Trọng sinh, Tiểu thư họ Diệp đoán mệnh tương lai - Chương 202
Cập nhật lúc: 2024-09-22 19:18:34
Lượt xem: 111
Diệp Hoan cười nói: “Sáng nay em có việc, em định buổi chiều tới chỗ thầy, quên nói trước với thầy.”
“Không sao, chỉ cần con đừng quên là được.” Lục Vân Triết vốn muốn tặng quà vừa mua cho Diệp Hoan, nhưng nghĩ tới yêu cầu của cô, vẫn đợi về nhà rồi tặng.
Lục Vân Triết định về nhà mua đồ ăn đợi con gái về: “Nếu đã vậy thì ba về đợi con.”
Diệp Hoan đột nhiên nhớ tới vấn đề làm thêm ở trường, có lẽ giáo sư Lục biết rõ, chi bằng bây giờ hỏi thăm ông ấy.
Lục Vân Triết biết con gái giúp bạn cùng phòng mới yên tâm con gái không thiếu tiền tiêu, nói rõ với Diệp Hoan đi đâu tìm văn phòng làm thêm và một số việc cần chú ý.
Đợi ông ấy nói xong, Diệp Hoan vẫy tay chào tạm biệt ông ấy: “Cảm ơn thầy, giáo sư Lục, lát nữa gặp ạ.”
Lục Vân Triết thấy con gái vẫn khách sáo với ông ấy như vậy, trong lòng hơi khó chịu, định đối tốt với con gái hơn mới được, để con gái thân cận hơn với người ba ruột là ông ấy.
(Tiếng trung có đại từ nhân xưng giống tiếng anh – dùng 1 từ xưng hô cho nhiều trường hợp, cho nên Kỷ Nguyên Trân không nghe ra quan hệ giữa giáo sư Lục và Diệp Hoan)
Kỷ Nguyên Trân cảm thấy kỳ quái, cô nghe thấy ba chữ giáo sư Lục, lại nhìn Diệp Hoan…Lần này mới nhập học bao lâu, khi nào Diệp Hoan đã có quan hệ tốt như vậy với giáo sư? Lẽ nào giữa hai người có vấn đề gì?
Đương nhiên Kỷ Nguyên Trân không phải cho rằng Diệp Hoan làm chuyện mờ ám gì như đeo bám giáo sư Lục, mà cảm thấy giữa bạn tốt và giáo sư Lục có thể đã xảy ra chuyện gì khác, khiến họ có quan hệ tốt so với giáo sư và sinh viên bình thường.
Lục Vân Triết không biết bạn học bên cạnh con gái biết rất nhiều chuyện của Diệp Hoan, đợi ông ấy đi, Kỷ Nguyên Trân tò mò hỏi: “Hoan Hoan, chị với giáo sư Lục là sao? Thầy ấy muốn mời chị ăn cơm, lẽ nào chị đã giúp đỡ thầy ấy?”
Kỷ Nguyên Trân còn cho rằng Diệp Hoan dùng thủ đoạn huyền học giúp giáo sư Lục giải quyết vấn đề, giáo sư Lục đặc biệt vì cảm ơn mới mời Diệp Hoan ăn cơm.
Diệp Hoan biết thân thế của mình sớm muộn cũng sẽ bại lộ, dứt khoát tìm chỗ vắng người kể sự thật cho bạn tốt biết.
“Cái gì, chị nói thầy ấy là ba ruột của chị?” Kỷ Nguyên Trân kinh ngạc há to miệng, giống như phát hiện bí mật kinh thiên. Thế mà Diệp Hoan lại không phải con ruột, điều này đã đủ cho cô ấy kinh ngạc một phen.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-202.html.]
Diệp Hoan bất đắc dĩ nhìn bạn tốt: “Được rồi, khép miệng của em lại, nhỏ tiếng chút, em muốn cho người ta nghe thấy hết sao?”
Kỷ Nguyên Trân vội vàng bịt chặt miệng, nhìn xung quanh, ấm ức nói: “Chị lại hù em, nơi chị tìm vốn không có ai.”
Diệp Hoan thật sự muốn trợn mắt với Trân Trân: “Loại chuyện bí mật này chị có thể nói ở nơi đông người sao?”
Kỷ Nguyên Trân lập tức nói: “Đương nhiên không thể rồi.” Sau đó bởi vì cô ấy quá tò mò liền hỏi tiếp: “Rốt cuộc là sao, sao chị không phải là con gái ruột của chú Diệp? Em thấy họ rất tốt với chị. Chẳng trách chị chẳng giống Diệp Đông, Diệp Nam chút nào, hóa ra anh chị không phải chị em ruột.”
Lúc này Kỷ Nguyên Trân mới vỡ lẽ. Trước đây, sau khi cô ấy học sinh vật, còn cho rằng Diệp Hoan là sinh ba khác trứng với Diệp Đông và Diệp Nam, không ngờ lại không phải ruột rà.
Chủ yếu là chuyện năm đó quá trùng hợp, Diệp Trường Vinh và Lý Vệ Hoa lại che giấu quá kỹ, cho nên ngoài hai vợ chồng họ và Diệp Hoan biết chân tướng, người khác đều không biết.
Diệp Hoan nói những chuyện có thể nói với đứa nhỏ tò mò Kỷ Nguyên Trân. Nói năm đó mẹ ruột của cô bởi vì bất đắc dĩ nên mới để cô ở cổng nhà họ Diệp, để ba mẹ nhận nuôi cô. Khi đó vừa hay Diệp Đông Diệp Nam sắp chào đời, cho nên ba mẹ tuyên bố ra ngoài là sinh ba, mọi người mới ngộ tưởng họ là sinh ba. Còn kẻ thù truy lùng gì đó, Diệp Hoan không cho Kỷ Nguyên Trân biết. Bởi vì nói cho cô ấy cũng vô dụng, chẳng qua là thêm một người lo lắng mà thôi.
Kỷ Nguyên Trân vừa nghe vừa gật đầu, sau đó còn thường hỏi một số câu hỏi.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Hoan Hoan, sao chị biết giáo sư Lục là ba ruột của chị?”
“Không phải chị biết huyền học sao, dùng một loại bùa tìm người thân tìm được.”
Vấn đề mà Kỷ Nguyên Trân quan tâm đều không giống nhau, cô ấy lại hỏi: “Hoan Hoan, chị xinh đẹp như vậy, chắc chắn mẹ ruột của chị cũng rất đẹp, thật muốn biết dì trông như thế nào?”
“Sau này có cơ hội em sẽ gặp được.” Diệp Hoan sợ cô ấy lại hỏi vấn đề khác, hoặc là nói muốn gặp mẹ ruột, liền nói: “Chị còn có việc tìm bạn học, hay là chúng ta về trước đi. Phải rồi, chuyện chị vừa nói với em, em đừng nói với ai đã nhé.”
Trên đường về ký túc xá, Kỷ Nguyên Trân không ngậm miệng: “Sau này chị phải sống cùng ba mẹ ruột sao?”
Diệp Hoan lắc đầu: “Tạm thời sẽ không.”