Trọng sinh, Tiểu thư họ Diệp đoán mệnh tương lai - Chương 199
Cập nhật lúc: 2024-09-21 20:19:48
Lượt xem: 132
Sau khi hai người về nhà sư huynh, Kỷ Nguyên Trân phụ nhặt rau rửa rau, Diệp Hoan nấu nướng, hai người vừa chia việc hợp tác, vừa nói chuyện thú vị gặp được ở trường mới, rất nhanh đã nấu xong một số món ăn.
Diệp Hoan và Kỷ Nguyên Trân múc ra một ít ăn trước, còn cho Chiến Thần một ít thức ăn.
Kỷ Nguyên Trân: “Hoan Hoan, chị hiền huệ như vậy, món gì cũng biết nấu, sau này người đàn ông cưới được chị có phúc lắm.”
Cô ấy nói Diệp Hoan món gì cũng biết nấu, chẳng qua là một số món ăn gia đình mà thôi. Những năm đi học bên ngoài, tay nghề nấu nướng của Diệp Hoan cũng được tôi luyện ra, nhưng chưa từng học kỹ lưỡng, chỉ là nấu những món ăn gia đình, mùi vị khá ngon.
Đương nhiên Diệp Hoan như vậy đã hơn Kỷ Nguyên Trân rất nhiều. Bởi vì Kỷ Nguyên Trân chỉ biết ăn, không biết nấu ăn. Nhà cô ấy có bảo mẫu, vốn không cần cô ấy nấu ăn. Lâm Nghi Song cũng không muốn cho con gái học bếp núc, cả ngày ở nhà bếp nghiên cứu đồ ăn. Bà ấy hi vọng bồi dưỡng một số sở thích cao nhã của con gái hơn, sau này con gái có thể sống tự tại thoải mái hơn, chứ không phải cả ngày quanh quẩn với củi gạo dầu muối giấm trà.
Diệp Hoan cười nói: “Vậy sau này người đàn ông cưới được em xui xẻo rồi, còn phải nấu cơm hầu hạ em cả ngày.”
Kỷ Nguyên Trân không hề thấy buồn: “Ha ha, em đợi người ta hầu hạ như vậy mới có phúc.”
Đợi sườn hầm xong, Diệp Hoan lần lượt cho vào trong cà mèn, định mang cho Diệp Nam và Kỷ Nguyên Sâm trước, hai người họ cùng một trường vừa hay thuận đường. Sau đó mới mang cho Diệp Đông.
Vân Mộng Hạ Vũ
Kỷ Nguyên Trân móc điện thoại ra, nói: “Em gọi điện thoại cho anh em trước, bảo anh ấy tới cổng trường đón chúng ta.”
“Em mua điện thoại rồi?” Diệp Hoan nhìn điện thoại của Trân Trân nhỏ hơn điện thoại của mình nhiều. Có điện thoại tiện, có lẽ cô cũng nên chuẩn bị điện thoại cho hai em trai, liên lạc tiện hơn, sau này hỏi chúng có cần không.
“Vâng, lúc mẹ em đi đã mua cho em, nói có điện thoại tiện liên lạc. Chỉ là tiền điện thoại hơi đắt, bình thường em đều không dùng, em gọi điện thoại về nhà đều là dùng điện thoại bàn.”
Lâm Nghi Song lo lắng cho con gái mới mua điện thoại cho con gái. Nhưng Kỷ Nguyên Sâm cũng có, anh ấy là tự kiếm tiền mua.
Đợi Kỷ Nguyên Trân liên lạc với anh trai xong, mỗi người xách một cà mèn đến đại học Q. Chiến Thần đòi đi, hai người một chó chỉ đình đi bộ. May mà trường không xa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-199.html.]
Đợi hai người tới cổng đại học Q, nhìn thấy Kỷ Nguyên Sâm và Diệp Nam đứng ở cổng đợi. Bởi vì cuối tuần được nghỉ, cổng có không ít bạn học qua lại, đặc biệt là các bạn nam nhìn thấy hai cô gái xinh đẹp đi qua, không nhịn được nhìn thêm, nói không chừng biết bạn nữ đó thuộc khoa nào, có thể đi theo đuổi.
Nhưng không ngờ hai cô gái xinh đẹp đó lại đi về phía hai anh đẹp trai, giống như là hoa đã có chủ. Nam sinh không quen Kỷ Nguyên Sâm lắc đầu bỏ đi, người biết đàn anh Kỷ Nguyên Sâm lại đang nghĩ có lẽ sau này có thể tìm anh ấy hỏi thăm tình hình hai cô gái xinh đẹp.
Diệp Nam đã không gặp được Diệp Hoan nhiều ngày, vội vàng đi lên nhận cà mèn: “Hoan Hoan, sao chị lại nghĩ tới chuyện tới đây?”
“Chị đã không đưa em tới trường được, không phải lo lắng cho em sao? Ở trường ăn ở như thế nào, có thích ứng không?”
Diệp Nam: “Hoan Hoan, em cũng không phải con nít, có gì không thích ứng đâu. Chị mang đồ ngon gì cho em vậy?”
“Thịt kho, sườn hầm đều có.”
“Tốt quá rồi, thực ra cơm ở căn tin trường không ngon gì, không ngon bằng cơm chị nấu.”
Hai anh em bên kia cũng đang thảo luận vấn đề sau khi nhập học, hầu hết là Kỷ Nguyên Sâm hỏi, Kỷ Nguyên Trân trả lời, chủ yếu là anh trai lo lắng cho em gái.
Bốn người hai nam hai nữ tuấn tú xinh đẹp, tướng mạo ai nấy đều xuất sắc, khiến bạn học xung quanh nhiều lần nhìn sang bên này.
Trong đó còn có một người là Lục Cảnh Viễn, anh ta và bạn học đã hẹn hôm nay tới trường có chuyện khác, làm xong việc đang muốn về nhà.
Khi Lục Cảnh Viễn ra ngoài, chú ý tới Diệp Hoan cùng với đàn anh Kỷ Nguyên Sâm.
Lục Cảnh Viễn chú ý tới Diệp Hoan không phải vì gương mặt xinh đẹp của cô mà là nhìn cô cực kỳ quen thuộc, hình như anh ta từng nhìn thấy ở đâu rồi; mà đàn anh Kỷ Nguyên Sâm là người nổi tiếng trong khoa họ, Lục Cảnh Viễn từng nghe nói đại danh của anh ấy, còn đặc biệt chạy tới làm quen, cho nên lúc này nhận ra anh ấy.
Lục Cảnh Viễn chỉ biết Kỷ Nguyên Sâm, nhưng Kỷ Nguyên Sâm không biết anh ta. Cho nên Lục Cảnh Viễn nhìn vài cái rồi xoay người về nhà.
Nhưng trên đường đi về nhà, Lục Cảnh Viễn buồn bực: cô gái nhìn thấy vừa nãy rất quen mặt, rốt cuộc đã gặp ở đâu rồi chứ?