Trọng sinh, Tiểu thư họ Diệp đoán mệnh tương lai - Chương 190
Cập nhật lúc: 2024-09-21 20:19:36
Lượt xem: 134
Diệp Hoan nói: “Cảm ơn sư huynh phí tâm vì em, em nên gọi điện thoại cho sư phụ trước, hỏi thử ông ấy có từng nghe nói giới huyền học có người như ông ngoại không.”
Nhiễm Hàn nói: “Vậy bây giờ em hỏi sư thúc đi. Nếu hỏi ra gì đó, anh đi điều tra giúp em.”
Nhiễm Hàn vừa nghe mẹ ruột của sư muội có thể bị người trong giới huyền học bắt đi, không muốn đứng ngoài cuộc, chắc chắn sẽ quản tới cùng. Bởi vì bộ phận anh ấy làm việc chính là điều tra một số người trong giới huyền học làm việc ác. Họ tương đương với nhân viên công chức có năng lực đặc biệt, chuyên môn điều tra phần tử phạm tội trong giới huyền học.
Diệp Hoan thấy sư huynh luôn nhọc lòng muốn giúp đỡ, trong lòng cực kỳ cảm kích: “Sư huynh, em gọi điện thoại cho sư phụ trước.”
Diệp Hoan đi vào nhà lấy điện thoại mà sư phụ tặng năm đó, bắt đầu gọi điện thoại cho sư phụ. Thực ra cô không muốn lén sư huynh gọi điện thoại, nhưng cô không thể lấy điện thoại ra từ trong hư không được, vậy không phải chứng tỏ cô có vấn đề sao. Túi trữ vật không phải là hàng chợ, cho dù nhân sĩ huyền học cũng không có mấy người có.
“Sư phụ, con là Diệp Hoan.”
“Ừm, ta biết. Ngoài con ra không có ai gọi điện thoại cho ta cả.” Kỷ sư phụ nói ra sự thật, ông ấy không hề cảm thấy các mối quan hệ của mình quá thưa thớt.
“Sư phụ, con nói với người, hôm nay con đã gặp được ba ruột của con, thế mà ông ấy lại là giáo sư của khoa khảo cổ bọn con. Hơn nữa ông ấy cũng nhận ra con là con gái của ông ấy từ gương mặt của con. Bởi vì ông ấy nói con vô cùng giống mẹ ruột của con.” Diệp Hoan nói sự thật với sư phụ: “Bởi vì con nhìn ra ba ruột chưa tái hôn, vẫn luôn tìm mẹ ruột và con, con liền nhận ông ấy. Sau đó con nhắc tới bức thư của mẹ con, ba ruột của con cũng hỏi kẻ thù là ai.”
Kỷ sư phụ hỏi: “Kẻ thù, kẻ thù gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-190.html.]
“Sư phụ, lúc đầu khi mẹ ruột con đặt con ở cổng nhà ba mẹ hiện tại, bà ấy đã để lại một bức thư. Nói bà ấy bị kẻ thù truy lùng, bất đắc dĩ mới bỏ con lại, còn nói sau này sẽ quay lại tìm con.”
Kỷ sư phụ nhíu mày hỏi: “Diệp Hoan, sao con không sớm nói nội dung trong thư cho ta biết, ta tiện điều tra giúp con.”
“Khi đó không phải vẫn chưa tìm được ba ruột sao, ngoài biết tên của mẹ ruột, con không có manh mối nào nên không muốn nói với sư phụ. Sau khi tìm được ba ngày hôm nay, nhớ ra lúc mẹ ruột trốn chạy kẻ thù, bà ấy cũng giấu ba con, nên con mới nghĩ tới có thể người truy lùng mẹ ruột con không phải người bình thường, có thể kẻ thù là người trong huyền học.”
Kỷ sư phụ cảm thấy có thể lần này liên quan tới thân thế của mình nên Diệp Hoan suy nghĩ quá phức tạp, cô nên nói sớm cho ông ấy biết, để ông ấy nghĩ cách giúp tìm kẻ thù mới đúng.
“Được rồi, con cứ nói chuyện con biết xem, xem ta có thể bói giúp con không, hoặc tìm bạn bè cũ điều tra một chút.”
Sư phụ, con hỏi thăm được ông ngoại của ocn tên Khương Ất Khôn, nhưng đã qua đời rồi, manh mối tới đây lại đứt đoạn. Sư phụ, có lẽ ông ngoại con cũng tầm tuổi người, người quen ông ấy không, lẽ nào ông ấy có kẻ thù sao?” Diệp Hoan nói ra suy đoán của cô.
Nói cho cùng, Diệp Hoan vẫn cho rằng có lẽ kẻ thù là từ bên mẹ ruột sau khi tìm hiểu tình huống bên ba ruột.
“Khương Ất Khôn, cái tên này hơi quen, con để ta nhớ lại xem, ta đã nghe cái tên này ở đâu rồi.” Kỷ sư phụ nhắm mắt nghĩ, cảm thấy hơi quen, nhưng không nhớ ra từng nghe cái tên này ở đâu.
Vân Mộng Hạ Vũ
Sư bá Hành Vân đạo trưởng bên cạnh nói: “Đệ hỏi Khương Ất Khôn, ông ấy là truyền nhân của nhà họ Khương – thế gia huyền học. Nhưng bởi vì nhà họ Khương đã sớm sa sút, truyền thừa còn lại không hoàn chỉnh, cho nên Khương Ất Khôn không quá nổi tiếng trong giới huyền học. Người này có chút thiên phú vẽ bùa, năm xưa khi còn trẻ lăn lộn ra chút danh tiếng. Sư đệ quên rồi sao, ông ấy là người phương nam, trước đây chúng ta từng đến phương nam tham gia đại hội giao lưu giữa các môn phái huyền học, từng gặp ông ấy. Nhưng chưa từng qua lại, không hiểu biết nhiều về ông ấy. Vì sau đệ lại nhắc tới tên của ông ấy trong điện thoại, là Nhiễm Hàn có vụ án tìm đệ?”
“Sư huynh nhắc vậy, đệ có chút ấn tượng rồi.” Kỷ sư phụ bừng tỉnh ngộ, sau đó trả lời câu hỏi của sư huynh: “Không phải Nhiễm Hàn tìm đệ, là đồ đệ của đệ - Diệp Hoan, con bé lại là cháu gái ngoại của Khương Ất Khôn.”