Trọng sinh, Tiểu thư họ Diệp đoán mệnh tương lai - Chương 181
Cập nhật lúc: 2024-09-21 20:19:23
Lượt xem: 118
Đương nhiên Lục Vân Triết lập tức ý thức được đây không thể nào là vợ Khương Nhã được, nếu là vợ, sẽ không tới làm sinh viên của ông ấy; nhưng đây rất có thể là con gái của ông ấy.
Lục Vân Triết nghĩ tới lúc đầu sau khi vợ mang thai từng nói, có lẽ họ sắp có một đứa con gái. Khi đó ông ấy còn cười nói: “Trai hay gái đều thương như nhau.”
Ông ấy nhớ lúc vợ chuẩn bị quần áo nhỏ và chăn đệm cho con dùng, kiểu dáng giống với bé gái dùng hơn. Lẽ nào vợ thật sự sinh con gái cho ông ấy?
Nếu cô gái này là con gái của ông ấy, vậy vợ ở đâu?
Sắc mặt Lục Vân Triết hơi đỏ, là kích động, ông ấy hận không thể gọi bạn học nữ giống hệt vợ mình ra ngoài hỏi rõ, nhưng đang là giờ học, ông ấy không thể bỏ các sinh viên lại đi xử lý chuyện riêng.
Lục Vân Triết xoa dịu nỗi kích động trong lòng, biết cô gái giống vợ mình là sinh viên của mình, sẽ không biến mất ngay được, sau giờ học ông ấy tìm thời gian hỏi rõ cô.
Vân Mộng Hạ Vũ
Nhưng bây giờ ông ấy phải giảng bài cho các sinh viên.
Lục Vân Triết hắng giọng, trịnh trọng giới thiệu tên của mình: “Tôi họ Lục, là Lục Vân Triết, kể từ hôm nay, tôi sẽ đảm nhận bộ môn phát hiện và tìm kiếm khảo cổ của các em, bên dưới bắt đầu điểm danh, làm quen lẫn nhau một chút.”
Lục Vân Triết vô cùng hi vọng cô gái giống hệt vợ dưới bục giảng nhớ tên của ông ấy. Đương nhiên ông ấy cũng rất muốn biết cô gái tên gì. Lục Vân Triết nhìn danh sách sinh viên lần lượt điểm danh, cuối cùng gọi tới: “Diệp Hoan.”
Diệp Hoan vội đứng dậy hô: “Có.”
Lục Vân Triết giới thiệu xong, lại điểm danh xong, sau khi biết tên của Diệp Hoan, mới bắt đầu chính thức giảng bài. Ông ấy nhắc tới điển cố lịch sử hạ bút thành văn, nói trôi chảy, nội dung bài giảng phong phú, sinh động thú vị, rất nhanh giành được sự yêu thích của các sinh viên.
Nhưng lúc Lục Vân Triết giảng bài, thường xuyên nhìn về hướng Diệp Hoan, sợ không nhìn tới thì cô gái này sẽ biến mất. Mong ngóng nhiều năm, mặc kệ là vợ hay con, tạm thời có thể tìm được một người cũng có thể an ủi trái tim của Lục Vân Triết.
Cho dù Lục Vân Triết không phải ba ruột của Diệp Hoan, chỉ là giáo sư của cô, chắc chắn Diệp Hoan cũng có thể nhớ tên của ông ấy. Huống hồ đây còn là một người có quan hệ huyết duyên với cô, sao Diệp Hoan có thể không nhớ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-181.html.]
Diệp Hoan cố hết sức khiến mình bình tĩnh nghe giảng, nhưng trong đầu giống như nhét một cục bùi nhùi, luôn có đủ các suy nghĩ. Bởi vì cô ấy nhìn ra từ trên mặt Lục Vân Triết, nhìn thấy gương mặt của giáo sư Lục khi nhìn cô cũng d.a.o động, chắc chắn là nhận ra cô giống với ai đó, có lẽ người đó chính là mẹ ruột của cô.
Bây giờ giáo sư Lục đang giảng bài, hết tiết có hỏi tình hình của mình không? Vậy rốt cuộc cô có nên nói sự thật cho giáo sư Lục biết, thừa nhận ông ấy là ba ruột của cô?
Tình huống ba con gặp nhau này khác với tình huống mà Diệp Hoan tưởng tượng, cô thực sự chưa nghĩ xong nên xử lý thế nào.
Bởi vì Diệp Hoan nhìn ra được từ trên tướng mặt của giáo sư Lục, ông ấy chưa từng tái hôn, có lẽ là nhiều năm qua vẫn luôn đợi vợ và con của ông ấy.
Tình huống này khiến Diệp Hoan khó xử. Nếu ba ruột vô tội, còn cực kỳ thâm tình, cô nên lập tức nhận ông ấy sao?
Tình huống mà Diệp Hoan tưởng tượng ban đầu là nếu cô phát giác được bùa tìm người thân dị động, lặng lẽ hỏi thăm rõ ràng tình hình của người thân, rồi điều tra nguyên nhân biến mất của mẹ ruột. Còn có nhận ba ruột hay không, cô chưa từng nghĩ tới, định tìm được mẹ ruột rồi tính.
Nhưng bây giờ có vẻ như ba ruột vô tội, còn là một người đàn ông thâm tình chờ đợi vợ và con gái. Nếu Diệp Hoan đối mặt với ông ấy, không muốn phủ định sự thật ông ấy là ba ruột.
Sau khi đọc được bức thư mà mẹ ruột để lại, Diệp Hoan đã sớm nghĩ nếu ba mẹ ruột không có ý vứt bỏ cô, cô sẽ tha thứ cho họ. Dù sao thì ba mẹ không có lỗi, người có lỗi có lẽ là kẻ thù của mẹ ruột.
Một tiết học chỉ tầm mấy chục phút, rất nhanh qua đi.
Sau khi Lục Vân Triết tuyên bố hết tiết, gọi tên của Diệp Hoan: “Diệp Hoan, em có thể ra ngoài một chút không? Thầy có chuyện tìm em.”
Cuối cùng cũng tới, dưới ánh nhìn tò mò của các bạn học, Diệp Hoan theo giáo sư Lục đến văn phòng của ông ấy.
Đương nhiên Lục Vân Triết không thể lập tức nói ông ấy nghi ngờ thân thế của Diệp Hoan, mà hỏi thăm trước: “Diệp Hoan, năm nay em mấy tuổi rồi?”
Trong tay ông ấy chỉ có danh sách sinh viên, lại không có tài liệu chi tiết của sinh viên, cho nên không biết được tình hình cụ thể của Diệp Hoan. Mà Lục Vân Triết rất muốn biết mọi thứ về Diệp Hoan, ông ấy định hỏi rõ trước mặt, chứ không phải tìm cố vấn lấy tài liệu.