Trọng sinh, Tiểu thư họ Diệp đoán mệnh tương lai - Chương 180
Cập nhật lúc: 2024-09-21 20:17:59
Lượt xem: 127
“Cảm ơn cậu, Diệp Hoan.” Lưu Yến có thể đỗ vào đại học B nổi tiếng, chắc chắn rất thông minh, sao cô ấy không hiểu ý của Diệp Hoan, biết cô là vì tốt cho mình mới căn dặn nhiều như vậy.
“Được, vậy đợi cuối tuần tớ đi hỏi một đàn anh, đợi có tin tức sẽ nói với cậu ngay.”
Trên đường về ký túc xá, trong lòng Lưu Yến rất vui. Nghĩ sau khi cô ấy tìm được công việc gia sư, có thể kiếm chút tiền, cải thiện ăn uống một chút cũng được. Thực ra cô ấy biết, nếu mình ăn màn thầu dưa muối quanh năm, chắc chắn sẽ suy dinh dưỡng. Cô ấy vốn định sau khi tới trường sẽ làm thêm kiếm tiền sinh hoạt, như vậy có thể giảm đi phần lớn gánh nặng của gia đình. Nếu cô ấy dư dả hơn, nói không chừng còn có thể gửi tiền về cho gia đình.
Sau khi huấn luyện quân sự kết thúc, tới ngày đi học chính thức. Ngày học chính thức, Diệp Hoan tách khỏi các bạn cùng phòng, mỗi người mang sách mới đến phòng học của mình học.
Sau khi Diệp Hoan tới phòng học, nhìn thấy bên cạnh một nữ sinh tên Lâm Hiểu Nhiễm còn chỗ trống, cô qua đó ngồi.
Lâm Hiểu Nhiễm chủ động bắt chuyện với cô: “Diệp Hoan, cậu tới rồi? Nữ sinh sống ở ký túc xá lớp chúng ta chỉ có một mình cậu được xếp ở cùng sinh viên khoa khác, như thế quá bất tiện, không thể đi học cùng bọn tớ, hơn nữa trong lớp có việc gì còn phải tìm riêng cậu thông báo.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Diệp Hoan thản nhiên nói: “Có lẽ năm nay khoa khảo cổ vừa hay dư ra một sinh viên nữ, tớ may mắn trúng thưởng.”
Bởi vì trong nửa tháng tập huấn quân sự, bạn học trong lớp cùng nhau tham gia, Diệp Hoan dựa vào trí nhớ siêu phàm, đã nhớ được tên của phần lớn sinh viên trong lớp. Mà Diệp Hoan bởi vì biểu hiện xuất sắc lúc tập huấn, được giáo quan biểu dương vài lần, sinh viên tham gia huấn luyện quân sự trong lớp đã nhớ cô. Huống hồ Diệp Hoan còn xinh đẹp, không ít sinh viên nam khá chú ý tới cô.
Lâm Hiểu Nhiễm giống như cực kỳ thích nói chuyện, lại nói với Diệp Hoan: “Kỳ này sinh viên đăng ký chuyên ngành này ít, sinh viên nữ càng ít, lớp chúng ta chỉ có năm bạn nữ…”
Trong một lúc, Diệp Hoan đã biết được rất nhiều tin ngoài luồng trong lớp ở chỗ Lâm Nhiễm Phi. Thế nhưng vào lúc này, Diệp Hoan đột nhiên cảm nhận được bùa tìm người thân có dị động, khiến cô kinh ngạc đứng bật dậy, muốn ra ngoài tìm nguồn khiến bùa tìm người thân dị động.
Nhưng vào lúc này, chuông vào lớp đột nhiên vang lên, khiến Diệp Hoan dừng bước.
Diệp Hoan đột ngột đứng dậy khiến Lâm Hiểu Nhiễm đang nói chuyện với cô giật mình: “Diệp Hoan, sao đột nhiên cậu lại đứng lên? Dọa tớ một phen, cậu làm gì vậy, muốn đi vệ sinh à?” Câu nói cuối cùng cô ấy hỏi rất nhỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-180.html.]
Diệp Hoan bình tĩnh lại, ngồi xuống: “Chuông vào lớp vang rồi, tớ không đi nữa, đợi hết tiết rồi tính.”
Lâm Hiểu Nhiễm gấp thay cô: “Ây ya, vừa nãy sao cậu không đi?”
Diệp Hoan chỉ đành thuận theo ý của cô ấy nói: “Tạm thời tớ không đi cũng không sao.”
Lâm Hiểu Nhiễm tưởng cô ấy nói chuyện với Diệp Hoan làm cô không thể đi vệ sinh, nói thì thầm: “Đợi hết tiết tớ đi với cậu.”
Trong lúc họ nói chuyện, cửa phòng học xuất hiện một giáo sư nam trung niên anh tuấn nho nhã, phong độ ngút ngàn. Khi ông ấy tới, dị động của bùa tìm người thân mà Diệp Hoan đeo càng mãnh liệt, khiến tâm tư của cô nhộn nhạo, đứng ngồi không yên.
Chuyện tới nước này, Diệp Hoan nhìn chằm chằm vào giáo sư đi vào, trong đầu lóe lên vô số khả năng. Lẽ nào vị giáo sư này chính là người thân của cô? Có lẽ còn có một khả năng, vị này là ba ruột của cô.
Không ngờ người thân mà cô đang tìm lại là giáo sư đại học B. Mà cô cơ duyên trùng hợp lại đăng ký khoa khảo cổ, kiếp này mới có duyên gặp gỡ?
Diệp Hoan nhìn người đàn ông trung niên anh tuấn trên bục giảng, muốn đào ra điểm giống với mình từ trên mặt ông ấy. Đáng tiếc dung mạo của hai người không có chút nào giống nhau.
Diệp Hoan lại sợ mình trong lúc hỗn loạn xem tướng mặt không chuẩn, không khỏi mở Mắt Âm Dương xác nhận, nhìn từ tướng mặt của giáo sư, ông ấy đã kết hôn còn có một đứa con gái, lẽ nào đứa con gái đó chính là mình, người này thật sự là ba ruột của cô?
Ánh mắt của Diệp Hoan không hề che giấu, khá trực tiếp nhìn sang, có lẽ Lục Vân Triết ở trên bục giảng chuẩn bị tự giới thiệu bản thân đã chú ý tới cô.
Lúc Lục Vân Triết nhìn thấy Diệp Hoan, suýt chút bật thành tiếng gọi: Khương Nhã!
Cô gái này sao lại có tướng mạo giống với vợ lúc trẻ như thế, gần như là giống hệt nhau. Bởi vì lúc vợ mất tích còn vô cùng trẻ, ở trong lòng Lục Vân Triết, dung mạo của Khương Nhã vẫn dừng ở thời đại trẻ trung, cho nên ông ấy nhìn thấy Diệp Hoan, cho rằng là nhìn thấy vợ.