Trọng sinh, Tiểu thư họ Diệp đoán mệnh tương lai - Chương 174
Cập nhật lúc: 2024-09-21 20:17:51
Lượt xem: 124
Nhiễm Hàn lại hỏi: “Vậy nó ăn gì?”
“Chiến Thần ăn gì cũng được, rất dễ nuôi. Bình thường em đều cho nó ăn cơm mà nhà em ăn.”
“Được, anh biết rồi. Anh sẽ nuôi Chiến Thần giúp em, em yên tâm đi học đi.” Nhiễm Hàn suy nghĩ, chỉ cần lúc anh ấy mua cơm hoặc nấu cơm để ra một phần cho Chiến Thần là được.
Không sai, đừng thấy Nhiễm Hàn giao tiếp khá hờ hững, nhưng anh ấy lại biết nấu cơm, hơn nữa tay nghề nấu nướng rất tốt. Không phải Nhiễm Hàn có thiên phú nấu ăn, hoặc là thích nấu ăn, mà là hoàn cảnh sống từ nhỏ bức anh ấy biết nấu cơm.
Từ nhỏ anh ấy theo sư phụ ở đạo quán, trước đây khi anh ấy còn nhỏ, sư phụ mời một lão bà bà ở trong thôn dưới núi nấu cơm giúp, ăn uống vẫn được xem là bình thường, cứ kéo dài như vậy mấy năm. Đợi tới khi tiểu Nhiễm Hàn bảy tuổi, lão bà bà qua đời, cơm của hai thầy trò lại rơi vào tay Hành Vân đạo trưởng, từ đây hai người ăn cơm bữa đói bữa no.
Vân Mộng Hạ Vũ
Trước đây chủ yếu là vì chăm sóc tiểu Nhiễm Hàn, Hành Vân đạo trưởng mới mời người nấu cơm. Bình thường ông ấy đều tự tùy ý nấu gì đó ăn, tay nghề không được tốt lắm, chỉ là có thể lấp no bụng mà thôi, nếu thực sự thèm sẽ đến quán cơm ăn bữa đỡ thèm.
Có lẽ do mấy năm Hành Vân đạo trưởng không nấu cơm, tay nghề xa lạ, cho nên vừa nhận việc nấu cơm, thi thoảng nấu cháo sẽ nấu ra hồ, xào rau sẽ xào cháy…
Nhiễm Hàn thấy sư phụ nấu ăn không ra sao, chủ động nhận việc nấu ăn. Trước đây anh ấy từng thấy lão bà bà nấu cơm, rất nhiều quá trình đều nhớ. Thế là nhìn bầu vẽ ra gáo bắt đầu nấu cơm, không ngờ còn nấu rất thành công.
Ít nhất ngon hơn sư phụ nấu, thế là anh ấy nhận việc nấu cơm, nấu tận mười mấy năm. Nhiễm Hàn thích đọc sách, sau này tiếp xúc với sách có công thức nấu ăn, còn nghiên cứu sâu đồ ăn, nấu ăn càng ngon hơn. Mười mấy năm qua, đều do anh ấy đứng bếp nấu cơm cho sư phụ.
Vì vậy, Nhiễm Hàn nuôi Chiến Thần chắc chắn không có vấn đề. Chẳng qua thi thoảng anh ấy bận công việc hoặc là lúc tu luyện không kịp nấu cơm, sẽ mua ăn, dù sao thì bây giờ bên ngoài nhiều quán ăn, mua ăn rất tiện. Thi thoảng có thời gian Nhiễm Hàn mới sẽ xuống bếp nấu ăn, cơ hội như vậy không nhiều. Tới nay, người từng ăn cơm Nhiễm Hàn nấu chỉ có sư phụ và sư thúc, cộng thêm bản thân anh ấy, tổng cộng ba người mà thôi.
Nhưng tiếp tới Chiến Thần có phúc ăn rồi, Nhiễm Hàn nấu ăn chắc chắn sẽ mang cho nó một phần, dù sao thì anh ấy cũng vừa đồng ý với sư muội.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-174.html.]
Diệp Hoan không biết sư huynh biết nấu ăn, để cảm ơn sư huynh đồng ý chăm sóc Chiến Thần, cô vui vẻ nói: “Sư huynh, trưa nay em mua nguyên liệu, để em nấu cơm mời anh ăn một bữa, biểu đạt lời cảm ơn của em.”
Bởi vì chưa chính thức đi học, hôm nay tan học sớm, Diệp Hoan mua rau và thịt về, định nấu cơm cho Chiến Thần. Cô không ngờ lại gặp được sư huynh, sư huynh còn giúp cô đưa mẹ và dì Lâm tới ga tàu.
Diệp Hoan nói xong liền đi vào bếp, định đích thân xuống bếp bày tỏ sự cảm ơn. Nhiễm Hàn nhìn bóng lưng xinh đẹp của sư muội, người ít nói lại ít tiếp xúc với nữ giới như anh ấy không biết nên nói gì, chỉ đành đi theo.
Diệp Hoan thấy sư huynh vào theo, vội nói: “Sư huynh anh đợi đi, em nấu cơm rất nhanh, một lát là có thể nấu xong rồi.”
Nhiễm Hàn lắc đầu nói: “Anh giúp em.”
Anh ấy thấy sư muội mang rau quả và thịt tới, lấy rau củ ra, chuẩn bị nhặt rau rửa rau.
Lần này đổi sang Diệp Hoan kinh ngạc: “Sư huynh, anh còn biết nấu ăn?”
“Ừm, sư phụ nấu ăn dở, đều là anh nấu.” Nhiễm Hàn nhận định sư muội là người của mình mới giải thích với cô.
Diệp Hoan: Không ngờ sư huynh còn là một người đàn ông tốt thời đại mới, thế mà lại còn biết xuống bếp. Chỉ là mệnh cách sư huynh không tốt, không biết sau này anh ấy có cơ hội tìm được nửa kia không?
Diệp Hoan lo lắng cho đại sự cả đời của sư huynh. Cô lại chưa từng nghĩ tới hôn sự của mình, bởi vì từ khi biết mẹ ruột rơi vào nguy hiểm không biết sống chết, Diệp Hoan định cố gắng tu luyện, tìm được mẹ ruột trước, chuyện khác để sau rồi tính.
Hai người đều biết nấu ăn, tuy họ không nói chuyện nhiều, phần lớn thời gian đều là Diệp Hoan nói, Nhiễm Hàn trả lời, nhưng hai người họ anh rửa rau, em thái rau, phối hợp vô cùng ăn ý, rất nhanh đã hợp tác ra một bữa ăn ngon.