Trọng sinh, Tiểu thư họ Diệp đoán mệnh tương lai - Chương 168
Cập nhật lúc: 2024-09-21 20:17:42
Lượt xem: 149
Không nhắc những suy nghĩ của Diệp Hoan nữa, trưa nay, Nhiễm Hàn dẫn họ đi ăn vịt quay Đoàn Tụ Đức nổi tiếng nhất thủ đô. Sau đó anh ấy không muốn tiếp tục dạo khắp nơi cùng bọn họ, lại lén người khác lấy tiền cho Diệp Hoan: “Sư muội, chắc em biết anh không thích nơi đông người, cho nên tiếp theo không dẫn mọi người đi chơi nữa. Nếu mọi người muốn đi đâu chơi, có thể đi bằng taxi, tiền này em cầm lấy, coi như là giúp anh làm tròn bổn phận chủ nhà.”
Diệp Hoan cũng không phải không có tiền, đâu thể lấy tiền của sư huynh, cô vội vàng lắc đầu nói: “Sư huynh, em có tiền.”
“Em có tiền là tiền của em, đây là tiền tiêu vặt sư huynh cho em, cầm đi.” Sau khi nói xong, Nhiễm Hàn móc ra một xấp đại đoàn kết nhét cho Diệp Hoan: “Chiều nay anh có việc ra ngoài, mọi người tự nhiên.”
Thực ra dạo gần đây công việc của Nhiễm Hàn không bận, công việc của anh ấy khá đặc biệt, bận thì cực kỳ bận, nhưng rảnh ra lại không có việc gì làm, không cần đến đơn vị điểm danh gì. Anh ấy sợ người nhà sư muội không tự nhiên nên mới trốn đi.
Có thể nói, Nhiễm Hàn sư huynh là một người vô cùng chu đáo, cũng có thể thông cảm cho người khác, chẳng qua không giỏi biểu đạt mà thôi.
Nhiễm Hàn dặn dò Diệp Hoan xong, vẫy vẫy tay rời đi. Diệp Hoan đuổi theo muốn trả tiền lại cho sư huynh, sư huynh nói gì cũng không lấy. Diệp Hoan nhìn đại đoàn kết trăm tệ trong tay mà ngây người. Sư huynh hào phóng thật, vung tay đã mấy nghìn tệ, tiền này đủ cho cô nộp học phí rồi. Sau sư huynh lại giống như sư phụ vậy, luôn nhét tiền cho cô? Cô không còn là con nít nữa, có thể tự kiếm tiền tiêu.
Chung quy là ý tốt của sư huynh, Diệp Hoan chỉ có thể nhận.
Điều Diệp Hoan không biết là từ đây cô lại có thêm một sư huynh thích cho tiền tiêu vặt.
Chiều nay, nhóm người Diệp Hoan không ra ngoài, mọi người ở nhà nghỉ ngơi, sắp xếp đồ dùng cho đi học, chuẩn bị tới giờ sẽ tới trường báo danh.
Tối nay, quả thật sư huynh không về, mà tìm một nơi tự tu luyện. Anh ấy vắng mặt, quả thực Lý Vệ Hoa cảm thấy tự nhiên hơn. Có thể bà không quen sống chung với người mặt lạnh như Nhiễm Hàn.
Vân Mộng Hạ Vũ
Ngày hôm sau vẫn chưa phải là ngày báo danh, Kỷ Nguyên Sâm mới phát huy tác dụng, dẫn mọi người đến mấy điểm phong cảnh lân cận dạo chơi. Chủ yếu là Lý Vệ Hoa muốn đến những nơi khá nổi tiếng như Cố Cung, quảng trường Thiên An Môn nhìn ngắm một chút. Tốt xấu cũng tới Bắc Kinh một chuyến, không thể không biết gì được, quay về bạn bè thân thích hỏi, không nhìn thấy gì, người ta sẽ nói bà uổng công tới sao.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-168.html.]
Bởi vì trong mấy người đỗ đại học, Diệp Đông báo danh đầu tiên. Đợi tới ngày Diệp Đông báo danh, Nhiễm Hàn mới đột nhiên xuất hiện, muốn đưa họ đến trường quân đội.
*
Lý Vệ Hoa nhìn thấy Nhiễm Hàn xuất quỷ nhập thần, không nhịn được quan tâm hỏi một câu: “Sư huynh của Hoan Hoan à, có phải chúng tôi tới làm phiền cậu không, sao mấy hôm nay không thấy cậu?”
Nhiễm Hàn ấp a ấp úng gọi một tiếng: “Dì.”
Anh ấy giải thích: “Cháu có việc ra ngoài, đã nói với sư muội rồi.”
Hai hôm nay Nhiễm Hàn ở một mình, thi thoảng nghĩ tới lúc anh ở cùng với người nhà sư muội, hình như có chỗ nào không đúng. Đợi anh ấy suy nghĩ kỹ lại mới phát hiện hình như anh ấy không xưng hô kính trọng với hai nữ trưởng bối.
Tuy như vậy khiến Nhiễm Hàn trở nên rất bất lịch sự, nhưng đây là có nguyên nhân. Bởi vì Hành Vân đạo trưởng độc thân cả đời, không có mấy kinh nghiệm tiếp xúc với nữ giới, cho nên lúc dạy dỗ đồ đệ, vốn chưa từng nhắc tới phương diện này. Hơn nữa từ nhỏ Nhiễm Hàn lớn lên trong đạo quán, nữ giới mà anh ấy tiếp xúc vô cùng ít. Cho dù mỗi năm anh ấy về nhà, ngoài ông nội tươi cười với anh ấy, những người khác đều trốn anh ấy, không ai dám tới gần.
Lúc Nhiễm Hàn nên học cách đối nhân xử thế, không ai dạy dỗ, anh ấy lại không thích nói chuyện, ít giao lưu với sư phụ, tạo thành khuyết điểm ở phương diện giao tiếp. Nhưng đối với người anh ấy quan tâm, anh ấy vẫn sẽ bỏ tâm tư nghĩ cho họ, ví dụ sư phụ và sư thúc, bây giờ lại có thêm một Diệp Hoan sư muội.
Lý Vệ Hoa nghe xong liền nói: “Cậu có việc thì cứ làm đi, không cần phải lo lắng cho chúng tôi. Chúng tôi nhiều người thế này mà, hơn nữa còn có Nguyên Sâm dẫn đường, tìm trường không thành vấn đề.”
Nếu đã gọi ra tiếng dì đầu tiên, gọi thêm đơn giản hơn nhiều. Nhiễm Hàn mặt không cảm xúc nói: “Dì, để cháu đưa mọi người đi thì hơn, có xe có thể tiện hơn.”
Bởi vì xe ô tô chỉ có thể chở bốn người, cho nên ba mẹ con Lâm Nghi Song và Chiến Thần ở nhà, Nhiễm Hàn chở bốn mẹ con Diệp Hoan đến trường quân đội mà Diệp Đông đăng ký.