Trọng sinh, Tiểu thư họ Diệp đoán mệnh tương lai - Chương 166
Cập nhật lúc: 2024-09-21 20:17:40
Lượt xem: 152
Diệp Hoan vội vàng nói cảm ơn: “Cảm ơn sư huynh tới đón bọn em ở lại.”
Sư huynh trông có vẻ là một người mặt lạnh, Diệp Hoan vừa gặp anh ấy, ngại nói quá nhiều, chỉ có thể khách sáo một chút.
Nhiễm Hàn: “Đây là nhà của sư thúc, cho anh ở tạm thời. Thúc ấy nói sau này muốn để nhà lại cho em, cho nên em không cần quá khách sáo, cứ coi như là nhà mình.” Anh ấy sợ sư muội quá khách sáo với mình nên mới giải thích thêm, nếu không sẽ không nói nhiều như vậy.
“Mọi người xem mà sắp xếp, tôi đi mua cơm cho mọi người.” Nhiễm Hàn nói xong, toan ra ngoài mua đồ ăn sáng cho mọi người.
Kỷ Nguyên Sâm cười nói: “Như vậy quá phiền anh rồi, đợi lát nữa cất xong hành lý, chúng ta cùng ra ngoài ăn đi.”
Nhiễm Hàn vốn không nói nhiều, trực tiếp nói: “Mọi người đợi đấy.”
Không phải Nhiễm Hàn chuyên quyền độc đoán, chẳng qua anh ấy cảm thấy mọi người đi xe mệt rồi, mua cơm về ăn thỏa đáng hơn. Nhưng anh ấy ít nói, lười giải thích với mọi người.
Cho nên đợi Nhiễm Hàn ra ngoài mua cơm, mọi người bàn tán sư huynh vài câu.
Lý Vệ Hoa: “Hoan Hoan, sư huynh của con rốt cuộc là chào đón chúng ta hay là không chào đón chúng ta, sao cứ luôn lạnh mặt với người khác vậy.”
Nếu không chào đón, sao còn nằng nặc đi đón họ; nhưng nếu chào đón, biểu cảm trên mặt rất lạnh, nhìn thấy bà và chị Lâm cũng không cười mấy cái.
Sau khi Lý Vệ Hoa nói, mọi người đều nhìn Diệp Hoan, giống như hỏi: Sư huynh này hơi kỳ quái, vì sao vậy?
Diệp Hoan chỉ đành giải thích với mọi người: “Từ nhỏ sư huynh đã sống trong sư môn, tiếp xúc rất ít với người ở bên ngoài, cho nên ít nói, có thể là anh ấy đã quen như vậy, biểu cảm đối với ai cũng vậy. Nhưng sư phụ nói anh ấy rất tốt, nếu không anh ấy cũng sẽ không chủ động đón chúng ta tới nhà.”
Diệp Đông thực tế nói: “Em còn tưởng anh ấy không vui vì tiếp đãi chúng ta, là phụng lệnh của Kỷ sư phụ mới tiếp đãi chúng ta.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-166.html.]
Diệp Hoan vội lắc đầu phủ nhận: “Không phải, chị không nói với sư phụ đi tàu ngày nào, chắc chắn không phải sư phụ bảo anh ấy tới đón chúng ta.”
Kỷ Nguyên Trân tò mò hỏi: “Vậy sao anh ấy biết chúng ta sẽ tới, còn đi đón chúng ta từ sáng sớm?”
Vân Mộng Hạ Vũ
Diệp Hoan cười nói: “Mọi người quên sư môn của con làm gì rồi, có lẽ sư huynh bói ra có khách tới, lại biết dạo gần đây con khai giảng, đặc biệt xủ quẻ ra?”
Kỷ Nguyên Trân không nhịn được khen: “Nếu thật sự bói ra thì linh nghiệm quá!”
Diệp Hoan không khách sáo nói: “Đương nhiên, sư môn của chị có bản lĩnh thật, không phải phường giang hồ lừa gạt.”
Nếu đã thuộc người được chào đón, Lý Vệ Hoa mới yên tâm, định sắp xếp hành lý mang tới trước.
Đợi họ tới những gian phòng còn lại xem, phát hiện bên trong cái gì cũng có, giống như phòng dành cho khách đã chuẩn bị xong, có thể vào ở bất cứ lúc nào.
Lần này Lý Vệ Hoa càng chắc chắn sư huynh của Hoan Hoan chào đón họ vào ở, không phải giả vờ. Bởi vì nếu giả vờ, sẽ không chuẩn bị chu toàn như vậy.
Vốn dĩ lúc đầu khi Nhiễm Hàn được bộ phận an toàn đặc thù tuyển chọn, tới thủ đô làm việc, sư bá lấy căn nhà trống ở thủ đô cho anh ấy ở, nhưng nói trước đây là nhà để lại cho Diệp Hoan.
Nhiễm Hàn không nghĩ nhiều, lúc mới chuyển vào căn nhà trống này, anh ấy cử người tu sửa lại toàn bộ căn nhà, đặt bùa phòng bụi. Dạo gần đây nghe nói sư muội sẽ tới thủ đô ở, hơn nữa sư thúc từng nói căn nhà này là để lại cho sư muội, đương nhiên anh ấy phải sắp xếp chỗ ở cho sư muội, cho nên đặc biệt nhờ người sắm sửa lại các gian phòng, bố trí thêm các vật dụng mới, chính là để sau khi Diệp Hoan tới sống thoải mái hơn.
Diệp Hoan bọn họ không định ở lâu dài, cho nên Diệp Hoan và mẹ chọn ở một căn phòng, Lâm Nghi Song và Kỷ Nguyên Trân ở một phòng, Diệp Đông, Diệp Nam ở một phòng, còn lại Kỷ Nguyên Sâm ở riêng một phòng. Anh ấy còn nói để Chiến Thần ở cùng anh ấy.
Mấy người lựa chọn phòng đều ở trong viện nhất tiến phía trước, không đến phía sau quấy rầy. Họ cũng không định ở lâu dài, dày vò nhau làm gì.
Tuy nghe Nhiễm Hàn nói căn nhà này là để lại cho Diệp Hoan, nhưng họ đều có suy nghĩ ai vào ở trước là chủ, cảm thấy chủ nhân của căn nhà này là Nhiễm Hàn, cho nên vào ở vẫn không tự nhiên lắm, vẫn coi mình là khách ở đây, ở hai ngày rồi đi.
Nhiễm Hàn nhanh chóng mua đồ ăn sáng về, sữa đậu, bánh quẩy, bánh bao, bánh rán, cháo, hoành thánh, thậm chí còn có bánh kếp, cực kỳ thịnh soạn.