Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng sinh, Tiểu thư họ Diệp đoán mệnh tương lai - Chương 160

Cập nhật lúc: 2024-09-21 20:17:31
Lượt xem: 173

Bởi vì Diệp Trường Vinh đã chứng kiến xu thế giá nhà tăng lên trong mấy năm qua, nó luôn tăng lên, tuyệt đối không có vụ hạ xuống. Huống hồ ông nghe Kỷ Chấn Hoa phân tích, kinh tế sẽ phát triển ngày càng cấp tốc, sau này người vào thành phố ngày càng nhiều, giá nhà sẽ luôn tăng cao.

Cho nên Diệp Trường Vinh khuyên anh chị em có tiền dư trong nhà mua nhà, cho dù không ở, cho thuê cũng có thể thu tiền thuê nhà. Nhưng không phải ai cũng có mắt nhìn xa như ông, cũng không phải ai cũng có thể hào phóng lấy tiền ra mua nhà.

Bác cả Diệp nghe khuyên, đã mua nhà lầu và nhà trệt ở huyện. Chủ yếu là anh họ Diệp Hoan vừa kết hôn, bác cả Diệp sắm nhà trong phố cho con trai, muốn sau này vợ chồng con trai phát triển ở huyện, kiểu gì cũng tốt hơn ở quê. Trong tay cô cả Diệp có tiền, lại khá tin em hai, cũng mua một căn nhà cho con ở tiểu khu mà anh cả Diệp mua. Bà ấy nghĩ cho dù bây giờ không ở được, nhà để cũng không hỏng, có thể đợi con lên cấp ba rồi ở.

Hai người tuyệt đối không ngờ sau này giá nhà ở huyện tăng điên cuồng, họ đều nói: “Cũng may lúc đầu nghe thằng hai (anh hai) mua nhà, nếu không bây giờ không mua nổi rồi.”

Không phải không mua nổi, mà là lấy ra phần lớn tiền tiết kiệm trong nhà ra mua nhà, đâu có sướng bằng việc theo thằng hai kiếm hời, nhưng những việc này đều là sau này.

Ba chị em tới nhà bà nội, bà nội Diệp vẫn như cũ mỉm cười rạng rỡ chào đón ba người: “Hoan Hoan, Đông Đông, Nam Nam tới rồi, ăn sáng chưa, nếu chưa ăn thì bà nội nấu chút gì cho các cháu nhé?”

Ba người vội từ chối: “Bà nội, không cần, bọn cháu đã ăn sáng rồi.”

Vân Mộng Hạ Vũ

Sau đó bà nội Diệp kéo tay Diệp Hoan khen ba chị em: “Ba đứa đều đỗ đại học, khiến nhà họ Diệp chúng ta nở mày nở mặt.” Sau đó bà cụ quay đầu nói với ông nội Diệp: “Lão đầu, không phải ông nói lấy tiền thưởng cho các cháu sao, mau lấy lì xì cho chúng.”

Ông nội Diệp thật sự đến bên giường lấy ba bao lì xì trong ngăn kéo tủ, mỗi người hai trăm tệ. Mấy năm qua ba người Diệp Hoan đều thi đạt thành tích rất tốt, nhưng vẫn là lần đầu tiên nhận được bao lì xì khen thưởng từ ông bà nội.

Nhưng chúng cũng ngại lấy tiền của ông bà nội.

“Ông nội, chúng cháu không thể lấy tiền của ông, nếu không về sẽ bị ba mẹ rầy.”

Ông nội Diệp không cho từ chối, ông cụ nói: “Cầm đi, đây là phần thưởng cho các cháu đỗ đại học. Sau này đứa nào trong nhà đỗ đại học, ông nội cũng cho tiền, không phải cho riêng ba đứa.”

Tuy điều kiện sống ngày càng tốt nhưng mỗi năm số lượng học sinh thi đỗ đại học ở nông thôn vẫn còn ít. Lần này nhà họ Diệp một lúc có ba đứa đỗ đại học, khiến rất nhiều người ngưỡng mộ. Mỗi lần ông nội Diệp và bà nội Diệp ra ngoài được người ta khen không khép được miệng. Người ta đều nói nhà họ Diệp tổ tiên phù hộ, hiển linh phù hộ con cháu đời sau thành công.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-160.html.]

Diệp Hoan nghĩ ngợi, vẫn nhận bao lì xì do ông nội cho, miễn khiến ông cụ không vui. Dù sao thì sau này cô có thể tìm lý do khác đưa lại tiền cho ông bà nội. Diệp Đông và Diệp Nam thấy Hoan Hoan nhận bao lì xì, chúng liền nhận.

“Cảm ơn ông nội, bà nội.”

Ba người lần lượt cảm ơn ông bà nội. Người ta đều nói trưởng thành biết tốt xấu, họ thật sự ngại nhận tiền của người già.

Lúc quay người không có ai, Diệp Hoan nói: “Đợi tết đến cho thêm ông bà nội tiền tiêu vặt.”

Trong lòng Diệp Đông và Diệp Nam thoải mái hơn một chút. Tuy không phải là chúng cho, nhưng luôn cảm thấy lớn rồi còn lấy tiền của ông bà nội rất ngại. Đợi sau này kiếm được tiền, cũng phải nhớ cho ông bà nội tiền tiêu vặt.

Ba người nói chuyện với ông bà một lúc, lại ở đây ăn cơm trưa, lại ở nhà ông bà một lúc mới đi.

Trước khi đi, bà nội Diệp dặn: “Ba đứa đỗ đại học là chuyện tốt, nên chúc mừng một chút, hôm khác gọi cả cô và chú ba các cháu về, làm bữa tiệc, cả nhà tụ tập rôm rả một bữa.”

Diệp Hoan: “Vâng, bà nội, quay về cháu sẽ nói với ba mẹ một tiếng.”

Sau đó lại qua hai tuần, nhân dịp cuối tuần, cả nhà tụ tập, chúc mừng ba chị em đỗ đại học có tiếng.

Bởi vì là chuyện vui, phần lớn mọi người trong nhà đều vui cho ba chị em.

Chú út Diệp uống say nói: “Ba đứa giỏi giang hơn chú, đều thi vào đại học nổi tiếng, sau này kiếm việc làm cũng có ưu thế hơn…”

Cô út Diệp: “Ba đứa có thể đỗ vào đại học tốt như vậy, có phải bởi vì bắt đầu học cấp hai ở thành phố không, cô thấy cũng nên đưa Tuấn Siêu nhà cô vào thành phố học. Căn nhà các cháu đang ở còn có thể cho Tuấn Siêu nhà cô ở không…”

Cô út Diệp vẫn mặt dày như xưa, cho rằng bà ta nhỏ nhất, anh chị nên chăm sóc bà ta.

Loading...