Trọng sinh, Tiểu thư họ Diệp đoán mệnh tương lai - Chương 150
Cập nhật lúc: 2024-09-21 20:17:18
Lượt xem: 164
Bà ngoại Diệp Hoan sờ áo lông vũ hài lòng nói: “Vẫn là con gái chu đáo, may mà con sinh một đứa con gái, nếu không lấy đâu ra áo bông nhỏ chu đáo. Mẹ nói con nghe, con trai không bằng con gái. Mẹ không thấy con trai nhà ai cả ngày lo lắng mua đồ cho ba mẹ cả, đều là con gái thường mang đồ về nhà mẹ…”
Lý Vệ Hoa bật cười: “Mẹ, mẹ nói như vậy, cũng bao gồm anh cả con trong đó rồi.”
“Anh cả con không phải người chu đáo, con xem nó lo liệu mua quần áo cho mẹ và ba con khi nào đâu, còn không phải đều là con mua?”
“Không phải anh con cho ba mẹ tiền dưỡng lão sao?”
“Đó là tiền nó nên đưa, nếu không chẳng phải uổng công nuôi lớn nó?”
Đợi khi Lý Vệ Hoa tặng áo lông vũ do Diệp Hoan mua cho ông bà nội, bà không nói thật với ba mẹ chồng, chỉ nói đây là quần áo do bà và Trường Vinh hiếu kính. Bởi vì nhà chồng quá nhiều người, Lý Vệ Hoa sợ bà nói chuyện của Hoan Hoan cho mẹ chồng biết, mẹ chồng lại nói với con cái của bà cụ, chẳng phải mọi người đều biết cả sao. Nếu có người trong đám họ hàng coi thường Hoan Hoan thì phải làm sao? Bà lại không thể tìm người đánh nhau.
Dù sao ở trong mắt rất nhiều người, xem bói xin bùa là mê tín dị đoan. Hoan Hoan chỉ là một đứa trẻ, Diệp Trường Vinh và Lý Vệ Hoa không muốn để con chịu ánh mắt dị thường của họ hàng, liền giấu thay cô.
Nhưng cô út của Diệp Hoan lại nói vài câu chua ngoa: “Con thấy anh hai chẳng những thăng chức, còn phát tài rồi, năm nay lại còn chịu chi vài trăm tệ mua áo lông vũ cho ba mẹ…”
Không đợi bà ta nói hết, bà nội Diệp đã ngắt lời: “Đừng hàm hồ, anh hai con là người như thế sao? Con không hiếu thuận, còn không cho anh hai chị dâu con hiếu thuận sao? Chắc chắn chúng hưởng ké mệnh quý nhân của Hoan Hoan, cuộc sống ngày càng khá lên. Chứ không phải như con nói, là vì anh hai con thăng chức mới có tiền. Sao con có thể nói như vậy, nếu đồn ra, anh hai con còn có thể an ổn không? Mẹ nói trước với con, ra ngoài không được nói vậy, không phải là phá hỏng danh tiếng của anh hai con sao?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-150.html.]
Bà cụ quở trách con gái út một trận. Bây giờ bà nội Diệp khá xem trọng đứa con trai Diệp Trường Vinh này. Bởi vì ông làm sở trường ở đồn công an trấn, nghe có vẻ rất uy phong, bà con hàng xóm bây giờ rất khách sáo với bà cụ. Cho dù năm đó con trai út của bà thi đỗ đại học, người trong thôn cũng không cho bà cụ vinh quang như thế này…
Như vậy, bà nội Diệp nói đỡ cho Diệp Trường Vinh cũng không lạ. Trước đây bà cụ khá thương con trai út và con gái út.
Giữa anh chị em có chút hẹp hòi, không liên quan tới bọn trẻ. Diệp Hoan vẫn dắt em trai em gái họ đi chơi, còn mua đồ ăn vặt cho chúng, khiến mấy đứa nhỏ vô cùng thích cô, luôn gọi chị Hoan Hoan không ngừng.
Đối với Diệp Hoan trọng sinh mà nói, thực ra lễ tết chính là cả nhà tụ tập lại đón một cái tết đoàn viên, sau đó đi khắp nơi chúc tết, sau khi xong việc thì không còn gì nữa. Bởi vì bây giờ cô không giống kiếp trước, ở tuổi này còn theo phía sau đi cà kheo chơi, chỉ biết cười ngốc.
Lúc ăn tết, Diệp Hoan lén lút dùng điện thoại gọi điện thoại chúc tết sư phụ. Bây giờ cô dùng điện thoại đều là lén ba mẹ dùng, sợ ba mẹ sẽ nói cô. Cô chỉ dùng điện thoại thi thoảng liên lạc với sư phụ một hai lần, kỳ thực thật sự không dùng nhiều. Nếu không phải sư phụ mua cho cô, cô sẽ không mua điện thoại giống như cục gạch, ít nhất đợi vài năm nữa mới mua điện thoại.
Bài tập nghỉ đông của Diệp Hoan không ít, đợi tới mùng sáu, Diệp Hoan bảo hai em trai ở nhà làm bài tập, luôn canh chúng làm xong mới thôi, chuyện học tập đều không cần Lý Vệ Hoa và Diệp Trường Vinh bận lòng.
Kỳ nghỉ đông bất tri bất giác trôi qua, lại tới ngày khai giảng, lần này Diệp Hoan bọn họ ở nhà ăn xong tết nguyên tiêu, không để ba mẹ đưa đi, ba người quen đường quen lối vào thành phố.
Vân Mộng Hạ Vũ
Sau khi về lại thành phố, ba người lập tức đến viện gia thuộc dành cho lão cán bộ đón Chiến Thần về.
Kỷ Nguyên Trân oán than: “Hoan Hoan, biết anh chị về việc đầu tiên chính là tới đón Chiến Thần, anh em lại không nỡ.”
Diệp Hoan nói đùa: “Không, em nói sai rồi, việc đầu tiên sau khi bọn chị quay lại là ghé nhà em chơi, nhân tiện đón Chiến Thần đi. Hơn nữa anh Sâm có gì không nỡ, muốn gặp Chiến Thần lúc nào cũng có thể đến nhà chị gặp, nghỉ hè còn sẽ nhờ anh ấy chăm sóc Chiến Thần. Hơn nữa cho dù chị để Chiến Thần ở nhà em, anh em cũng sẽ không ngủ chung với Chiến Thần được.”