Trọng sinh, Tiểu thư họ Diệp đoán mệnh tương lai - Chương 137
Cập nhật lúc: 2024-09-21 19:34:30
Lượt xem: 125
Ông chủ Đường nói với Diệp Hoan: “Lần trước, sau khi chú thu mua năm con giáp bạch ngọc của cháu, chú nói với mấy người bạn cũ thu mua đồ cổ ở quê, nếu nhìn thấy con giáp còn lại, thu mua giúp chú. Cho nên mất một quãng thời gian, cuối cùng cũng may mắn gom đủ mười hai con giáp. Nhưng sau khi bạn gửi con giáp bạch ngọc tới, nhìn kiểu gì cũng khác với con giáp cháu đưa chú? Nhưng chú tra kỹ lại, có lẽ chúng là một bộ.”
Đây mới là chỗ buồn bực của ông chủ Đường.
Diệp Hoan lại hỏi câu không phù hợp vào lúc này: “Ông chủ Đường, có phải dạo gần đây chú cảm thấy cơ thể hơi không thoải mái không? Ví dụ nói cơ thể thiếu sức, buổi tối thường nằm mơ, thi thoảng còn gặp ác mộng…”
Ông chủ Đường kinh ngạc hỏi: “Sao cháu biết?”
Quả thực dạo gần đây cơ thể của ông ta không thoải mái lắm, vợ còn bảo ông ta đến bệnh viện khám. Ông ta đi khám, bác sĩ nói cơ thể của ông ta rất khỏe mạnh, không có bệnh tật gì, có thể dạo gần đây nằm mơ quá nhiều, không ngủ ngon, cơ thể mới thiếu sức.
Hơn nữa chuyện này có liên quan gì tới con giáp bạch ngọc mà ông ta nhắc tới, cô bé Diệp Hoan sao lại biết? Ông chủ Đường cảm thấy không đúng, nhưng không đúng ở đâu, nhất thời ông ta không phản ứng kịp.
Vân Mộng Hạ Vũ
Ông chủ Đường nhíu mày suy nghĩ một lúc, bỗng nhiên nhảy số: Là ông ta nhắc tới con giáp bạch ngọc còn lại, Diệp Hoan mới nhắc tới chuyện cơ thể ông ta không khỏe, lẽ nào cơ thể ông ta không khỏe có liên quan tới con giáp bạch ngọc còn lại?
Diệp Hoan cười, không ấp úng nữa, mà đưa ra lý do nhìn như hợp lý, lại vượt khỏi nhận thức của người thường: “Đương nhiên cháu biết, bởi vì cháu vừa nhìn thấy chú đã nhìn ra trên người chú mang theo âm khí nhàn nhạt, có lẽ là dạo gần đây thường tiếp xúc với đồ vật mang theo âm khí. Mà con giáp bạch ngọc cháu bán khi trước, lúc cháu mua đã mang theo âm khí, nhưng cháu đã loại bỏ âm khí trước, mới bán chúng cho chú.”
Ông chủ Đường đoán được Diệp Hoan sẽ nói gì tiếp theo: “Ý của cháu là con giáp bạch ngọc còn lại mà chú mua được chưa loại bỏ âm khí, cho nên dạo gần đây cơ thể của chú mới không thoải mái.”
Diệp Hoan giải thích: “Giống như chú nghĩ, may mà con giáp bạch ngọc không mang quá nhiều âm khí, mà chú là đàn ông, dương khí trên người nặng, cho nên mấy ngày tiếp xúc với âm khí, cơ thể không có phản ứng quá lớn, chẳng qua chỉ hơi không thoải mái mà thôi; nếu người yếu ớt tiếp xúc, đã sớm tự dưng sinh bệnh rồi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-137.html.]
Diệp Hoan có thể nhìn ra từ độ nồng của âm khí trên người ông chủ Đường, dạo gần đây có lẽ ông ta thường xuyên tiếp xúc với con giáp bạch ngọc còn lại.
Ông chủ Đường biết nhiều hiểu rộng, từng gặp người trong huyền môn, tuy chưa từng tiếp xúc nhưng lại nghe một số chuyện ly kỳ, không biết là thật hay giả. Nhưng ông ta là người làm ăn, chắc chắn có hơi mê tín, ít nhất ông ta tin thờ thần tài. Trong tiệm của ông ta còn thờ cúng tượng của thần tài gia, mỗi khi tới mùng một, rằm đều cúng, cầu thần phù hộ phát tài.
“Cô bé Diệp Hoan, nói như vậy cháu hiểu những thứ này, cháu là người trong huyền môn ư?” Ông chủ Đường nghe tình huống của ông ta không nghiêm trọng nên không để tâm, hỏi chuyện ông ta muốn biết trước.
Diệp Hoan gật đầu: “Đúng vậy.”
“Không ngờ cháu còn nhỏ như vậy lại là người trong huyền môn, thực sự khiến người ta bái phục.” Sau khi biết thân phận của Diệp Hoan, lại nhìn cô bé đối diện, ông chủ Đường bỗng cảm thấy cô luôn biểu hiện bình tĩnh thản nhiên, so với cô bé bình thường rõ ràng không giống.
Chẳng trách ông mập giữ kín như bưng, không dám nói nhiều về cô bé, xem ra ông ta sợ đắc tội Diệp Hoan. So sánh thái độ làm việc của ông mập lúc trước và bây giờ, có thể thấy ông ta đã từng đắc tội cô bé không biết chừng. Nếu không sao ông ta lại mang dáng vẻ hầu hạ với Diệp Hoan, có thể đã chứng kiến bản lĩnh thật của Diệp Hoan, bị cô giáng phục.
Nghĩ tới đây, ông chủ Đường bỏ “bé” đi, nói chuyện mang theo ngữ khí khá tôn kính: “Cô Diệp Hoan, cô xem chuyện này của tôi nên giải quyết thế nào, cô có thể loại bỏ âm khí trên người giúp tôi không? Còn có số con giáp bạch ngọc còn lại kia, là vì mang theo âm khí, cho nên mới khác so với con giáp cô bán cho tôi sao? Đương nhiên, tôi sẽ không nhờ cô giúp không công, nên thu bao nhiêu tiền, cô nói là được.”
Lúc này ông mập mới chen vào một câu: “Ông chủ Đường, đại sư lợi hại lắm, đảm bảo có thể giải quyết vấn đề của anh.”
Diệp Hoan không cần ra tay, mở Mắt Âm Dương nhìn liền biết là chuyện gì.
“Được thì được, nhưng bởi vì con giáp bạch ngọc trước đó tôi dùng phương pháp đặc biệt xử lý, phải mang về xử lý mới được, bây giờ không thể xử lý giúp chú. Âm khí trên người chú lại dễ giải quyết, một lá bùa là có thể giải quyết.”