Trọng sinh, Tiểu thư họ Diệp đoán mệnh tương lai - Chương 126
Cập nhật lúc: 2024-09-21 19:34:15
Lượt xem: 156
Diệp Hoan xếp con giáp bạch ngọc lại với nhau, vốn định dùng bùa xử lý âm khí xâm nhập, bỗng nhiên nhanh trí nghĩ tới trong học thuyết âm dương ngũ hành, đối ứng với âm khí là dương khí. Mà âm dương có bốn đại yếu tố: âm dương đối lập, âm dương chuyển hóa, âm dương giảm tăng, âm dương phối hợp.
Âm dương đối lập, nếu cô sử dụng suối Dương ngâm con giáp bạch ngọc, có thể trừ khử âm khí không?
Dù sao thì con giáp bạch ngọc không quá đắt, ngâm hỏng một con cũng không sao, lấy một con thử trước. Diệp Hoan trực tiếp bỏ con giáp dậu vào trong một bát suối Dương, luôn quan sát âm khí có xảy ra biến hóa khong. Rất nhanh cô cảm nhận được rõ ràng âm khí trên con giáp đang dần giảm đi, cho tới hoàn toàn biến mất. Bởi vì âm khí trên con giáp không nặng lắm, cho nên mới nhanh chóng biến mất.
Diệp Hoan thấy vô cùng hữu hiệu bèn bỏ mấy con còn lại vào trong bát ngâm suối Dương, loại bỏ âm khí trên con giáp.
Cuối cùng Diệp Hoan cầm lên quan sát tỉ mỉ, phát hiện sau khi ngâm suối Dương, con giáp bạch ngọc đã loại bỏ âm khí trở nên trắng trẻo hơn, hình như trông có ánh sáng hơn lúc đầu, chất ngọc trở nên tốt hơn một chút.
Bề ngoài con giáp bạch ngọc còn đang vấn vít một vòng ánh sáng đồ cổ màu trắng sữa, khiến Diệp Hoan mở Mắt Âm Dương nhìn cảm thấy mấy con giáp này càng đẹp hơn.
Sở dĩ nguyên nhân chính mà Diệp Hoan phân biệt được ánh sáng của đồ cổ là từng học một chút từ sư phụ.
Bởi vì Kỷ đạo trưởng từng học công pháp mà Diệp Hoan cho ông ấy, rất nhanh đột phá tầng thứ ba, mở ra Mắt Âm Dương. Ông ấy từng trải nhiều nên phát hiện dùng Mắt Âm Dương có thể phân biệt được đồ cổ.
Kỷ đạo trưởng biết một số kiến thức đồ cổ, phân được thật giả, ông ấy dùng Mắt Âm Dương nhìn thấy đồ cổ mang theo ánh sáng do niên đại để lại, nhưng màu sắc khác nhau mà thôi, có thể là vì chủng loại đồ cổ không giống nhau.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-126.html.]
Sau đó Kỷ đạo trưởng quan sát một số đồ cổ, rất nhanh đã tìm được quy luật trong đó. Trong học thuyết đạo gia, thế gian vạn vật phân hóa thành ngũ hành, chỉ kim, mộc, thủy, hỏa, thổ.
Đồ cổ cũng thuộc sự vật tồn tại trên thế gian, cũng phù hợp dùng ngũ hành phân loại.
Mà ánh sáng bên ngoài đồ cổ nhìn thấy bằng Mắt Âm Dương là màu trắng và màu vàng. Mức độ đậm nhạt của màu sắc đại biểu mức độ lâu đời của niên đại. Cũng tức là nói, niên đại càng lâu đời, ánh sáng vấn vít càng đậm, ngược lại sẽ càng nhạt.
Lại ví dụ nói cây thuộc mộc, các sản phẩm đồ cổ như ống đựng bút khắc bằng cổ quý, bề mặt sẽ vấn vít ánh sáng màu xanh lục mà người bình thường không nhìn thấy.
Ba loại khác cũng như vậy.
Diệp Hoan theo sư phụ học phân biệt đồ cổ chỉ học được nửa vời. Cô chỉ có thể thông qua màu sắc và mức độ dày mỏng của ánh sáng để phân biệt có phải đồ cổ hay không, còn có đại khái đồ cổ có bao nhiêu năm tuổi. Bởi vì khi đó Kỷ sư phụ vì mở Mắt Âm Dương, chủ yếu nghiên cứu tầng bảo quang bên ngoài đồ cổ, chứ không phải dạy cho đồ đệ phân biệt đồ cổ, Diệp Hoan cũng chỉ là nhân tiện học chút ít. Thực ra ở trong mắt người trong ngành, ngay cả chút ít cũng không phải. Nhưng dù sao thứ mà Mắt Âm Dương nhìn thấy là tình huống chân thực, cho nên Diệp Hoan vẫn có thiên phú phân biệt đồ cổ hơn người bình thường, ai bảo cô có máy gian lận chứ.
Sau khi năm con giáp ngọc thạch được loại bỏ âm khí, Diệp Hoan quyết định tuần sau sẽ đi bán. Cô không nghĩ giữ lại tặng cho người nhà hoặc bạn bè, bởi vì ở trong mắt Diệp Hoan, những thứ này chẳng qua là đồ cổ quý trọng có giá trị, không phải là trang sức phải đeo. Theo cô, đeo đồ cổ trên người, chi bằng đeo bùa bình an hữu dụng, ít nhất vào thời khắc mấu chốt, bùa bình an có thể cứu người thoát khỏi nguy hiểm.
Vân Mộng Hạ Vũ
Cho nên Diệp Hoan định bán đồ cổ kiếm tiền, kiếm tiền mua ngọc thạch, tự khắc ngọc phù cho ba mẹ, em trai và người thân cận đeo. Diệp Hoan đang cố gắng học tập làm sao khắc ngọc phù thành công, tin rằng sớm muộn cũng có ngày có thể thực hiện được nguyện vọng của cô. Bởi vì bây giờ Diệp Hoan đều lấy đá luyện điêu khắc, đợi có ngọc thạch, cô mới có thể biết mình có thể điêu khắc thành công không.
Lần này, sở dĩ Kỷ sư phụ không chuẩn bị ngọc thạch cho Diệp Hoan là vì ông chỉ biết truyền thừa bùa giấy, không biết truyền thừa ngọc phù. Diệp Hoan còn chưa nói với sư phụ phần này, đương nhiên Kỷ sư phụ không nghĩ tới chuẩn bị ngọc thạch cho đồ đệ nghiên cứu khắc họa bùa.