Trọng sinh, Tiểu thư họ Diệp đoán mệnh tương lai - Chương 116
Cập nhật lúc: 2024-09-21 19:34:01
Lượt xem: 184
Chiến Thần có thể nghe hiểu lời của Kỷ Nguyên Sâm, nhưng bây giờ nó đương nhiên không thể rời khỏi chủ nhân mà đi cùng cậu ấy. Thế là Chiến Thần gâu gâu với Kỷ Nguyên Sâm hai tiếng, coi như trả lời, sau đó lại chạy tới bên cạnh Diệp Hoan, ý tứ vô cùng rõ ràng.
Kỷ Nguyên Sâm lập tức cảm thấy mình bị tổn thương, im lặng nhìn Chiến Thần. Hai tháng trước Chiến Thần sống ở đại viện rất tốt, cậu ấy còn cho rằng có thể nuôi thân Chiến Thần, dù sao thì Chiến Thần cũng là chú chó được cậu nhìn từ nhỏ tới lớn, hoàn toàn không ngờ…
Lâm Nghi Song thấy con trai bị đả kích, không nhịn được cười: “Chó là người bạn trung thành nhất của con người, xem ra Chiến Thần nhận Hoan Hoan là chủ, tuyệt đối sẽ không thay đổi.”
Kỷ Nguyên Trân nghe xong cười to: “Ha ha, anh, anh có đối tốt với Chiến Thần cách mấy, nó vẫn thích Hoan Hoan hơn.”
Kỷ Nguyên Sâm bị em gái ruột xem thường càng không còn gì để nói.
Diệp Hoan mời dì Lâm bọn họ vào nhà ngồi, cô vội vàng đi nấu ăn, ăn cơm sớm một chút còn phải cho hai em trai ngủ trưa một lát, đề phòng uể oải vào tiết buổi chiều.
Lâm Nghi Song vốn định ở lại nấu cơm phụ, bị Diệp Hoan từ chối.
“Dì Lâm, bọn cháu nấu cơm đảm bảo không thành vấn đề, dì yên tâm đi.”
Lâm Nghi Song thấy quả thực Diệp Hoan không cho bà ấy giúp, mới dẫn con về nhà. Bà ấy không thể ở lại thêm, còn ở lại Diệp Hoan sẽ mời bà và con ở đây ăn cơm.
Đợi họ đi rồi, Diệp Hoan nhanh nhẹn thái rau xào rau, rất nhanh đã nấu cơm xong, mùa hè xào rau ăn kèm với màn thầu là được, bảo các em trai chuẩn bị xong bát đũa, bưng đĩa bưng món lên, rất nhanh đã có thể ăn cơm.
Hôm qua mẹ Diệp mua cho chúng rau quả có thể để lâu, ví dụ cà khoai tây gì đó, như vậy mấy ngày tiếp theo các con đỡ phải đi mua.
Diệp Hoan hầm một nồi cà ngũ hương, tuy không bỏ thịt nhưng cô bỏ đại liêu. Đại liêu là do Diệp Hoan trữ trong không gian trước đây, bây giờ ba mẹ không ở bên cạnh, cô có thể lén lấy ra một ít dùng, dù sao thì các em trai không quá hiểu kỹ thuật nấu nướng, vốn không nhìn ra cô đã bỏ đại liêu.
Diệp Hoan nấu ăn bỏ dầu cũng nhiều, hầm đồ ăn thơm phức, siêu ngon, Diệp Đông và Diệp Nam vùi đầu ăn no căng.
“Hoan Hoan, chị nấu ăn ngon quá, còn ngon hơn mẹ chúng ta.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-116.html.]
Diệp Hoan: “Chị bỏ nhiều dầu có thể không ngon sao?”
Quả thực, Diệp Hoan nấu gì cũng bỏ dầu, nấu càng thơm hơn. Lý Vệ Hoa tiết kiệm từng chút, nấu ăn bỏ ít dầu, chênh lệch xuất hiện rồi.
Vân Mộng Hạ Vũ
Sau khi ăn cơm xong, Diệp Đông và Diệp Nam phụ trách luân phiên rửa bát, hôm nay Diệp Đông rửa, ngày mai Diệp Nam rửa, như thế khá công bằng, không ai tị nạnh ai. Diệp Hoan chỉ cần phụ trách bếp núc là được.
Diệp Đông gọi to: “Hoan Hoan, trên bát nhiều dầu quá, khó rửa, phải làm sao?”
Diệp Hoan đi ra nhìn rồi nói: “Chị đi mua gói bột kiềm, nhớ dầu nhiều có thể dùng bột kiềm rửa bát.”
Nhưng bột kiềm là bột dùng khi hấp màn thầu, mẹ Diệp biết các con chỉ mua màn thầu ăn nên không mua thứ này. Cho nên Diệp Hoan đến cửa hàng nhỏ lân cận mua một túi bột kiềm về. Cuối cùng Diệp Đông cũng thuận lợi rửa sạch bát.
Diệp Hoan giống như mẹ, vội vàng giục các em trai đi ngủ trưa.
Xong xuôi, Diệp Hoan gọi điện thoại cho sư phụ, nói với sư phụ chuyện ngày đầu tiên nhập học.
Đừng thấy sư phụ cách xa, nhưng Diệp Hoan có thể phát giác được mỗi lần gọi điện thoại, sư phụ cực kỳ quan tâm cô. Thế là mỗi lần Diệp Hoan gọi điện thoại cho sư phụ đều sẽ kể cho ông ấy nghe tình hình dạo gần đây của mình.
Thi thoảng sư bá ở bên cạnh sư phụ, Diệp Hoan sẽ nói vài câu với sư bá, hỏi thăm sức khỏe gì đó. Còn có sư huynh chưa từng gặp mặt, Diệp Hoan cũng từng gọi điện cho anh ấy. Nhưng sư huynh là một hũ nút, lần nào cũng là một mình Diệp Hoan nói, đầu bên kia điện thoại đều im lặng, nhiều nhất cuối cùng “ừm” một tiếng cho xong chuyện.
Diệp Hoan gọi điện thoại cho sư phụ xong, cô không ngủ mà tiếp tục tu luyện. Bởi vì càng tu luyện càng có tinh thần, còn hữu dụng hơn ngủ, cho nên cô ngủ hay không cũng không sao.
Một tiếng, Diệp Hoan đúng giờ gọi các em trai dậy. May mà bây giờ thời tiết khá oi, thời gian nghỉ buổi trưa khá dài, nếu không ba đứa không ung dung như vậy.
Còn chưa đợi ba đứa đến trường, Kỷ Nguyên Sâm và Kỷ Nguyên Trân đã tới gọi ba đứa cùng đi học. Bởi vì nhà mà Diệp Hoan ở cách trường khá gần, đi bộ chỉ mất tầm năm phút là tới. Có thể thấy lúc đầu Kỷ sư phụ mua nhà chính là một lòng mua cho đồ đệ, suy nghĩ rất chu đáo.
Hai anh em cùng tới, còn có bạn bè mà họ mới quen. Trên đường đi học gặp được, thế là họ cùng nhau tới trường, bởi vì ba người khác cũng muốn tới xem Chiến Thần. Ba người này chính là bạn học kiêm bạn mới của Kỷ Nguyên Sâm – Đường Kiến Quân và Lâm Vũ, còn có em gái của Đường Kiến Quân là Đường Hân Duyệt. Họ sống cùng một đại viện, qua một mùa hè, họ đã vô cùng thân thiết.