Trọng sinh, Tiểu thư họ Diệp đoán mệnh tương lai - Chương 103
Cập nhật lúc: 2024-09-21 19:33:43
Lượt xem: 152
Diệp Đông nói: “Chiến Thần đi chưa được mấy ngày, con đã nhớ nó rồi.”
Diệp Nam gật đầu theo, đồng ý với cách nói của Diệp Đông.
Vân Mộng Hạ Vũ
Lúc trong nhà có Chiến Thần, mọi người không cảm thấy có thêm gì, nhưng thiếu mất Chiến Thần, họ liền cảm thấy giống như thiếu đi rất nhiều thứ.
Bởi vì khoảng cách quá xa, Diệp Hoan tạm thời không thể liên lạc với Chiến Thần, cũng không biết nó ở thành phố sống thế nào, có lẽ cô nên dành thời gian vào thành phố thăm Chiến Thần, lỡ như Chiến Thần không quen với cuộc sống thành phố, đưa nó về ở nhà cũng được.
Diệp Hoan vốn không ngờ cuộc sống của Chiến Thần ở thành phố có thể nói là mãn nguyện, quả thực là tìm được ổ vui vẻ, nhận được đãi ngộ siêu tốt.
Chiến Thần cao lớn uy mãnh, màu lông sáng tươi, là một con ch.ó vừa nhìn đã biết là được nuôi siêu tốt, cộng thêm nó thông nhân tính, rất nhanh đã lấy lòng rất nhiều người.
Sau khi nhà họ Kỷ chuyển về đại viện ở, Kỷ Nguyên Sâm và Kỷ Nguyên Trân gặp được rất nhiều bạn tốt trước đây, sau khi bọn trẻ thân với nhau, chúm lại xem chó lớn do Kỷ Nguyên Sâm mang về. Hầu hết trẻ con đều thích động vật; đương nhiên cũng có người vì thấy Chiến Thần uy mãnh, sợ nó cắn, trốn xa xa.
Đám trẻ ngắm Chiến Thần còn chưa đủ, cứ muốn đưa tay sờ mó, sờ lông bóng loáng của nó, thấy dù chúng nghịch thế nào Chiến Thần cũng không nổi quạu cắn người, bọn trẻ càng cảm thấy Chiến Thần đáng yêu, sau đó không thể tém lại, bọn trẻ bắt đầu trộm đồ ở nhà cho Chiến Thần ăn. Hôm nay nhà ai hầm sườn, trẻ con sẽ lén mang tới nửa bát cho Chiến Thần; nhà ai có đồ ăn vặt ngon, bọn trẻ cũng lén lút tặng cho Chiến Thần…
Chiến Thần không phải là con ch.ó bình thường, có một cái dạ dày sắt thép, ăn gì cũng được, sẽ không nảy sinh bệnh tật gì. Cho nên đồ do đám trẻ mang tới, hầu hết đều vào miệng của Chiến Thần. Bọn trẻ thấy Chiến Thần nể mặt chúng, càng thêm thích nó. Đặc biệt là Kỷ Nguyên Sâm, mỗi lần dẫn Chiến Thần ra ngoài, đừng nói uy phong cỡ nào. Cậu ấy vừa về không hề bị nhóm con trai lâu ngày không gặp bài xích, rất nhanh đã được tiếp nhận, vẫn là nhờ công của Chiến Thần.
Các bạn gọi Kỷ Nguyên Sâm ra ngoài đá bóng, còn gọi cả Chiến Thần. Bởi vì Chiến Thần rất thông minh, thế mà có thể giành được bóng, còn biết đá bóng, biết đá bóng vào khung thành mới tính là thắng. Điều này khiến đám trẻ và Kỷ Nguyên Sâm vui như điên, mỗi ngày dẫn Chiến Thần đi dạo đá bóng, còn thú vị hơn chúng thuần túy đá bóng lúc trước, khiến rất nhiều đứa trẻ vây xem hô hào, ngay cả người già người lớn lân cận thi thoảng cũng tới xem Chiến Thần đá bóng…
Trong đại viện ủy viên thành phố có một con ch.ó biết đá bóng, biết sút vào khung thành, Chiến Thần nổi tiếng rồi!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-103.html.]
Nói đi nói lại, Diệp Hoan thấy ba sầu muộn làm sao giúp người mất tìm được bò, cô không muốn phiền Chiến Thần chạy tới chạy lui, nảy ra ý giúp ba bói một quẻ.
Diệp Hoan nhân lúc theo ba tìm hiểu kỹ thời gian mất bò, sau đó về phòng bấm tay bói.
Lần đầu tiên giải quyết án giúp ba, nhất định không thể tính sai, cho nên Diệp Hoan trốn trong phòng mình bấm tay. Cô dựa theo ngày và giờ mất bò tính ra hướng bò đang ở, phương hướng đối ứng hướng tây nam, sau đó lại tính ra có một người đàn ông dắt bò đi, hơn nữa bò bị giấu, không dắt đi quá xa. Nếu tìm kiếm kỹ lân cận, có lẽ rất nhanh có thể tìm được.
Diệp Hoan tính cụ thể hơn một chút, bây giờ đại khái bò ở nơi nằm hướng tây nam khoảng một cây số, nếu hôm nay đi tìm, tốn thêm chút sức có thể tìm được, nếu kéo dài hơn thì chưa chắc.
Sau khi Diệp Hoan tính ra kết quả, cô quay lại nói với Diệp Trường Vinh đang cau mày nghĩ cách: “Ba, con biết bò ở đâu, nếu bà tìm theo lời con nói, có lẽ rất nhanh có thể tìm được.”
Diệp Trường Vinh kinh ngạc hỏi: “Hoan Hoan, sao con biết, con nhìn thấy ai dắt bò đi sao?”
Ông tưởng con gái ở cổng nhà mình nhìn thấy có người dắt bò qua, khiến cô nhớ.
Diệp Hoan lắc đầu, nghĩ ngợi, vẫn nên nói thật: “Là con dựa theo cách mà sư phụ dạy, tính ra.”
Diệp Trường Vinh nói: “Cái gì, con nói là tính ra, tính ra kiểu gì? Rốt cuộc con đã theo sư phụ con học những gì rồi, thế mà còn có thể tính ra bò ở đâu?”
Diệp Trường Vinh không nổi giận mà muốn hỏi rõ con gái rốt cuộc đã theo Kỷ sư phụ học được những gì.
Dù sao Diệp Hoan cũng là con gái, nếu thật sự truyền ra tin cô từng học bói toán ở trấn Phượng Hoàng, đoán chừng rất nhanh sẽ tuồn ra đủ loại tin đồn.