Trọng sinh, Tiểu thư họ Diệp đoán mệnh tương lai - Chương 101
Cập nhật lúc: 2024-09-21 19:33:40
Lượt xem: 157
Trước khi đi, Kỷ đạo trưởng khích lệ đồ đệ một câu: “Diệp Hoan, nếu con đã có thiên phú, có truyền thừa, sau này nhất định phải tiếp tục cố gắng.”
Rất nhanh, Kỷ đạo trưởng ngồi xe về sư môn xa xôi ở phương bắc.
Kỷ đạo trưởng đã sớm dự tính nên không được coi là đường đột rời đi, nhưng đối với Diệp Hoan mà nói, sư phụ dạy dỗ cô mấy năm cứ đi như vậy, trong lòng cô rất khó chịu, mong mỏi sư phụ có thể quay về sớm.
Không ngờ, sư phụ đi chưa bao lâu, nhà chú Kỷ cũng nhanh chóng rời đi. Bởi vì giấy thông báo điều nhiệm của Kỷ Chấn Hoa đã có, ông ấy được điều tới cục chiêu thương thành phố làm việc, Lâm Nghi Song cùng Kỷ Nguyên Sâm, Kỷ Nguyên Trân đều phải đi theo ông ấy.
Trước khi đi, Kỷ Nguyên Sâm tìm tới Diệp Hoan, hỏi cô chuyện liên quan tới Chiến Thần.
“Hoan Hoan, em và Đông Đông, Nam Nam phải vào thành phố học rồi, Chiến Thần phải làm sao, em định dẫn theo nuôi hay là để lại ở nhà?”
Ở trong mắt Kỷ Nguyên Sâm bây giờ, Diệp Hoan là một bé gái hiểu chuyện, hiểu chuyện hơn em gái nhiều, cho nên ấn tượng của cậu ấy đối với Diệp Hoan luôn rất tốt, giữa hai người chung sống hòa bình, có chuyện tốt cũng sẽ nghĩ tới đối phương.
Diệp Hoan vỗ đầu nói: “Em đã quên mất chuyện này, hình như ngồi xe không thể mang theo chó lên xe đúng không?”
Mấy năm nay đều là ba đứa trẻ nuôi Chiến Thần, nếu chúng vào thành phố học, chắc chắn phải dẫn theo. Bởi vì Chiến Thần là trợ thủ của Diệp Hoan, chắc chắn không đồng ý ở lại. Nhưng nếu dẫn Chiến Thần vào thành phố thì phải nghĩ cách, Kỷ Nguyên Sâm chính vì chuyện này mà tới.
Chiến Thần cao lớn uy mãnh, nhân viên bán vé chắc chắn không đồng ý cho Chiến Thần lên xe, một là sợ Chiến Thần cắn người, hai là sợ chó đại tiểu tiện khắp nơi.
Kỷ Nguyên Sâm gật đầu nói: “Chắc chắn không thể rồi, với kích thước đó của Chiến Thần, sẽ dọa người trên xe. Anh có một cách, chi bằng lần này nhân lúc bọn anh chuyển nhà, để Chiến Thần theo xe chuyển nhà vào thành phố, ở nhà anh một khoảng thời gian trước, đợi các em đến, có thể thăm Chiến Thần bất cứ lúc nào.”
Sau khi tới trấn Phượng Hoàng, theo thời gian, bệnh thích sạch sẽ của Kỷ Nguyên Sâm quả thực đã thay đổi không ít. Trước đây cậu ấy tuyệt đối sẽ không tiếp xúc và nuôi động vật, bây giờ lại có thể ôm cổ Chiến Thần thân thiết với nó. Đương nhiên, sở dĩ Kỷ Nguyên Sâm làm như vậy chủ yếu là do Chiến Thần thông nhân tính, khiến cậu ấy vô cùng yêu thích; hơn nữa cậu ấy biết Chiến Thần cũng thích sạch sẽ, thường tắm rửa không nói, tuyệt đối sẽ không tùy ý ngồi, tùy tiện cọ ở nơi bẩn…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-101.html.]
Kỷ Nguyên Sâm dự tính nếu Diệp Hoan ở trường, Chiến Thần sẽ có thể được nuôi ở nhà mình, cậu ấy thật sự rất thích Chiến Thần. Nếu Chiến Thần sống ở nhà họ, vậy thì càng tốt, có thể cùng nuôi Chiến Thần. Cho nên Kỷ Nguyên Sâm mới nảy sinh suy nghĩ dẫn Chiến Thần theo trước.
Diệp Hoan nghe ý kiến của Kỷ Nguyên Sâm xong liền d.a.o động, cô nhanh chóng đưa ra quyết định: “Anh Sâm, vậy anh dẫn Chiến Thần vào thành phố trước đi, em sẽ bảo nó ngoan ngoãn nghe lời.”
Tuy ở trong mắt Diệp Hoan, Kỷ Nguyên Sâm chỉ là một tiểu thiếu niên, nhưng tiểu thiếu niên bây giờ lớn tuổi hơn Diệp Hoan, vì phép lịch sự, Diệp Hoan không thể không gọi Kỷ Nguyên Sâm là anh Sâm. Cô cảm thấy gọi anh trai quá thân thiết, gọi anh trai Sâm có hơi rợn, thế là quyết định gọi anh Sâm. Diệp Đông và Diệp Nam cũng gọi anh Sâm giống chị.
Lúc gia đình Kỷ Chấn Hoa đi, họ chào tạm biệt nhà họ Diệp.
Diệp Trường Vinh: “Đi đường chú ý an toàn.”
Kỷ Chấn Hoa: “Yên tâm đi, thành phố cũng không xa, sẽ tới nhanh thôi. Mọi người có thời gian thì vào thành phố chơi, ăn ở chúng tôi bao hết. Đợi Hoan Hoan bọn trẻ vào thành phố học, cứ ở nhà tôi, đảm bảo trông tốt con cho cô cậu…”
Lý Vệ Hoa khách sáo nói với Lâm Nghi Song: “Thật sự không ngờ sẽ cho ba đứa trẻ vào thành phố học, tới lúc đó làm phiền anh chị rồi.”
Lâm Nghi Song xua tay nói: “Phiền cái gì, nhiều trẻ con thì đông vui hơn chứ sao, còn có thể cùng nhau đi học tan học, tôi có thể yên tâm hơn.”
Lâm Nghi Song nói vậy là có nguyên nhân. Trong mấy đứa trẻ, chỉ có con gái Nguyên Trân của bà ấy là ỏng ẹo, không nghiêm túc học võ. Nghe con trai nói ba đứa con nhà họ Diệp luyện võ rất tốt, trong đó Diệp Hoan lợi hại nhất.
Vân Mộng Hạ Vũ
Diệp Hoan hiểu chuyện, học cùng lớp với Trân Trân, cũng có thể chăm sóc lẫn nhau, Lâm Nghi Song càng yên tâm hơn, không sợ con gái bị người ta dùng vũ lực bắt nạt, Diệp Hoan có quan hệ tốt với Trân Trân, sẽ không nhìn con gái bị bắt nạt.
Cho nên cho dù ba đứa trẻ sống ở nhà Lâm Nghi Song, bà ấy cũng không có ý kiến gì. Chẳng qua là nhọc lòng hơn một chút, lo cơm cho bọn trẻ mà thôi, bà ấy không làm được thì có thể thuê dì tới nấu, chỉ cần các con không gây chuyện, ngoan ngoãn học hành, có gì phiền phức đâu.
Người nhà họ Kỷ đi, Kỷ Nguyên Sâm đưa Chiến Thần vào thành phố trải nghiệm cuộc sống thành phố trước.