Trọng Sinh Thập Niên 80 Làm Giàu Ký Trọng Sinh Thập Niên 80 Làm Giàu Ký - Chương 7: Đan Hồng, Em Còn Biết Thêu Nữa À?

Cập nhật lúc: 2025-10-02 02:38:12
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Chị Hồng thầm nghĩ nếu là truyền nhân của một môn phái nào đó ?

 

Liền Tô Đan Hồng hỏi: “Chị Hồng, chị xem tay nghề thêu của em giá cả thế nào ạ?”

 

Trước khi chuyện ăn, tự nhiên là bàn bạc giá cả .

 

Chị Hồng nghề nhiều năm như , những năm đầu còn tiêu hủy, bây giờ gây dựng , cũng con đường tiêu thụ riêng, nhưng thiếu những sản phẩm thêu đỉnh cao, tự nhiên bỏ lỡ một cao thủ dân gian như Tô Đan Hồng.

 

“Em gái tên gì?” Chị Hồng dẫn nàng đến uống .

 

Vừa cửa thấy nàng tưởng là một thôn phụ bình thường, nhưng cô em gái xuống thêu, như biến thành khác, thật đúng là ứng với câu , thể mặt mà bắt hình dong, nước biển thể dùng đấu để đong.

 

Tô Đan Hồng cũng tự giới thiệu tên, dù chuyện cũng giấu.

 

Chị Hồng liền : “ là duyên phận, chị tên Chân Miêu Hồng, em tên Tô Đan Hồng, tên hai chúng đều chữ Hồng.”

 

Tô Đan Hồng .

 

“Không giấu gì em, chị nghề ít nhất cũng mười mấy năm , từng gặp ai tốc độ nhanh, thêu cũng như em.” Chị Hồng .

 

Tô Đan Hồng khiêm tốn : “Là do chị Hồng chê, chút tay nghề của em thể coi là đại sư ạ?”

 

“Em gái đừng khiêm tốn, tay nghề của em là cấp bậc đại sư đỉnh cao, đại sư bình thường còn trình độ của em.”

 

Chị Hồng hề hàm hồ, : “Cho nên chị cũng lừa em, tay nghề như của em mang ngoài, cũng bán giá cao, nhưng nếu em tự tìm nguồn tiêu thụ, chỉ khó tìm, mà khác cũng chắc tin em, giá tự nhiên sẽ ép xuống, sản phẩm thêu cũng tùy tiện là thể bán , đừng ở chỗ chị, ngay cả ngoài, đến thành phố Giang Thủy cũng mấy cửa hàng thêu, cho nên nếu em tin chị, vải thêu, kim chỉ các loại, em cứ đến chỗ chị lấy, còn sản phẩm thêu, em cũng mang đến cho chị, tiền chị tính ngay tại chỗ cho em, hài lòng em thể thương lượng với chị, nhưng sản phẩm thêu chị tự mang bán, chắc chắn cũng kiếm lời của em một chút, em gái thấy thế nào?”

 

“Đều theo ý chị Hồng ạ.” Tô Đan Hồng , dứt khoát gật đầu .

 

Chân Miêu Hồng đây cũng coi như là thẳng thắn với nàng, nàng cảm thấy điều là do Chân Miêu Hồng thấy con chim hoàng oanh nàng thêu đủ bắt mắt, giữ , nếu chắc chắn đãi ngộ .

 

“Em gái cũng là sảng khoái, em yên tâm, chị Hồng tuyệt đối sẽ để em chịu thiệt.” Chị Hồng thấy nàng cũng dứt khoát như , thầm nghĩ hổ là cao thủ dân gian trình độ đại sư thêu thùa, tấm lòng bình thường .

 

mà chị Hồng, vải thêu em định loại một chút.” Tô Đan Hồng .

 

“Đó là tự nhiên, chỉ là để luyện tập thôi.” Chị Hồng , liền trong lấy cho nàng loại vải thêu nhất trong rương.

 

Tô Đan Hồng mong đợi, nhưng xem xong vẫn cảm thấy chút hài lòng, nhưng đây là loại nhất ở chỗ chị Hồng, cũng chỉ thể tạm dùng.

 

Về điểm , Tô Đan Hồng yêu cầu cao, mắt cũng chút kén chọn.

 

Chị Hồng cũng nàng đặc biệt hài lòng với vải thêu của , nhưng chị chỉ chút bất mãn nào, ngược còn khiến địa vị của Tô Đan Hồng trong lòng chị nâng lên một bậc.

 

vải thêu của là loại đỉnh cao , chị Hồng còn thể ? ngờ Tô Đan Hồng chỉ sờ một cái, vải thêu .

 

“Em gái yên tâm, em qua đây, chị nhất định sẽ tìm cho em loại vải thêu hơn!” Chị Hồng mở miệng .

 

Tô Đan Hồng cũng khách sáo: “Vậy phiền chị Hồng.”

 

“Có gì phiền toái .”

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thap-nien-80-lam-giau-ky-trong-sinh-thap-nien-80-lam-giau-ky/chuong-7-dan-hong-em-con-biet-theu-nua-a.html.]

Trước đây dám nhập loại vải thêu đỉnh cao là lo hỏng đồ, bây giờ nhặt một bảo bối như , chị Hồng đương nhiên nhập, hơn nữa, vải thêu càng , sản phẩm thêu chất lượng cũng càng , bán cũng giá hơn, đây là chuyện đôi bên cùng lợi!

 

Từ chỗ chị Hồng cần bất kỳ tiền đặt cọc nào, Tô Đan Hồng liền mang loại vải thêu và kim chỉ nhất của cửa hàng, nhưng Tô Đan Hồng cũng vội về, mà dạo một vòng chợ, mua ít đồ dùng sinh hoạt, lúc mới mãn nguyện về nhà.

 

Thấy sắp đến trưa, Tô Đan Hồng liền nhanh tay xào hai món ăn, một là trứng gà xào hẹ, một là thịt ba chỉ xào ớt xanh, đó bưng đến nhà họ Quý già.

 

“Đan Hồng?” Ông bà Quý đang chuẩn ăn cơm thấy vợ thằng ba đến, đều chút ngẩn .

 

“Ba, , con nấu cơm, liền xào hai món ăn, định qua đây ăn cùng ba một chút ạ?” Tô Đan Hồng .

 

Ông Quý gật đầu, bảo nàng xuống.

 

“Con qua thì qua, còn xào rau gì?” Bà Quý , thấy màu sắc món ăn trong lòng hài lòng, là tham hai món ăn , mà là vấn đề thái độ của vợ thằng ba.

 

Dám mang hai món mặn qua đây như cũng coi như là hiếu.

 

Bà Quý lấy bát đũa cho nàng, mời nàng xuống ăn cùng.

 

Bữa ăn của ông bà Quý đơn giản, một món dưa muối, một món lạc rang muối, thêm hai đĩa rau của Tô Đan Hồng mang đến, lúc mới coi như thêm hai món mặn.

 

Ông Quý lúc ăn cơm thì im lặng , bà Quý thì khách sáo như , để ý đến cái quy tắc “ăn .

 

Tô Đan Hồng đối với Quý Kiến Quân còn dám lườm, nhưng đối với bà Quý nàng dám.

 

“Quần áo gửi cho Kiến Quân ?” Bà Quý hỏi.

 

“Gửi ạ.” Tô Đan Hồng gật đầu .

 

“Có thư cho Kiến Quân ?” Bà Quý hỏi.

 

Mặt Tô Đan Hồng đỏ lên, khẽ gật đầu: “Viết mấy câu ạ.”

 

Bà Quý thấy bộ dạng của nàng cũng chút buồn , : “Viết thư cho chồng , gì mà hổ? Chuyện bình thường ?”

 

Tô Đan Hồng vội vàng chuyển chủ đề, với cha chồng: “Ba, lát nữa con phiền ba giúp con một cái khung thêu ạ.”

 

Ông Quý đây là thợ mộc, cũng chỉ là mấy năm gần đây ít nhận việc, những năm đầu trong thôn tủ cưới, còn sẽ qua tìm cha chồng nàng.

 

“Khung thêu?” Ông Quý kịp , bà Quý sững sờ: “Con cần cái đó để gì?”

 

Tô Đan Hồng liền nhỏ nhẹ , rằng hai năm nàng lên thị trấn thấy thêu , thế là liền lén lút học trong phòng.

 

“Hôm nay gửi quần áo cho Kiến Quân, thấy thời gian còn sớm, liền đến cửa hàng thêu của chị Hồng xem, cũng thêu một con chim hoàng oanh cho chị Hồng xem, chị tay nghề thêu của con thể kiếm tiền. Thế là, con nghĩ ở nhà rảnh rỗi cũng là rảnh rỗi, một ít việc thủ công, kể nhiều ít, kiếm thêm một chút phụ giúp gia đình.”

 

kiếm thêm một chút phụ giúp gia đình, nàng chuẩn con, Kiến Quân ở quân đội, tháng nào tuy cũng tiền trợ cấp, nhưng cũng nhiều lắm. Lỡ như thật sự con, tiêu tiền như nước chảy, chỉ dựa một Kiến Quân ?

 

Trong nhà tích cóp một ít tiền, nhưng chi phí ăn mặc cho con cái đều tính toán kỹ lưỡng, còn tương lai của con cái còn đại học, những cái đó đều tốn tiền.

 

Không chỉ bà Quý đến trợn mắt há mồm, ngay cả ông Quý cũng ngẩn .

 

Bà Quý càng thẳng thắn hơn, con dâu thứ ba eo to m.ô.n.g lớn, tay chân thô kệch của , hề che giấu sự nghi ngờ: “Đan Hồng, con còn thêu nữa ?”

 

 

Loading...