Thời gian ngược một chút.
Khi hai vợ chồng họ lên đường đến Bắc Kinh, ba Quý và Quý cũng gánh vác một trọng trách lớn.
Vốn dĩ Quý tuy giận con gái, nhưng nghĩ đến chuyện con m.a.n.g t.h.a.i dễ dàng, nên khi nguôi giận cũng định đến thăm, nhưng giờ thời gian.
Bà , nhưng thứ Bảy tuần , Lý Trí đưa Quý Vân Vân về. Mẹ Quý gặp họ trong thôn liền dắt về nhà cũ .
Bụng của Quý Vân Vân gần ba tháng, vẫn lộ rõ, nhưng sắc mặt cô trông lắm.
Vốn dĩ Quý thất vọng về cô con gái , nhưng thấy cô như , bà cũng gì thêm, chỉ hỏi: “Mang thai trong khỏe ? Sao sắc mặt kém thế?”
“Mẹ đừng lo, Vân Vân vẫn ạ. Chỉ là mấy hôm nay kén ăn, ngoài vấn đề gì.” Lý Trí đương nhiên để vợ lo lắng, .
Anh đưa vợ về thăm nhà chứ về để vợ lo.
Đối với con rể , Quý thật sự hài lòng. Thấy khi kết hôn gầy ít, bà : “Trưa nay ở đây ăn cơm, cho hai đứa món gì ngon ngon.”
“Vậy thì cảm ơn ạ.” Lý Trí .
Anh vợ đến nhà ba, nhưng qua đó chơi một lúc. Vừa mới nhắc đến, vợ : “Không cần qua đó . Kiến Quân đưa Đan Hồng cùng Nhân Nhân và Tề Tề Bắc Kinh chơi , vẫn về.”
“Đi Bắc Kinh ạ?” Lý Trí ngạc nhiên hỏi.
“Ừ, cũng thể cứ ở mãi một chỗ, ngoài đây đó cho mở mang tầm mắt cũng .” Mẹ Quý .
Quý Vân Vân liền chen : “Cuộc sống của chị ngày càng nhỉ. Hồi em lấy chồng, của hồi môn chỉ cho em hai cái phích nước nóng!”
Mẹ Quý liền con gái đang về chị dâu ba, sắc mặt bà cũng vui, nhưng mặt con rể, bà đành nhịn xuống, với Lý Trí: “Lý Trí, con lên núi bắt một con gà xuống đây, trưa nay hầm gà cho hai đứa ăn.”
“Vâng ạ.” Lý Trí vợ cố tình đuổi khéo , cũng nhiều. Dù đây cũng là vợ , nhưng cũng là con gái ruột của vợ, bà thể dạy dỗ con gái một chút ?
Lý Trí hiểu chuyện, đến đây vài nên tự lên núi.
Con rể , mặt Quý liền sa sầm . Bà con gái : “Cuộc sống của chị dâu ba con là do chị và ba con tự phấn đấu mà , do ba cho, càng do cô em chồng như con cho. Nếu con ý kiến gì thì ngậm miệng cho , đừng khác khó chịu.”
Hiếm khi con gái về nhà một , vốn dĩ bà những lời gay gắt , nhưng cô con gái thật sự quá vô tích sự! Đến bây giờ vẫn còn canh cánh chuyện hai cái phích nước nóng.
Anh chị em kiếm tiền thì liên quan gì đến cô , kiếm tiền thì cho cô thêm một đống của hồi môn ? Của hồi môn là do cha cho, những thứ khác chỉ là cho thêm. Hơn nữa, nếu là một cô con gái suy nghĩ thì hiểu rằng, ba và chị dâu ba nhà đẻ thể giàu, điều đó sẽ ảnh hưởng thế nào đến vị thế của cô ở nhà chồng! Đây mới là một khối tài sản vô hình thực sự, chứ chỉ chăm chăm những thứ nhỏ nhặt mắt!
Hơn nữa, bà và ông nhà cho cô con gái út bao nhiêu của hồi môn , còn đủ !
“Mẹ, , con đến, chị với con bao nhiêu lời khó !” Quý Vân Vân nghiến răng : “Bâyg giờ con chẳng về nhà đẻ nữa!”
“Chuyện đừng nhắc nữa. Sau nếu con về thì cũng cần miễn cưỡng, cứ sống với Lý Trí là .” Mẹ Quý thẳng.
Quý Vân Vân ngờ chuyện với cô như . Trong phút chốc, cô ngẩn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thap-nien-80-lam-giau-ky-trong-sinh-thap-nien-80-lam-giau-ky/chuong-227-me-con-la-me-ruot-cua-con-khong.html.]
“Con thì , nhưng Lý Trí mới cưới bao lâu mà thấy nó gầy ít. Con ở nhà cả ngày, chăm sóc nó tử tế ?” Mẹ Quý hỏi.
“Anh ăn ở trường, cần gì con chăm sóc.” Quý Vân Vân bực bội .
Mẹ Quý cô một cái: “Thỉnh thoảng ngoài mua một con gà về hầm ăn, cả hai đứa đều bồi bổ !”
Quý Vân Vân : “Lương của bao nhiêu , bây giờ một con gà mấy đồng !”
“Một con gà mấy đồng, một tháng ăn một con cũng đáng gì. Hơn nữa, con thể mua xương heo về hầm canh, thấy chị dâu ba con hầm lắm, ba con uống khỏe như vâm.” Mẹ Quý .
Nói về tài chăm sóc chồng của cô con dâu thứ ba, Quý cũng hổ thẹn. Cô quá giỏi nấu nướng, món ăn bao giờ trùng lặp, ngày thường còn tự bánh ngọt, điểm tâm. Bà và ông nhà thỉnh thoảng cũng ăn, gì đến con trai bà. Dù bận rộn mệt mỏi, nhưng bà thấy tinh thần của con trai , cơ thể cũng hề suy nhược, đó đều là công của Đan Hồng.
Quý Vân Vân thích , cô thẳng mục đích của : “Mẹ, mỗi tháng gửi cho con mấy con gà , còn cả trứng gà nữa, con cũng cần!”
Nếu vì mấy thứ , hôm nay cô về.
Cứ tưởng sẽ đồng ý, dù nhiều cũng ít, nhưng : “Mấy thứ đó là của ba con, quyền quyết định. Con ăn thì tự mà mua, nếu rảnh về chơi thì mang một con cũng .”
Mẹ Quý thật lòng. Dù bà và ông nhà ăn bao nhiêu thì con trai và con dâu cũng bao giờ hỏi han, nhưng lấy đồ của con trai để chu cấp cho con gái gả , đặc biệt là cho cô con gái ăn mà còn lời cảm ơn, thì Quý tuyệt đối cho. dù cũng là tình cảm ruột thịt, con gái về thì lúc mang một con gà cũng , còn đòi mỗi tháng mấy con thì đúng là chuyện đùa. Ngay cả lúc Đan Hồng m.a.n.g t.h.a.i cũng ăn như .
“Mẹ, còn là ruột của con ? Con đang mang thai, cần dinh dưỡng!” Quý Vân Vân tức giận .
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
“Tự mà mua.” Mẹ Quý sa sầm mặt.
“Tự mua thì tự mua, cho con cũng thèm!” Quý Vân Vân .
Mẹ Quý tức đến phát điên, cũng lười ở với cô: “Con tự ở nhà .”
Nói xong, bà cũng lên núi.
Lý Trí gà xong, ba Quý đang đun nước. Thấy bà về, ông : “Một con đủ ăn, ba bảo Lý Trí hai con .”
Một con xào, một con hầm.
Mẹ Quý gì, dắt Yên Nhi: “Hai cứ , dắt Yên Nhi nhặt trứng gà.”
“Ông ơi, nhớ để cho cháu mấy cái lông cầu đá nhé!” Yên Nhi .
“Được .” Ba Quý ha hả.
Quý Vân Vân ở nhà một chịu nổi, cuối cùng vẫn nuốt lời, lên núi. Dù thì Tô Đan Hồng cũng ở nhà!
“Ba, vẫn là ba thương con nhất!” Nhìn thấy hai con gà sạch, Quý Vân Vân liền .
Ba Quý : “Mẹ con đang nhặt trứng gà.”
“Bên đó hôi lắm, con .” Quý Vân Vân : “Anh ba Bắc Kinh, con chị tư ở đó vịt Bắc Kinh, lúc về ba mang về nhỉ?”