Trọng Sinh Thập Niên 70: Trước Khi Xuống Nông Thôn, Ta Dọn Sạch Cả Nhà - Chương 214: “Ba ơi ba bớt sến lại đi!”
Cập nhật lúc: 2025-10-31 01:18:11
Lượt xem: 120
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7plAJeJWjI
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi Chu Sách nhập học, Chu Cảnh Tố liền chuẩn trở về.
Tần Hàn Thư còn giữ chị ở chơi thêm mấy ngày, chị : “Anh Hai em ở nhà một chắc chắn quen, chị vẫn nên về sớm một chút.”
Tình cảm của Chu Cảnh Tố và Chu Duy Lễ , kết hôn nhiều năm như , đây vẫn là đầu tiên xa nhiều ngày thế.
Tần Hàn Thư trêu chọc: “Được , em ảnh hưởng vợ chồng chị đoàn tụ nữa.”
Chu Cảnh Tố hờn dỗi đẩy cô một cái.
Tần Hàn Thư hỏi: “Anh Hai năm thăng chức ạ? Lên lãnh đạo huyện , bận lắm ?”
Chu Cảnh Tố gật đầu: “Bận thì bận thật, nhưng vẫn trách nhiệm với gia đình, chỉ cần rảnh là sẽ về nhà với chị.”
Tần Hàn Thư định tiếp tục trêu chọc, Chu Cảnh Tố liền đột nhiên nhớ một chuyện.
“Em họ hàng tên Hồ Văn Văn ? Nó mất tích em ?”
Tần Hàn Thư bất động thanh sắc: “Vâng, Hồ Văn Văn là con gái của cha dượng em và vợ , là thanh niên trí thức ở nông trường, mất tích là ý gì ạ?”
“Nó trốn khỏi nông trường mấy năm !” Chu Cảnh Tố từ từ kể .
Sau khi Hồ Văn Văn bỏ trốn, Trần Thiết Thụ tìm lâu thấy , nghĩ Hồ Văn Văn còn mang con của , liền báo công an.
Cứ như , chuyện Hồ Văn Văn trốn khỏi nông trường mấy năm , Trần Thiết Thụ đem về nhà, mới phanh phui.
Bởi vì phận thanh niên trí thức của cô , chuyện còn đăng báo, xây dựng cô thành một hình tượng thanh niên trí thức đáng thương thời đại hủy hoại, ảnh hưởng khá lớn.
Chu Duy Lễ cũng chuyện.
Tìm hiểu kỹ thêm, mới phát hiện Hồ Văn Văn còn là chị kế của Tần Hàn Thư, chẳng cũng thành họ hàng với nhà họ Chu ?
Chu Duy Lễ tìm bằng Hồ Văn Văn, để xem thế nào truy cứu tội của Trần Thiết Thụ.
Bởi vì Trần Thiết Thụ , Hồ Văn Văn là tự nguyện gả cho , nhưng sáng suốt là , nội tình đơn giản như .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Không tìm Hồ Văn Văn, thì chứng cứ để định tội Trần Thiết Thụ.
Hồ Văn Văn cứ như bốc khỏi thế gian, để bất kỳ dấu vết nào.
Chuyện Trần Thiết Thụ báo công an cũng mới xảy nửa năm , trong nhà còn kịp với Tần Hàn Thư.
Chu Cảnh Tố lúc đột nhiên nhớ , liền nhắc tới.
“Em xem ý trời , Trần Gia Lương cách thôn Hảo Loan gần như , mà cũng chị của em ở ngay Trần Gia Lương.”
“ em yên tâm, Hai em đang tự đôn đốc việc tìm .”
Nếu vì quan hệ của Tần Hàn Thư, Chu Duy Lễ chắc chắn sẽ để tâm như , giao cho bên công an là đủ .
Chu Cảnh Tố lời , cũng là để Tần Hàn Thư thấy, Chu Duy Lễ là nể mặt Tần Hàn Thư và Chu Duy Quang.
Tần Hàn Thư cân nhắc từ ngữ một chút, : “Chị Hai, em cảm ơn Hai vì em mà suy nghĩ, tình cảm em nhận, nhưng mà...”
“Thật dám giấu chị, quan hệ giữa em và Hồ Văn Văn , thậm chí thể là thù oán...”
Tần Hàn Thư đem những chuyện nhà họ Hồ kể một .
Chu Cảnh Tố vô cùng kinh ngạc: “Trên đời cả một gia đình hổ như ? Mẹ của em cũng thật là...”
Chu Cảnh Tố nuốt lời , chuyển sang : “Vậy thì loại họ hàng cần thiết nhận, cũng trách bọn chị, tìm hiểu rõ ràng nghĩ giúp kẻ thù của em.”
Tần Hàn Thư lắc đầu: “Các chị cũng ... Cho nên, sống c.h.ế.t của Hồ Văn Văn em thật sự quan tâm.”
Chu Cảnh Tố gật đầu: “Chị , cứ thuận theo tự nhiên , công an tìm thì tìm, Hai em nhúng tay nữa.”
Tần Hàn Thư thầm nghĩ, đừng là công an một huyện ở Tây Bắc, cho dù là cả nước xuất động, e rằng cũng tìm thấy Hồ Văn Văn.
Tần Hàn Thư tiễn Chu Cảnh Tố ga tàu hỏa.
Trước khi lên tàu, Chu Cảnh Tố : “Em với Duy Quang rảnh thì về nhà thăm ba , hai đứa bao nhiêu năm về, ở nhà đều nhớ các em.”
Kết hôn nhiều năm như , Tần Hàn Thư và Chu Duy Quang từng về quê, chỉ lúc Chu Trì đời, Triệu Xuân Miêu đến.
Trong đó nguyên nhân khách quan, nhưng Tần Hàn Thư quả thật cũng ý thức cố gắng tạo điều kiện.
Chu Duy Quang thỉnh thoảng vẫn nhắc về nhà, mỗi nhắc là gửi tiền, gửi đồ về.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thap-nien-70-truoc-khi-xuong-nong-thon-ta-don-sach-ca-nha-iuoa/chuong-214-ba-oi-ba-bot-sen-lai-di.html.]
sự bù đắp về vật chất, cũng thể xóa sự thiếu hụt về tình .
Lời của Chu Cảnh Tố cũng nhắc nhở Tần Hàn Thư, công việc của Chu Duy Quang ngày càng bận rộn dứt , nhưng cô thì đỡ hơn.
Thật sự , cô thể đưa bọn nhỏ về một chuyến.
Là vợ quân nhân, đây cũng là một phần trách nhiệm cô nên .
Chờ Chu Duy Quang về nhà, Tần Hàn Thư liền chuyện .
Người đàn ông chằm chằm cô nửa ngày, đó ôm chầm lấy cô.
Cánh tay rắn chắc siết đến eo Tần Hàn Thư đau điếng, cô giãy giụa một chút.
Chu Duy Quang nới lỏng một chút, nhưng vẫn gác nguyên cái đầu lên vai cô, giống như một con ch.ó lớn, dụi qua dụi cổ cô.
“Vợ ơi, ...”
Tần Hàn Thư giọng đúng, vội vàng ngắt lời: “Đừng sến súa, lát nữa bọn nhỏ , thấy cho.”
Vừa dứt lời, Chu Sanh liền “Rầm” một tiếng đẩy cửa xông .
“Ba ơi, mau chơi đ.á.n.h trận với con!”
Chu Sanh la xong, thấy ba đang ôm , “Ui” một tiếng, ghét bỏ : “Vừa về ôm , ba thật hổ.”
Chu Duy Quang: “... Thằng nhóc thối!”
Chu Sanh chạy tới, ôm lấy chân Chu Duy Quang, dùng sức tách hai : “Nhanh lên, đ.á.n.h trận với con! Con tư lệnh!”
Chu Duy Quang giống những ông bố khác trong khu tập thể, uy nghiêm thể xâm phạm, lúc cần nghiêm thì nghiêm, nhưng cũng sẽ kiên nhẫn và hòa ái chơi cùng Chu Sanh những trò ấu trĩ.
Tần Hàn Thư đẩy một cái: “Ra ngoài , khó khăn lắm mới về một chuyến, chơi với con nhiều một chút.”
Chu Duy Quang tình nguyện lắm, chơi cùng là vợ cơ.
Chu Duy Quang điều đến trung đoàn 3 đoàn trưởng năm đầu tiên, thời gian nghỉ phép dài hạn, ngay cả đêm 30 Tết e là cũng khó về nhà.
Tần Hàn Thư dứt khoát quyết định đưa hai đứa nhỏ về Tây Bắc ăn Tết. Trước khi chuẩn đồ mang về nhà, Tần Phi Dương hỏi cô, mang một cái TV về .
Tần Hàn Thư bật : “Không vì cái khác, TV nặng như , quý giá, em còn trông hai đứa nhỏ, mang về thế nào ?”
Tần Phi Dương : “Thật cũng dễ thôi, thể nhờ bạn bè tàu hỏa trông hành lý giúp em, em chỉ cần trông bọn nhỏ là .”
Tần Hàn Thư động lòng.
Cô và Chu Duy Quang mười năm về quê, chủ yếu là Chu Duy Quang, con trai, quá thiếu sót với ba .
Tần Phi Dương khuyên: “Mang một cái về , dù cũng điều kiện.”
Tần Hàn Thư gật đầu, chọn một cái TV mười tám inch.
Một cái TV đen trắng nội địa cũng bán ba bốn trăm, còn cần phiếu, cái TV bán hơn một ngàn.
bất kể là Tần Hàn Thư Tần Phi Dương, bây giờ cũng coi chút tiền .
Hai cái cửa hàng đồ điện, chỉ cần xách một cái , lợi nhuận mỗi tháng cũng đủ thành một "hộ gia đình vạn tệ".
Ngoại trừ TV, những thứ khác tự nhiên cũng thể thiếu.
Đồ mặc, đồ dùng, đồ ăn, Tần Hàn Thư soạn hai cái túi lớn.
Cô gửi điện báo , Chu Duy Lễ sẽ phái đến ga tàu hỏa ở tỉnh thành để đón cô.
Hôm xuất phát, Chu Duy Quang tranh thủ nửa ngày đưa tiễn, dặn dò cô nửa ngày trời.
Cuối cùng, Chu Duy Quang bất chấp ảnh hưởng, kéo tay Tần Hàn Thư : “Vợ ơi, cảm ơn em...”
Tần Hàn Thư còn kịp gì, Chu Sanh la oai oái: “Ái chà chà, ba ơi ba bớt sến ! Sao ba cứ thích chiếm tiện nghi của con thế!”
Trên sân ga tiễn biệt, nắm tay vốn dĩ gì, Chu Sanh la lên như , ngược khiến xung quanh đều ngoái , khúc khích .
Chu Trì bịt miệng em trai , kéo em sang một bên, hiểu chuyện với ba : “Không , hai cứ tiếp tục ạ.”
Chu Duy Quang tháo mũ xuống, hung hăng gãi gãi da đầu.
Thằng con trời đánh! Thật tháo thắt lưng quất một trận!