Trọng Sinh Thập Niên 70: Trước Khi Xuống Nông Thôn, Ta Dọn Sạch Cả Nhà - Chương 213: Cuộc hôn nhân khủng hoảng của Chu Thụy Lan
Cập nhật lúc: 2025-10-31 01:18:10
Lượt xem: 118
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2g34BBhjFr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vào tháng tám, Tần Hàn Thư nhận một bức điện báo từ quê nhà Tây Bắc gửi đến.
Nói Chu Sách thi đỗ Học viện Mỹ thuật Giang Thành, Chu Cảnh Tố đưa con trai đến nhập học.
Văn phòng của Tần Hàn Thư mới lắp điện thoại, thể gọi đường dài, nhưng nội thành thì đều gọi . Cô gọi đến đơn vị của Chu Duy Quang, chuyển máy một hồi, mới nối máy đến văn phòng của Chu Duy Quang.
Từ khi Chu Duy Quang điều đến trung đoàn 3, hai ở hai nơi khác , Tần Hàn Thư còn từng gọi điện thoại cho .
Đột ngột nhận điện thoại của vợ, Chu Duy Quang mặc kệ Tham mưu trưởng đang sô pha chờ bàn công việc, khóe miệng đang trĩu xuống bất giác cong lên.
Giờ việc mà gọi cho , lẽ là nhớ đến phát điên ? Tính , cách từ gặp đến giờ 58 ngày .
“A lô?” Chu Duy Quang trong lòng vui như mở hội, nhưng mặt vẫn nghiêm túc: “Có chuyện gì?”
Tần Hàn Thư giọng điệu của , trong lòng giật thót, phiền việc ?
Cô thăm dò: “Hay em gọi nhé?”
Chu Duy Quang vội : “Đừng cúp, !”
Tần Hàn Thư ngắn gọn: “Sách Sách nhà chị Hai thi đỗ đại học ở Giang Thành, mấy hôm nữa chị Hai đưa nó qua đây, thời gian về một chuyến ?”
Chỉ việc thôi ?
Chu Duy Quang hề nghĩ ngợi: “Để xem tình hình , bây giờ thể hứa chắc với em .”
Tần Hàn Thư : “Được , em chỉ báo cho một tiếng, em phiền nữa, em cúp máy đây.”
Chu Duy Quang vốn còn hỏi một câu “Em dạo khỏe ”, một chữ “Em” còn kịp , trong ống truyền đến tiếng tút tút.
Khóe miệng đang nhếch lên của lập tức xụ xuống.
Khiến Tham mưu trưởng Thiệu Thành bên cạnh thầm đoán già đoán non.
Thiệu Thành ở trung đoàn 3 nhiều năm, Chu Duy Quang là lãnh đạo mới điều về năm nay.
Đại danh của Chu Duy Quang ông sớm , nhưng đến khi việc chung mới thấy, mấy lời đồn đại đều thể tin .
Hơn nửa năm , ông vẫn dám là nắm bắt tính tình của Chu Duy Quang.
Thiệu Thành cũng kéo gần quan hệ với Chu Duy Quang, trong lòng cân nhắc một phen, tủm tỉm: “Nếu việc bận khác, lát nữa nhé?”
Chu Duy Quang lắc đầu: “Không , là điện thoại nhà.”
Nguyên lai là điện thoại nhà...
quan hệ vợ chồng Chu Duy Quang lắm mà, cảm giác giống lắm nhỉ? Chẳng lẽ lời đồn sai?
Thiệu Thành đang định thăm dò thêm chút gì đó, kịp mở miệng, Chu Duy Quang giành về chuyện công việc: “Kế hoạch huấn luyện xem ...”
Chu Cảnh Tố và Chu Sách đến cuối tháng Tám.
Họ cũng báo thời gian tàu đến, mãi đến một hôm Tần Hàn Thư tan về nhà, liền thấy Chu Cảnh Tố và Chu Sách đang chờ ở trong nhà.
“Chị Hai!” Tần Hàn Thư vội vàng đặt túi xách xuống, đón lên: “Sao gửi điện báo , để em ga tàu đón hai con.”
Chu Cảnh Tố : “Phiền phức thế gì? Tự bọn chị tìm theo địa chỉ đến đây cũng tiện mà.”
Tần Hàn Thư dời tầm mắt sang Chu Sách, vỗ vỗ vai : “Sách Sách dáng lớn hẳn , cao gần bằng chú Ba con đấy.”
Nhà họ Chu gen cao ráo, Triệu Xuân Miêu cũng thấp, con cháu nhà họ Chu đều khung xương to, vóc dáng cao, ngoại trừ Chu Trì.
Chu Sách vì từ nhỏ học vẽ , nên khí chất vẻ tương đối điềm đạm.
Cậu với Tần Hàn Thư, ngượng ngùng gọi một tiếng: “Thím Ba.”
Tần Hàn Thư cong mắt gật đầu: “Chúc mừng con nhé, thi đỗ đại học , nhà họ Chu chúng sắp một họa sĩ lớn .”
Chu Sách xua tay: “Chưa ạ, còn xa mới thành họa sĩ...”
Chu Cảnh Tố tự hào con trai: “Khoa tranh sơn dầu của Giang Thành khó thi, cả tỉnh ở quê chỉ chọn hai , nó là một trong đó.”
“Vậy thì Thím Ba nhất định thưởng cho con thật hậu!” Tần Hàn Thư đầu hỏi Cố Yến: “Trong nhà còn gì ăn ?”
Cố Yến : “Có một cân thịt lợn mua sáng nay, còn rau cần và khoai tây ạ.”
Tần Hàn Thư nghĩ nghĩ, : “Em cứ ở nhà nấu cơm , chị sang nhà chị dâu Rặng Mây Đỏ mua một con gà về.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thap-nien-70-truoc-khi-xuong-nong-thon-ta-don-sach-ca-nha-iuoa/chuong-213-cuoc-hon-nhan-khung-hoang-cua-chu-thuy-lan.html.]
Con gái của Phạm Hồng Hà cũng đang ôn thi lớp 12, bà nuôi mấy con gà trong sân nhà , mỗi cuối tuần con gái về đều thịt để cải thiện bữa ăn.
Chu Cảnh Tố họ đến đột ngột, trong nhà chuẩn đồ gì ngon, chỉ thể sang mua tạm một con gà của Phạm Hồng Hà.
Chu Cảnh Tố vội : “Tiểu Thư em đừng bận rộn! Ăn tạm gì cũng , đừng khách khí! Với trời cũng muộn thế ...”
Tần Hàn Thư màng Chu Cảnh Tố ngăn cản, thẳng xuống lầu.
Mua một con gà trống nhỏ, món gà xào, xem như thêm một món ăn trò.
“Sách Sách, đừng chê cơm đạm bạc nhé, chờ chú Ba con về, sẽ đưa hai con ngoài ăn ngon hơn.” Tần Hàn Thư .
Chu Sách vội nuốt đồ ăn trong miệng xuống, : “Cơm thịnh soạn lắm ạ, thím Ba đừng .”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Tần Hàn Thư hỏi: “Bao giờ thì con nhập học?”
Chu Sách : “Mùng 5 tháng 9 báo danh ạ.”
“Vậy mấy hôm nay hai con cứ ở nhà .” Tần Hàn Thư : “Trong nhà tuy chật, nhưng dù cũng tiện hơn ở nhà khách.”
Chu Sách liếc Chu Cảnh Tố, trong mắt chút mong đợi.
Tuy nhiều năm gặp chú Ba thím Ba, ấn tượng mờ nhạt, nhưng sự nhiệt tình chu đáo của Tần Hàn Thư, cảm thấy vô cùng thiết.
Nhà họ Chu ở Giang Thành cũng họ hàng, buổi chiều Chu Sách theo Chu Cảnh Tố thăm , nhưng bên họ hàng cho cảm giác nhà như Tần Hàn Thư.
Chu Cảnh Tố vốn dĩ ấn tượng với Tần Hàn Thư, nhận ý của con trai, cũng do dự nhiều, liền : “Vậy phiền các em.”
Tần Hàn Thư : “Người một nhà chuyện khách sáo thế?”
Hai ngày Chu Duy Quang mới về, đưa cả nhà Quảng Đức Lâu ăn một bữa cơm, tối đó ngay, vội vô cùng.
Tần Hàn Thư tranh thủ thời gian mua cho Chu Sách một bộ cọ vẽ nhập khẩu, coi như là quà chúc mừng thi đỗ đại học.
Mấy ngày trôi qua, quan hệ giữa Tần Hàn Thư và Chu Cảnh Tố, ngược còn thiết hơn cả lúc ở Tây Bắc.
Trong lúc chuyện phiếm, Tần Hàn Thư cũng hỏi nhiều chuyện ở nhà.
Sau khi Chu Sanh đời, Chu Trường An và Triệu Xuân Miêu cùng đến thăm cháu nội một , ngoài đều là liên lạc qua thư từ.
Ông bà ngày một già , nếu vì công việc của Chu Duy Quang, Tần Hàn Thư cả nhà cùng về một chuyến.
“Ba sức khỏe đều còn , nhưng dù cũng lớn tuổi , bệnh vặt thì vẫn .”
Tần Hàn Thư hỏi: “Ba vẫn ở đội sản xuất ạ?”
Chu Cảnh Tố gật đầu: “Bảo ông bà dọn lên thành phố, ông bà , vẫn còn lụng , ở nông thôn thoải mái hơn, nên chị với Duy Lễ cũng miễn cưỡng.”
Ngừng một chút, Chu Cảnh Tố : “Cuối năm ngoái, Hoa Lan cũng mang theo Nhạc Nhạc dọn về nhà ở .”
Nhạc Nhạc là con gái của Chu Thụy Lan, nhỏ hơn Chu Trì một tháng, cũng chín tuổi.
Tần Hàn Thư ngạc nhiên: “Tại ạ?”
Chu Cảnh Tố thở dài: “Vợ chồng cãi chứ . Mùa đông năm ngoái em gửi cho Hoa Lan một cái áo khoác nỉ màu đỏ ?”
Tần Hàn Thư gật đầu: “ ạ.”
Chu Cảnh Tố : “Cái áo đó Hoa Lan thích vô cùng, bản còn nỡ mặc, kết quả chị dâu nó trúng, mở miệng hỏi, Dương Quang Vũ liền đem cho mất.”
Tần Hàn Thư: “... Bao nhiêu năm , vẫn cái đức tính đó ?”
Chu Cảnh Tố khổ: “Mấy năm nay loại chuyện nhiều đếm xuể, chị thậm chí còn nghi ngờ...”
Nghi ngờ Dương Quang Vũ ý đồ mờ ám gì với chị dâu , mới bênh chằm chặp như .
Chỉ là lời quá mức hoang đường, chứng cứ, Chu Cảnh Tố tiện bừa, liền nuốt lời .
“Ai, khi cưới chỉ lo nghĩ đến cha chồng nhà họ Dương, ai ngờ cuối cùng Hoa Lan khó chịu, ngược chính là đàn ông chung sống với nó.”
“Hoa Lan dọn về nhà ở, Dương Quang Vũ cũng qua cửa mấy , thái độ cũng hạ , chỉ là Hoa Lan thèm mặt nó, chắc là trong lòng...”
Chu Cảnh Tố lắc đầu.
Ở nhà đẻ hơn nửa năm trời, cuộc hôn nhân e là đang bên bờ vực thẳm.