Trọng Sinh Thập Niên 70: Trước Khi Xuống Nông Thôn, Ta Dọn Sạch Cả Nhà - Chương 211: Mặt tối của hắn

Cập nhật lúc: 2025-10-31 01:18:08
Lượt xem: 102

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chu Duy Quang điều đến trung đoàn 3 hơn hai tháng, trong thời gian đó về nào.

 

Từ lúc kết hôn đến nay, đây là vợ chồng xa lâu nhất.

 

Nói thật, Tần Hàn Thư nhớ .

 

Cô chạy chậm đến mặt đàn ông, kìm mà khoác lấy cánh tay , ngẩng khuôn mặt tươi như hoa lên.

 

Tưởng Hàm vẫn cho rằng Tần Hàn Thư là một mỹ nhân băng giá, ai thể ngờ băng sương cũng lúc tan chảy.

 

Cậu ngơ ngác hai ở cách đó xa.

 

Người đàn ông vạm vỡ chính khí, phụ nữ dịu dàng như nước.

 

Khung cảnh , chỉ cần máy ảnh chụp bừa một cái, cũng đủ để lên báo ảnh.

 

Tưởng Hàm cũng tại , bỗng nhiên phá hỏng cảnh tượng .

 

Khi não bộ kịp phản ứng, chân bước qua đó.

 

Thấy Tưởng Hàm tới, Tần Hàn Thư thể giới thiệu hai với .

 

Tưởng Hàm chủ động đưa tay : “Chào đồng chí.”

 

Chu Duy Quang nắm lấy tay : “Chào .”

 

Tưởng Hàm nở một nụ hảo nhất: “Sớm chồng của Hàn Thư là quân nhân, hôm nay gặp, quả nhiên khí vũ hiên ngang.”

 

Chu Duy Quang khiêm tốn : “Quá khen , mới là thiên chi kiêu tử, khí độ bất phàm.”

 

Tưởng Hàm bất động thanh sắc đ.á.n.h giá Chu Duy Quang, quân phục quân hàm, nhưng chiếc xe jeep bên cạnh và đồng chí cảnh vệ viên lái xe, liền chức vụ của Chu Duy Quang thấp.

 

Tưởng Hàm bỗng nhiên , : “Vậy phiền vợ chồng hai nữa, đây. Hàn Thư, lúc nào rảnh thì nhớ báo cho một tiếng nhé.”

 

Tần Hàn Thư gật đầu: “Được.”

 

Sau khi bóng dáng Tưởng Hàm xa, Chu Duy Quang mới kéo Tần Hàn Thư lên xe.

 

Tần Hàn Thư qua xung quanh, bàn tay Chu Duy Quang đang nắm tay , tấm tắc trêu chọc: “Anh sợ ảnh hưởng ?”

 

Cửa xe “Rầm” một tiếng đóng , Chu Duy Quang với cảnh vệ viên: “Lái xe.”

 

Chu Duy Quang nghiêm trang thẳng về phía , ngay ngắn, nhưng tay đổi thành mười ngón đan .

 

Tần Hàn Thư trộm một cái, hỏi: “Lần về mấy ngày?”

 

Chu Duy Quang lúc mới đáp: “Sáng mai .”

 

Tần Hàn Thư thất vọng: “Chỉ ở một tối thôi ?”

 

Chu Duy Quang dùng khóe mắt liếc cô, hỏi : “Không nỡ xa ?”

 

Lời mà là Chu Duy Quang hỏi á? Còn hỏi giữa ban ngày ban mặt, mặt ngoài ư??

 

Tần Hàn Thư vội vàng ghế , cảnh vệ viên vẻ mặt bình tĩnh như thấy gì, tố chất của tín đúng là cao hơn Vương Tiểu Cương lúc bao nhiêu .

 

Tần Hàn Thư mặt đỏ bừng rút tay về, cũng giả vờ thấy.

 

Ai ngờ Chu Duy Quang như uống nhầm thuốc, còn truy vấn: “Xa lâu như , nhớ chút nào ?”

 

Tần Hàn Thư lườm một cái: “Về nhà .”

 

Chu Duy Quang tiếp tục nắm tay cô, nhưng quả thật nữa.

 

Về đến nhà, chỉ Cố Yến đang bận rộn trong bếp, Chu Sanh chắc là chạy ngoài chơi với đám bạn nhỏ .

 

Cố Yến chào hỏi, Chu Duy Quang ậm ừ cho qua, liền kéo Tần Hàn Thư về phía phòng ngủ.

 

Cố Yến trố mắt , nhưng nghĩ đến bây giờ vẫn là ban ngày, hai chắc cũng thể gì, lẽ là lâu ngày gặp, lời gì riêng, liền thu vẻ kinh ngạc.

 

Cố Yến còn quá trẻ, thế nào gọi là "tiểu biệt thắng tân hôn".

 

Để tránh gây động tĩnh quá lớn, Tần Hàn Thư ép lên tường.

 

Bức tường quá cứng lưng cô đau, Chu Duy Quang xoay .

 

“Có nhớ ?”

 

Tần Hàn Thư nên lời, chỉ thể ngừng gật đầu.

 

“Gã đàn ông nãy là ai?”

 

Tần Hàn Thư đầu óc choáng váng, phản ứng kịp, chỉ bản năng đáp: “Không là ai cả.”

 

Chu Duy Quang bế bổng lên: “Nó bảo em rảnh thì báo cho nó? Hai định gì?”

 

Tần Hàn Thư rốt cuộc cũng nhận điều đúng, buồn giải thích ngọn nguồn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thap-nien-70-truoc-khi-xuong-nong-thon-ta-don-sach-ca-nha-iuoa/chuong-211-mat-toi-cua-han.html.]

Vừa xong, liền đàn ông đang ghen trừng phạt một cái thật nặng.

 

Có đôi khi, đàn ông hiểu rõ nhất trong đầu đàn ông đang nghĩ gì.

 

Quan hệ nam nữ bình thường, giống như Mã Triều Dương kìa, ánh mắt trong trẻo, tà niệm.

 

Cái tên rùa rụt cổ hôm nay, vợ ánh mắt đắn!

 

Chu Duy Quang kỳ thực với Tần Hàn Thư, cách xa cái tên rùa đó một chút, nhất là một câu cũng đừng .

 

kiềm chế sự bốc đồng .

 

Là đàn ông, tuy rằng chán ghét những gã đàn ông khác dùng ánh mắt thèm vợ , nhưng thể lệnh cho vợ gì.

 

Nếu thì thành tin tưởng vợ .

 

Anh như .

 

Anh Tiểu Thư của một lòng đều đặt , sẽ thèm đàn ông khác dù chỉ một cái.

 

mà, m.á.u ghen vẫn khó mà tan .

 

Hắn nhốt cô , chỉ một ngắm.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Muốn buộc một sợi dây chân cô, đầu vĩnh viễn nắm trong tay ...

 

Đây chính là mặt tối của .

 

thực tế là, chỉ thể thông qua sự chiếm hữu bá đạo ngừng, để thỏa mãn chút d.ụ.c vọng biến thái tiềm ẩn nơi đáy lòng.

 

Tần Hàn Thư dù chậm tiêu trong chuyện tình cảm đến , chỉ cần Tưởng Hàm cứ đằng chân lân đằng đầu, cô sớm muộn cũng sẽ phát hiện.

 

Dây dưa với phụ nữ chồng? Cô mà cũng loại đào hoa nát .

 

Tần Hàn Thư nhanh chóng quyết định, từ chối lời mời đến nhà ăn cơm của Tưởng Hàm.

 

Tưởng Hàm chút ngẩn ngơ: “Không hẹn ?”

 

Tần Hàn Thư : “Xin nhé, nhà trong khu tập thể của bọn gặp chút chuyện, khuyên giải chị .”

 

“Chuyện, chuyện gì ?” Tưởng Hàm từ bỏ ý định: “Chờ bận xong hẵng , bên lúc nào cũng rảnh.”

 

Tần Hàn Thư : “Vậy thì đến bao giờ , chủ yếu là chị nhà đó một đồng nghiệp nam trong đơn vị quấy rối, chồng chị , lập tức báo cáo lên tổ chức, tổ chức hẹn đồng nghiệp nam chuyện, ảnh hưởng đến tiền đồ của lắm.”

 

“Chị tự trách, cảm thấy là to chuyện, hại đồng nghiệp nam còn tiền đồ. Thực theo thấy, đó là đồng nghiệp nam đáng đời, là vợ quân nhân mà còn cố tình dây dưa, đây chẳng là tự tìm đường c.h.ế.t .”

 

Vẻ mặt Tưởng Hàm cứng đờ, cũng lời Tần Hàn Thư ý gì.

 

Cậu kéo kéo khóe miệng, gật đầu : “ , là đáng đời...”

 

Tần Hàn Thư: “Cho nên á, khi nào mới rảnh .”

 

Tưởng Hàm gượng gật đầu: “Không, , chờ rảnh tính ...”

 

kể từ đó, Tưởng Hàm bao giờ đến gần Tần Hàn Thư nữa.

 

Qua hết năm, Tần Hàn Thư chính thức nghiệp, trở về bách hóa , trở thành Trưởng khoa của phòng Lao động Tiền lương.

 

Các đồng nghiệp đổi nhiều, ngoại trừ Ngô Ánh Hà nghỉ hưu, thêm hai gương mặt mới, thì đổi.

 

Tần Hàn Thư văn phòng nhỏ đây của Vương Nghênh Huy.

 

Cửa hàng thứ hai của Tần Phi Dương cũng khai trương, còn mời Tần Hàn Thư đến cắt băng khánh thành.

 

Tần Hàn Thư từ chối mấy , đành cùng Tần Phi Dương hai cắt băng.

 

Cửa hàng đầu tiên diện tích nhỏ, cửa hàng thứ hai lớn hơn nhiều, chừng 300 mét vuông, địa điểm cách bách hóa xa.

 

Chủ yếu kinh doanh TV, tủ lạnh, nồi cơm điện nhập khẩu...

 

Những mặt hàng ở bách hóa đều thuộc loại hàng nhập khẩu đặc biệt, mua cần phiếu ngoại hối.

 

Hàng của Tần Phi Dương là đường tàu biển về, thời buổi xã hội, lưu thông nhiều loại "hàng nhập khẩu" kiểu , cấp cũng là mắt nhắm mắt mở cho qua.

 

Ngay cả đồng nghiệp trong bách hóa, cũng ít nhờ Tần Hàn Thư, mua hàng nhập khẩu cần phiếu ngoại hối.

 

Hàng trong tiệm thường xuyên hết hàng.

 

Tần Hàn Thư xem như trải nghiệm , thế nào gọi là đồ lo bán, cứ đó chờ là thể đếm tiền.

 

Tần Phi Dương nghỉ việc ở cục khí tượng, chuyên tâm kinh doanh cửa hàng đồ điện.

 

Bên chỗ Lưu Nhị Thúy cũng bắt đầu bắt tay tìm mặt bằng.

 

Lưu Nhị Thúy do dự lâu, vẫn luôn , Tần Hàn Thư tò mò đột nhiên cô hạ quyết tâm.

 

Lưu Nhị Thúy nhàn nhạt : “Ba của bọn nhỏ , trong nhà đang khó khăn, tạm thời chu cấp tiền nuôi con nữa.”

 

 

Loading...