Trọng Sinh Thập Niên 70: Trước Khi Xuống Nông Thôn, Ta Dọn Sạch Cả Nhà - Chương 209: “Em trai Trì, cậu có nhớ tớ không?”

Cập nhật lúc: 2025-10-31 01:18:06
Lượt xem: 117

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B6nZJ3Kf8

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ngày hôm , Chu Duy Quang tinh thần sảng khoái rời giường , để Tần Hàn Thư giường hồi phục sức lực.

 

Cuối tuần đến trường, Chu Duy Quang khi cũng dặn Cố Yến cần gọi cô dậy, cô ngủ nướng đến 8 giờ mới dậy.

 

Chu Sanh ba tuổi, nghịch thật sự, cô mở cửa thấy thằng nhóc kéo một cái bao tải to từ bên ngoài , thì bé tí, như sắp cái bao tải nuốt chửng, lảo đảo.

 

Thấy cô liền hô to: “Mẹ, lớn lên con nhặt đồng nát!”

 

Tần Hàn Thư: “... Mấy hôm con còn bảo phi công cơ mà.”

 

Chu Sanh như khoe báu vật mà mở bao tải , bên trong mấy cục pin hỏng, mấy sợi dây thép gãy, và một cái hộp cơm nhôm rách nát.

 

“Bác Phạm , mấy thứ bán tiền đấy!”

 

Tần Hàn Thư đả kích con: “Mấy sợi dây thép gãy, cân còn chả lên, bán tiền .”

 

Chu Sanh : “Con tích nhiều bán! Mẹ, chờ con phát tài, con mua đồ ăn ngon cho .”

 

Lời Tần Hàn Thư thấy ấm lòng, : “Được, chờ nhé.”

 

Lúc , Chu Trì từ trong phòng , : “Em học tập cho , học càng nhiều kiến thức, mới thể kiếm nhiều tiền.”

 

Chu Trì học tiểu học lớp 3, nhưng vóc dáng thấp bé, cũng mảnh khảnh, so với Bội Bội cùng tuổi còn thấp hơn một chút, so với mấy bạn học vốn dĩ lớn tuổi hơn trong lớp, càng nhỏ con.

 

Tần Hàn Thư để bé thiếu dinh dưỡng, còn thường xuyên trộm nước trong gian dùng trong nhà, mà Chu Trì vẫn cao lên, chút lo lắng.

 

Tần Hàn Thư : “Chu Trì, ngày thường con cũng đừng chỉ học, vẫn chú ý rèn luyện thể, phát triển sở thích thể thao, như mới thể cao lớn .”

 

Chu Trì u uất một câu: “Cao thì để gì ạ? Phát triển não bộ là .”

 

Tần Hàn Thư: “... Cao thì con gái mới thích.”

 

Chu Trì khó hiểu: “Tại để con gái thích ạ?”

 

Tần Hàn Thư: “... Thôi, con thế nào thì thế.”

 

Đứa nhỏ chủ ý quá lớn, cô từ nhỏ quản .

 

“Mẹ, con sẽ cao lớn!” Chu Sanh hô lên.

 

Đứa nhỏ mới ba tuổi lời dễ , dỗ dành lớn.

 

Cố Yến tới, : “Chị Thư, mấy hôm nữa em xin nghỉ một ngày.”

 

Tần Hàn Thư gật đầu: “Được chứ, cụ thể là ngày nào, để chị sắp xếp .”

 

Cố Yến ngày, đó giải thích: “Em trai em thi đỗ đại học ở Giang Thành, em thăm nó.”

 

Tần Hàn Thư ngạc nhiên: “Sao chị em gì cả? Đại học Giang Thành khai giảng lâu , em đáng lẽ nên sớm chứ!”

 

Cố Yến khờ khạo: “Nó đến trường mới liên lạc với em, thư nhà cũng gửi đến cách đây lâu.”

 

Tần Hàn Thư hỏi: “Em thi đỗ trường nào?”

 

Cố Yến : “Nghe là Đại học Kinh tế Tài chính. Giang Thành cách quê em xa, nó cố ý thi đây là vì em đấy.”

 

Đại học Kinh tế Tài chính chính là trường Học viện Kế toán và Học viện Kinh tế Tài chính đây sáp nhập , địa điểm trường cũng xây dựng thêm cơ sở của Học viện Kế toán, chỉ cần vượt qua ngọn núi là đến.

 

Mấy năm nay nhà mà Cố Yến nhắc đến nhất chính là em trai, thể thấy gia đình cô tuy trọng nam khinh nữ, nhưng tình cảm với em trai vẫn .

 

“Được, là em đợi Quốc khánh thăm nó , chị cho em nghỉ hai ngày, em dẫn nó chơi loanh quanh, bình thường việc gì thì bảo nó về nhà ăn cơm cải thiện bữa ăn, dù qua đây cũng tiện.”

 

Cố Yến vội lắc đầu: “Một ngày là đủ ạ! Về nhà cũng cần, chị trả lương cho em cao như , thể để nó đến ăn chực ạ.”

 

Tần Hàn Thư mấy câu lay chuyển , đành thuận theo ý cô .

 

Tần Hàn Thư ở nhà một buổi sáng, ăn cơm trưa xong, liền mang hai đứa nhỏ đến nhà Lưu Nhị Thúy.

 

Hôm nay Lưu Nhị Thúy cũng nghỉ, Tần Hàn Thư đến nhà thì thấy cô , chỉ con trai lớn Dân Dũng và Bội Bội ở nhà.

 

Tần Hàn Thư bảo Chu Trì và Chu Sanh chơi với Bội Bội, hỏi Trương Dân Dũng: “Mẹ cháu ?”

 

Trương Dân Dũng dáng lớn, liền cúi đầu: “Mẹ cháu sang nhà ông Lý việc ạ.”

 

Lương nhân viên bán hàng của Lưu Nhị Thúy, cộng thêm tiền trợ cấp Trương Lỗi gửi, nuôi sống ba con là đủ.

 

nghĩ xa, nghĩ đến hai đứa nhỏ còn học, con trai tương lai còn cưới vợ, con gái còn cần của hồi môn, liền cảm thấy nhất định tích góp thêm tiền mới .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thap-nien-70-truoc-khi-xuong-nong-thon-ta-don-sach-ca-nha-iuoa/chuong-209-em-trai-tri-cau-co-nho-to-khong.html.]

Vì thế ngoài giờ , cô nhận thêm việc vặt.

 

Ví dụ như mấy hộ gia đình ông bà già góa bụa trong tòa nhà , tự nổi, liền gom việc nhà , chờ Lưu Nhị Thúy rảnh rỗi thì qua .

 

Thu nhập đáng kể, nhưng dù cũng là tiền kiếm thêm ngoài lương.

 

“Dì Tần,” Trương Dân Dũng thấp giọng : “Hay là dì với cháu, cháu ôn thi nữa, cháu .”

 

Trương Dân Dũng năm nay cũng thi đại học, nhưng trượt, hiện tại đang ôn thi .

 

Thành tích của Trương Dân Dũng vẫn luôn lửng lơ, thương , sớm từ hồi lớp 10 học nữa, để giảm bớt gánh nặng cho gia đình.

 

Lưu Nhị Thúy cho, nhất quyết bắt thi đại học thử một , thử một , bắt thử thêm nữa.

 

Tần Hàn Thư là ngoài cuộc, thấy Trương Dân Dũng chăm chỉ, nhưng về mặt học tập đúng là thiếu chút thiên phú.

 

cô cũng tiện khuyên Lưu Nhị Thúy rằng, con trai chị khiếu đó, đừng bắt nó ôn thi nữa.

 

Nghĩ nghĩ, Tần Hàn Thư : “Nếu bắt đầu , cháu cứ tâm ý thử thêm một năm nữa , nếu , sang năm tính tiếp.”

 

Trương Dân Dũng thở dài một , gật gật đầu, tự học bài.

 

Tần Hàn Thư đợi hơn nửa tiếng, Lưu Nhị Thúy mới trở về.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

“Ủa, em tới?”

 

Tần Hàn Thư : “Ở nhà nghỉ cũng việc gì, liền mang bọn nhỏ qua thăm chị, Chu Trì cũng nhớ Bội Bội.”

 

Mấy đứa nhỏ đang chơi ở một bên, Bội Bội thấy, tít mắt, hỏi Chu Trì: “Em trai Trì, nhớ tớ ?”

 

Chu Trì mặt cảm xúc lắc đầu: “Mẹ tớ trêu đấy.”

 

Không ai chú ý, vành tai đỏ lên.

 

Bội Bội xong thất vọng bĩu môi, nhưng cô bé cũng vô tư, nhanh vui vẻ trở .

 

Tần Hàn Thư quản bọn nhỏ, kéo Lưu Nhị Thúy một bên chuyện.

 

“Công việc hiện tại của chị hài lòng ?”

 

Lưu Nhị Thúy gật đầu: “Không hài lòng.”

 

Tần Hàn Thư do dự một chút, : “Nếu bảo chị từ chức, qua ở cửa hàng của trai em, chị bằng lòng ?”

 

Cửa hàng của Tần Phi Dương, thu nhập một tháng của nhân viên bán hàng gấp đôi nhân viên ở bách hóa, điều Lưu Nhị Thúy cũng .

 

khi Tần Hàn Thư đề nghị, Lưu Nhị Thúy chút do dự, cũng vì cái khác, mà là nợ ân tình của Tần Hàn Thư.

 

Sau khi cô ly hôn, nếu Tần Hàn Thư giúp đỡ, tuyệt đối thể nào trụ ở Giang Thành, về quê sẽ cái dạng gì.

 

Nghĩ tới nghĩ lui, Lưu Nhị Thúy vẫn từ chối: “Thôi bỏ , ở bách hóa cũng .”

 

Tần Hàn Thư cảm thấy đáng tiếc, nhưng cũng tiện miễn cưỡng Lưu Nhị Thúy.

 

Để lảng sang chuyện khác, Lưu Nhị Thúy nhắc đến chuyện khác.

 

“Có một chị em của , cũng đến Giang Thành thuê. Cô bảo mẫu nhà em kiếm nhiều tiền, cũng đến bảo mẫu, tìm hiểu lai lịch rõ ràng , tháng đến.”

 

Tần Hàn Thư: “Đây là chuyện mà, bây giờ quyết đoán như nhiều .”

 

Ở nông thôn, trừ phi là thật sự sống nổi nữa, ít ý nghĩ rời quê hương thuê.

 

ở thời đại , một khi bước bước , liền nghĩa là cơ hội giàu hơn khác.

 

“Cô cũng ly hôn , ly hôn năm ngoái.” Lưu Nhị Thúy chút sa sút: “Cô đ.á.n.h từ ngay ngày đầu tiên về nhà chồng, mấy năm nay một ngày nào sống yên , ly hôn, cô mới ý nghĩ , nhưng cũng kéo dài mấy năm, mới ly hôn thành công.”

 

“Kỳ thật, phụ nữ ở nông thôn, sống thì ít mà khổ thì nhiều.”

 

Lưu Nhị Thúy sống ở thành thị nhiều năm như , kiến thức cũng nhiều, rút một kết luận, đó là phụ nữ trong thành phố sở dĩ sống hơn phụ nữ nông thôn, là vì bản họ thể kiếm tiền.

 

Có công việc thu nhập, liền tự tin, kết hôn cũng cần sắc mặt đàn ông mà sống.

 

Phụ nữ ở nông thôn kiếm tiền, cái gì cũng ngửa tay xin tiền, tự nhiên là hèn mọn như một con ở.

 

Lưu Nhị Thúy mấy năm nay truyền bá cho chị em ít tư tưởng như , còn lấy ví dụ phụ nữ bên cạnh sống thế nào, lúc mới cho chị em hạ quyết tâm thành thuê.

 

“Phụ nữ nông thôn đúng là nhiều nỗi bất đắc dĩ hơn...” Nói , Tần Hàn Thư giật , : “Chị Nhị Thúy, chị bao giờ nghĩ đến việc môi giới ?”

 

 

Loading...