Trọng Sinh Thập Niên 70: Trước Khi Xuống Nông Thôn, Ta Dọn Sạch Cả Nhà - Chương 205: Gặp mặt? Ăn cơm? Có cần thiết không!
Cập nhật lúc: 2025-10-31 01:18:02
Lượt xem: 107
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Một dân trôi dạt từ cao nguyên hoàng thổ bám tàu hỏa đến Giang Thành, lúc đến ai , lúc biến mất cũng sẽ ai chú ý.
Ngoại trừ chủ nhà cho Hồ Văn Văn thuê nhà gỗ nhỏ, ai Hồ Văn Văn biến mất.
Mặc dù đồ đạc trong phòng thiếu thứ gì, chỉ là thấy, khả nghi, nhưng chủ nhà thêm một chuyện bằng bớt một chuyện, cũng định gì.
Người duy nhất còn Hồ Văn Văn, đó là Tần Hàn Thư.
Hoắc Chấn Đạc quan hệ giữa Hồ Văn Văn và Tần Hàn Thư, cũng các cô mâu thuẫn, nhưng rõ ràng mâu thuẫn đến mức độ nào.
Khi Hoắc Chấn Đạc đến tìm , Tần Hàn Thư rõ ràng là thăm dò .
Điều cho thấy Hồ Văn Văn xong .
Tần Hàn Thư đơn giản thẳng vấn đề: “Hồ Văn Văn? A, và cô chính là thâm cừu đại hận, cô dù c.h.ế.t cũng liên quan đến .”
Mí mắt Hoắc Chấn Đạc giật giật, lời của Tần Hàn Thư mấy phần là thật.
Tần Hàn Thư giả vờ mục đích của Hoắc Chấn Đạc, : “Về tình hình của cô , những gì đều cho , đừng nhắc đến nữa, xui xẻo.”
Nói , còn lộ vẻ mặt chán ghét.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Hoắc Chấn Đạc thuận nước đẩy thuyền gật gật đầu.
Kỳ thật cũng sợ Tần Hàn Thư truy cứu tung tích của Hồ Văn Văn, chuyện đó sạch sẽ gọn gàng, đừng Tần Hàn Thư, công an đến cũng tìm thấy dấu vết.
Hắn chỉ là chút lo lắng Tần Hàn Thư vì Hồ Văn Văn mà hiềm khích với .
Như Mai chính là xem Tần Hàn Thư là một trong những bạn nhất, nếu hiềm khích, ăn thế nào với Như Mai.
Tần Hàn Thư liếc Hoắc Chấn Đạc, hỏi Hồ Văn Văn cụ thể thế nào, nhưng tiện hỏi. Hỏi, Hoắc Chấn Đạc khẳng định cũng sẽ trực tiếp cho cô .
Bất quá, Hoắc Chấn Đạc là như thế nào, cô là rõ ràng.
Hồ Văn Văn tìm đường c.h.ế.t dùng biện pháp đối phó Tào Tĩnh để đối phó Như Mai, nghi ngờ gì là đang đào tim gan của Hoắc Chấn Đạc.
Không g.i.ế.c c.h.ế.t cô , cũng sẽ cô sống bằng c.h.ế.t.
Tần Hàn Thư cảm giác, đời cô hẳn là sẽ gặp Hồ Văn Văn nữa.
Gần đến nghỉ đông, Tần Hàn Thư nhận một phong thư từ kinh thành gửi đến.
Là Mã Triều Dương gửi.
Hai năm đầu Tần Hàn Thư mới đến Giang Thành, trao đổi thư từ với Mã Triều Dương hai , nhưng hai cũng nhiều chuyện để , liền dần dần còn liên lạc.
Lần Mã Triều Dương đột nhiên gửi thư, là nghỉ đông đến Giang Thành, đến lúc đó hẹn cùng ăn một bữa cơm.
Tần Hàn Thư thời gian Mã Triều Dương thư, đoán chừng cô cũng cần hồi âm.
“Ai gửi thư ?”
Chu Duy Quang đang ngâm chân, thấy cô ở bàn học xem chăm chú, thuận miệng hỏi một câu. Tần Hàn Thư cũng thuận miệng đáp, “Mã Triều Dương.”
Keng một tiếng, trong đầu Chu Duy Quang chuông cảnh báo liền vang lên.
Mã Triều Dương nhớ, cũng là thanh niên trí thức từng ở thôn Hảo Loan.
Là nam!
Chu Duy Quang ho nhẹ một tiếng, giả vờ vẫn là thuận miệng hỏi: “Hai vẫn luôn liên lạc ?”
Tần Hàn Thư thật sự là thuận miệng đáp: “ .”
Chu Duy Quang vô ý thức cọ cọ hai bàn chân to trong chậu ngâm chân, trong lòng thầm đoán mò.
Cô và Mã Triều Dương quan hệ ? Anh nhớ cô cùng tất cả thanh niên trí thức quan hệ đều là xa gần mà, chỉ riêng với cái gã họ Mã liên lạc, nhiều năm như , còn đang thư từ...
Tần Hàn Thư gấp lá thư , nhét ngăn kéo.
Quay , thấy Chu Duy Quang còn đang ngâm, hỏi: “Nước lạnh ? Có em thêm chút nước nóng cho ?”
Nói , liền lấy bình nước ấm.
Chu Duy Quang ngăn cản.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thap-nien-70-truoc-khi-xuong-nong-thon-ta-don-sach-ca-nha-iuoa/chuong-205-gap-mat-an-com-co-can-thiet-khong.html.]
Tần Hàn Thư bảo nhấc chân lên, nước sôi đổ , bốc lên một làn sương trắng.
Chu Duy Quang kéo cô , “Cùng ngâm với nhé?”
Tần Hàn Thư ghét bỏ cự tuyệt, “Chân thối của , tự ngâm .”
Chu Duy Quang tiếc nuối chép chép miệng, thích nhất là đôi chân nhỏ của vợ, trắng nõn, lòng bàn chân cũng gần như vết chai, liền gặm một cái.
Trong lòng nghĩ như , cũng liền như .
Chờ Tần Hàn Thư đổi chậu nước khác để tự ngâm chân, Chu Duy Quang liền xung phong nhận việc rửa chân cho vợ.
Rửa rửa, đột nhiên cầm chân cô lên gặm một cái.
Đau thì quá đau, nhưng Tần Hàn Thư giật nảy , cấm kêu lên một tiếng.
Cố Yến nhanh xuất hiện ở cửa, quan tâm hỏi: “Chị, ?”
Cửa đang mở, Cố Yến lập tức thấy Chu Duy Quang đang rửa chân cho Tần Hàn Thư.
Trời đất ơi! Đàn ông rửa chân cho phụ nữ, chuyện ở nông thôn bọn họ nếu mà truyền ngoài, đàn ông đó sẽ nhạo từ mùng một đến mười lăm.
May mắn là miệng Chu Duy Quang rời khỏi chân Tần Hàn Thư, nếu thế giới quan của Cố Yến sẽ càng thêm đảo lộn.
Tần Hàn Thư : “Không gì, em việc .”
Cố Yến cố nén , gật gật đầu, : “Chu Sanh chút quấy, em dẫn nó xuống lầu dạo.”
Tần Hàn Thư dặn dò: “Phải về khi tắt đèn đấy nhé.”
Cố Yến .
Tần Hàn Thư đầu , thấy dấu răng mu bàn chân , hận đến mức đá một phát mặt Chu Duy Quang, khiến mặt dính đầy nước rửa chân.
Cũng cô cố ý đá mặt , mà là Chu Duy Quang đang xổm, một chân đá vặn trúng mặt.
Bất kể là đàn ông phụ nữ, khác dùng chân đá mặt, tóm là chút .
Tần Hàn Thư ngước mắt sắc mặt Chu Duy Quang, nghĩ nếu tức giận, cô liền lập tức chuồn, cùng Cố Yến xuống lầu dạo.
Chu Duy Quang bất ngờ, tủm tỉm : “Đá thêm cái nữa .”
Xác thật giống tức giận, ngược còn đưa yêu cầu vô lễ.
Tần Hàn Thư: “...”
Tần Hàn Thư dứt khoát thỏa mãn yêu cầu của .
Một lúc , Chu Duy Quang kích động nhảy bổ nhào tới, chậu rửa chân cũng lật.
... Đây là sở thích kỳ quái gì ?
Hôm nay Chu Duy Quang chút bất đồng so với khi, là vì lúc đá sướng, là vì cái gì khác, đặc biệt quá đáng, còn nhất định chút động tĩnh mới chịu.
Cố Yến và Chu Sanh ở nhà, trong nhà khác, Tần Hàn Thư nhanh chóng kết thúc, liền thỏa mãn ...
Xong việc, đàn ông đột nhiên hỏi: “Mã Triều Dương gì trong thư cho em ?”
A?
Tần Hàn Thư thiếu chút nữa phản ứng kịp.
Đột nhiên, nhắc đến Mã Triều Dương gì?
Tần Hàn Thư mắt Chu Duy Quang, thấy nửa híp mắt, một tay hờ hững vỗ vỗ lưng cô, một bộ dạng nhàn nhã, dường như chỉ là thuận miệng hỏi.
Tần Hàn Thư đáp: “Cũng gì, chỉ nghỉ đông đến Giang Thành, đến lúc đó gặp mặt ăn một bữa cơm.”
“Ồ...”
Tần Hàn Thư nghĩ nhiều, cô vốn dĩ kinh nghiệm phương diện tình cảm nhiều, Chu Duy Quang đặc biệt diễn, nào đàn ông trong lòng đang ừng ực ừng ực sủi bọt chua.
Gặp mặt? Ăn cơm?
Có cần thiết ?