Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 99

Cập nhật lúc: 2025-07-14 12:21:24
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi phản ứng , lập tức tiến lên vài bước, giả vờ hung hăng quát: "Tiểu nương tử ngươi đừng tưởng cầm d.a.o c.h.é.m trong tay bọn sẽ sợ ngươi, con d.a.o đó to và nặng như , c.h.é.m trúng bọn , ngược tự c.h.é.m chân ngươi đấy."

Khương Xuân nhảy xuống từ càng xe, biểu diễn một "hoa kiếm", hừ lạnh một tiếng: "Yên tâm, chỉ c.h.é.m chân các ngươi thôi."

Một đám khí thế của nàng dọa sợ, xì xào bàn tán với , vẻ rút lui.

Gã đàn ông vạm vỡ hét lớn một tiếng: "Mẹ nó, ai nhát gan, chúng sắp c.h.ế.t đói , còn sợ một tiểu nương tử bé nhỏ ? Tất cả xông lên cho !"

Nói xong, vung gậy xông về phía Khương Xuân tiên.

Những khác thấy đại ca xông lên dẫn đầu, cũng chỉ thể cầm gậy xông tới.

Kết quả đương nhiên là gì bất ngờ.

Đám chút võ công nào, thậm chí còn bằng đám gia đinh do Lưu Khải Đàm phái đến, chỉ dùng sức mạnh thô bạo.

Thêm đó Khương Xuân vũ khí sắt thuận tay, đầy nửa khắc đánh ngã tất cả bọn chúng xuống đất.

Nàng chậm rãi bước đến mặt tên thủ đầu vạm vỡ, đặt đại khảm đao lên cổ , lạnh : "Ta hỏi ngươi, ngươi trả lời, nếu dám dối lừa , sẽ c.h.ặ.t đ.ầ.u ngươi cho chó hoang ăn!"

Đừng hỏi chó ăn đầu , lời đe dọa cần logic.

Gã đàn ông vạm vỡ thanh đao sáng loáng kề cổ, dám giận dám , ủ rũ : "Hôm nay chúng gặp đối thủ cứng, nhận thua, tiểu nương tử ngươi hỏi gì cứ hỏi."

Khương Xuân khách khí hỏi liền ba câu: "Các ngươi là ai? Tại đến địa phận huyện Hồng Diệp? Tại chuyện ăn cướp giữa đường?"

Gã đàn ông vạm vỡ ngoan ngoãn trả lời: "Chúng là thôn dân Tiền Thất Lý Câu, trấn Đông Chiếu, huyện Khâu Dã, phủ Duyên Châu, mùa hè năm nay khi thu hoạch lúa mì, đột nhiên gặp nạn châu chấu, ruộng đồng mất trắng

May mắn năm ngoái thu hoạch , nhà nào cũng chút lương thực dự trữ, tiết kiệm ăn cũng tạm sống qua ngày.

Vất vả chờ đến khi đậu chín, tưởng thể tiếp nối , ai ngờ lũ châu chấu c.h.ế.t tiệt đó đến...

Người trong thôn hết đường sống, chỉ thể kết bạn đến phủ Tề Châu tị nạn.

TBC

Chúng tiên đến phủ thành, nhưng phủ thành cho dân lưu lạc thành, phủ doãn cũng quản chúng sống chết, chúng ở cửa thành chịu đựng mấy ngày, thấy tị nạn tụ tập càng ngày càng đông, bèn nghĩ đến xuống các huyện thành tìm đường sống.

Kết quả các huyện thành đều một kiểu, cho chúng thành xin ăn, cũng cứu tế phát cháo.

Chúng dọc đường chỉ thể ăn vỏ cây cỏ dại cầm , đến địa phận huyện Hồng Diệp thì già trẻ nhỏ trong thôn thực sự chịu nổi nữa, chúng chỉ đành học theo thổ phỉ ăn cướp giữa đường, xem thể kiếm chút bạc mua ít gạo cho họ ăn.

Không ngờ đầu tay, gặp cao nhân như tiểu nương tử đây..."

Khương Xuân đến đây, đột nhiên tỉnh ngộ.

Nàng là tác giả, quên mất chuyện nạn đói .

cũng thể trách nàng, lúc đầu để nổi bật sự "thảm" của nam phụ mỹ cường thảm Tống Thời An, khi Tống Thời An hồi tưởng quá khứ, nàng chỉ nhắc qua một câu về chuyện nạn đói.

[Món ăn bằng mỡ thịt ăn , chỉ thể ăn bánh bao đen thô cứng với dưa cải mặn, còn gặp nạn đói, ngay cả nửa cái bánh bao đen cũng chỉ ăn...]

Phủ Tề Châu mấy năm gần đây mưa thuận gió hòa, thôn dân trồng lúa mì và đậu tương đều thu hoạch thêm mấy đấu, đến nỗi nàng nghĩ đến chuyện .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-99.html.]

Cảm giác nạn đói do phủ Tề Châu, mà là ảnh hưởng từ phủ Duyên Châu.

Phủ Duyên Châu thiếu lương thực, các thương nhân lương thực tất nhiên sẽ đến phủ Tề Châu mua lương thực, giá lương thực ở phủ Tề Châu sẽ tăng vọt.

Thêm đó ít tị nạn đến phủ Tề Châu, những đều nghèo rớt mồng tơi như đám thôn dân mắt, ít mang theo của cải gia đình lên đường.

Những ở phủ Tề Châu mua lương thực sinh sống, cũng sẽ trầm trọng thêm cuộc khủng hoảng lương thực ở phủ Tề Châu.

Đối với dân chúng phủ Tề Châu, nếu trong nhà đủ lương thực dự trữ hoặc tiền tiết kiệm, cảnh cũng sẽ chẳng khá hơn đám tị nạn ở phủ Tề Châu là bao, cũng sẽ lương thực để ăn.

Khương Xuân thu hồi đại khảm đao, hừ nhẹ một tiếng: "Các ngươi đáng thương, nhưng những các ngươi ăn cướp đáng thương ?

Đừng những chuyện phạm pháp hại nữa, huyện lệnh của chúng bản lĩnh, các ngươi cứ đợi vài ngày ở ngoài thành, ông sẽ nghĩ cách cứu tế phát cháo.

Nếu đợi vài ngày thấy cứu tế phát cháo, các ngươi đến huyện thành tiếp theo tìm kế sinh nhai cũng muộn."

Nàng đưa tay túi tiền móc một xâu tiền, ném xuống mặt gã đàn ông vạm vỡ, : "Một trăm văn ngươi cầm mua gạo, đủ cho mấy già trẻ nhỏ đó cầm cự vài ngày.

Còn các ngươi, từng to cao khoẻ mạnh, nên thuê mướn ở các thôn trấn xung quanh, nên đào rau dại thì đào rau dại, dù cũng đến mức c.h.ế.t đói."

Nói xong, nàng vác đại khảm đao lên vai, đầu về phía xe lừa.

Gã đàn ông vạm vỡ chằm chằm xâu tiền một lúc, mới từ tư thế sấp chuyển sang quỳ, hướng về phía lưng Khương Xuân "bịch bịch bịch" dập đầu ba cái.

Đỏ hoe mắt : "Nữ Bồ Tát đại ân đại đức, mặt già trẻ nhỏ trong thôn cảm ơn , việc thiện nhất định sẽ báo đáp!"

Khương Xuân vẫy tay mà đầu : "Được , đừng như xác c.h.ế.t nữa, mau tránh đường, đừng trễ nải lên đường."

Một đám đỡ lôi, nhanh tránh khỏi con đường.

Khương Xuân nhảy lên càng xe, vung roi, đánh xe lừa nhanh chóng rời khỏi nơi .

Có cứu tế phát cháo là việc của quan triều đình, liên quan gì đến thường dân như nàng.

Nàng chịu lấy một trăm văn cho họ, cũng là vì thấy mấy đứa trẻ con lấp ló trong bụi cỏ bên đường mà thôi.

Nàng đương nhiên thể lấy nhiều hơn, gì khác, chỉ riêng ba lượng vàng nhận khi điểm danh ở tiệm bạc vẫn còn trong kho hệ thống của nàng.

câu là cứu cấp cứu nghèo.

Đám chỉ là đội quân tiên phong, sẽ nhiều tị nạn hơn đến huyện Hồng Diệp, nàng thể giúp một thôn làng, còn thể giúp mười thôn làng, trăm thôn làng ?

Hơn nữa cho dù giúp đám thôn dân , cũng sẽ gây hậu quả lường, chắc chắn sẽ những tị nạn khác nhắm .

Xét cho cùng giày sợ giày, hết đường sống , còn sợ gì mà liều mạng?

Quan trọng nhất là, nàng lý do gì để giúp một thôn dân làng từng ăn cướp của ?

Nếu nàng sức mạnh, vũ khí để tự vệ, hôm nay thua chắc là nàng .

Nàng thánh mẫu, thể ghi thù?

Tuy nhiên, nàng cũng chịu "kinh hoàng" một phen vô ích, ít nhất nàng chuyện nạn đói .

Loading...