Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 93

Cập nhật lúc: 2025-07-13 23:14:03
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Vâng, thưa cha.” Khương Xuân vui vẻ đáp.

Nàng còn vui mừng : “Đợi hơn nửa tháng, xe lừa cuối cùng cũng xong, xe lừa , cha thể lái xe lừa thu mua lợn, cần bộ khắp nơi nữa.”

Khương Hà xua tay: “Không cần, cha chỉ thu mua lợn ở mấy làng gần đây, bộ là , còn tiện đuổi lợn, xe lừa để cho con dùng, đỡ đẩy xe cút kít mỗi ngày vất vả.”

Khương Xuân liếc Khương Hà một cái, : “Cha, ? Quên rằng khuê nữ của sức mạnh trời sinh ? Cái xe cút kít mỗi chỉ chở hơn trăm cân thịt lợn, con đẩy hề vất vả chút nào.”

Khương Hà kiên quyết đồng ý, đây khuê nữ mua xe lừa là để tiện cho nàng lên trấn, ông mới đồng ý, kết quả khuê nữ đẩy tay.

Khương Xuân cũng kiên trì, dù nàng lên trấn chỉ mất hai khắc, coi như rèn luyện thể, cách gần như cần thiết dùng xe lừa.

Ngược là Khương Hà, mỗi thu mua mấy con lợn, đuổi chúng về vất vả, chi bằng buộc ném thùng xe lừa.

Hai cha con mỗi một ý, tranh luận gay gắt.

Tống Thời An ở tây phòng một lúc, bước , nhàn nhạt : “Tranh luận cái gì, mua thêm một chiếc xe lừa nữa là , trong nhà thiếu tiền bạc.”

Khương Hà: “…”

Khương Xuân: “…”

Nói lý quá.

Mặc dù Tống Thời An lý, Khương Xuân cẩn thận suy nghĩ một chút, vẫn quyết định bác bỏ.

"Không , nhà mới mua một chiếc xe lừa, thu hút ít sự chú ý, nên mới than gì ở bên ngoài.

Nếu mua thêm một chiếc xe lừa nữa, chắc chắn sẽ nghi ngờ, cho rằng nhà trúng hoặc giàu lên bất thường."

Nhà Khương mỗi ngày g.i.ế.c một con lợn, lấy máu, cạo xương, loại bỏ nội tạng, đó còn chừng trăm cân thịt lợn.

Giá thịt và giá lợn đều minh bạch, nên bạc mà nhà nàng kiếm mỗi tháng, chỉ thôn dân Đại Liễu Thụ rõ mà ngay cả dân trấn Hồng Diệp cũng tỏ tường.

Việc mua một chiếc xe lừa, với danh nghĩa tiện đưa Tống Thời An, một kẻ ở rể ốm yếu, ngoài khám bệnh, ngoài còn thể chấp nhận .

, Khương gia cũng mổ lợn bán thịt nhiều năm, mấy năm nay xây nhà gạch ngói, lo thuốc men cho Trịnh thị, còn mua thêm rể, chi phí quả là nhỏ.

nhà họ vẫn còn chút bạc tích góp, chi mua một chiếc xe lừa cũng chẳng vấn đề gì to tát.

Tuy nhiên, Tống Thời An là kẻ ở rể ốm yếu, mỗi tháng chỉ riêng tiền thuốc điều dưỡng tốn hết ba lượng bạc, kể thỉnh thoảng ngã bệnh. Xét theo lẽ thường, Khương gia cạn kiệt bạc từ lâu.

nay còn đủ tiền để mua thêm chiếc xe lừa thứ hai, thể khiến khác nghi ngờ?

Khương Xuân từng cân nhắc đến chuyện cả nhà dọn khỏi thôn Đại Liễu Thụ, đến huyện Hồng Diệp mua nhà, mở cửa hàng ăn, để cuộc sống thanh cao hơn ngoài việc mổ lợn bán thịt.

trong vòng một năm rưỡi đến hai năm tới, Tống gia sẽ minh oan, đến khi đó, cha con nàng sẽ theo Tống Thời An kinh.

Nếu bỏ tiền mua nhà, trang hoàng cho , bao lâu bán .

Cứ thế mà tính, chẳng những tốn công sức, mà còn hao tổn ít bạc.

Huống hồ, Tống Thời An dù vẫn là một quan nô, ẩn trong thôn nhỏ rể nhà đồ tể thì chẳng ai nghi ngờ. nếu mua nhà, mở cửa hàng ở huyện, trưng vẻ hầu bao rủng rỉnh, e rằng sẽ khiến đám của Liễu quý phi sinh nghi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-93.html.]

Nghi ngờ rằng thế lực nào đó ngầm giúp đỡ Tống gia.

Đến lúc đó, nếu phái đến huyện Hồng Diệp điều tra, Lư Chính Hành, xuất từ danh gia vọng tộc, từng tiếp xúc với Tống Thời An, tự nhiên sẽ sợ. Khương Xuân thì chịu nổi sự điều tra đó.

Bởi lẽ, nàng nhiều lui tới tiệm cầm đồ trong huyện Hồng Diệp, mà vật nàng mang đến bán, phần lớn thứ mà một nữ nhân quê mùa chuyên g.i.ế.c lợn thể .

Người dân huyện Hồng Diệp tin rằng nàng việc vặt cho trong trấn, nhưng những kẻ từ kinh thành đến sẽ dễ dàng tin những lời dối trá đó.

Đến lúc bắt và tra hỏi, ép nàng khai nguồn gốc vật phẩm đó, e rằng lúc đó coi như xong.

Cho nên, trong thời gian , nhất định giữ thật cẩn thận, thể nhún nhường thì nhún nhường, tuyệt đối thể khoe khoang về chuyện bạc tiền.

Khương Hà khuê nữ xong, cảm thấy lý, liền gật đầu tán thành: “Lời của con lý, chúng thể vì chút bạc mà phung phí, nếu ngoài nghi ngờ, kẻ gian dòm ngó thì hỏng chuyện.”

Tống Thời An khẽ giật giật khóe miệng.

Có kẻ gian nào dám dòm ngó nhà Khương Xuân, một nữ tử như nàng, chẳng khác gì tự tìm đường c.h.ế.t ?

quả thật, là do bản suy nghĩ thấu đáo, việc mua thêm một chiếc xe luqaf chuyện lớn, nhưng quên mất rằng bọn họ hiện đang sống trong một ngôi làng nghèo khó.

Cả thôn Đại Liễu Thụ hơn hai trăm hộ dân, tính cả Khương gia, chỉ ba nhà sở hữu xe lừa.

Nếu mua thêm một chiếc nữa, Khương gia trở thành gia đình duy nhất trong vòng mười dặm hai chiếc xe lừa.

Bị kẻ nghi ngờ thì cũng chẳng đáng lo, điều đáng sợ nhất là đám của Liễu quý phi để mắt tới.

thì xe lừa cũng là món đồ lớn, thường xuyên , giấu cũng .

Hắn mím môi, thành khẩn xin : "Cha lý, là tiểu tế (con rể) suy nghĩ chu , khiến cha chê ."

Khương Hà để tâm, phất tay: "Nói gì thế, con là trong nhà, hiểu những chuyện thị phi ở quê cũng gì lạ."

Tống Thời An nhíu mày suy nghĩ một hồi, quyết định "mất bò mới lo chuồng", bèn đưa đề nghị mới: "Cha xem thế ?

Buổi sáng nương tử đánh xe lừa trấn bày quầy bán hàng, cha vẫn như cũ các thôn làng lân cận thu lợn, trưa về nhà ăn cơm, đó đánh xe lừa đưa lợn thu về nhà.

nương tử cũng chỉ cần hai canh giờ là thể dọn quầy, lỡ việc dùng xe của cha buổi chiều."

Khương Hà mừng rỡ, đưa tay định vỗ vai con rể, nhưng sợ mạnh tay quá, lỡ ngã mất con rể ốm yếu, liền lập tức thu tay .

Ông xoa tay, tán thưởng: "Con rể thật nghĩ, như với Xuân Nương cũng cần nhường xe lừa nữa, hai đều thể dùng."

TBC

Khương Xuân cũng thấy đây là chủ ý , mỗi ngày nàng và Khương Hà đều thể đỡ vất vả hơn nhiều.

Nhân lúc cha chú ý, nàng bèn liếc mắt đưa tình với Tống Thời An, còn chu môi, cách mà "chụt" một cái.

Tống Thời An: "..."

Kể từ khi hai ôm ngủ chung giường, nàng ngày càng kiềm chế, cứ tìm cơ hội trêu chọc .

Thật chẳng khác nào con sói đói khát vài trăm năm!

Có lúc còn nghi ngờ, sự chăm sóc chu đáo của nàng đối với , thậm chí còn cẩn thận hơn cả bản , chắc chắn là vì sớm ngày hồi phục, để nàng thể "nuốt chửng" .

Loading...