Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 88

Cập nhật lúc: 2025-07-13 23:13:51
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

May mà Khương Xuân giường, hạ bàn vững vàng, định đỡ trọng lượng của cả hai .

Nàng liếc mắt về phía giường.

Sau đó, nàng lập tức thả lưỡi Tống Thời An , đầu phá lên.

Năm mới tới mà tự quỳ lạy một cái đại lễ.

Muốn trêu chọc vài câu, nhưng nghĩ đến tính cách kiêu ngạo của , chỉ tôn thờ quân sư (vua, phụ mẫu và thầy), nàng đành nhịn, để mất thể diện của .

điều đó ảnh hưởng đến việc nàng , nàng nghiêng ngả, thể dừng , đến mức nấc lên...

Tống Thời An: "..."

Hắn chuyển từ quỳ sang , đưa tay che trán, khuôn mặt đỏ đến mức như sắp nhỏ máu, hận giường nứt một lỗ hổng lớn, để cho nhảy trong ẩn lấp.

Hôn môi đến mức chân mềm nhũn, quỳ lạy Khương Xuân, chuyện chắc chắn sẽ trở thành đề tài để nàng nhạo suốt cả năm.

điều của ?

Nàng hôn thì hôn, hôn nửa chừng đột nhiên đưa lưỡi là ý tứ gì?

Đưa lưỡi thì cứ đưa, cũng ngăn cản, để nàng gì thì , coi như là để dỗ nàng vui vẻ.

Kết quả là nàng đắn, mà cứ thế nuốt lưỡi nhả giày vò, cứ như là đang trong quá trình yêu đương...

Hắn tuy gần nữ sắc, nhưng thứ dù từng trải qua.

Bị nàng kéo lệch lạc, thể giữ cho đầu óc nghĩ bậy?

Kết quả là cơ thể yếu quá, theo kịp đầu óc, chân tay bủn rủn, trực tiếp quỳ hai đầu gối xuống đất.

Điều duy nhất là nàng quả nhiên quên mất việc đang giận , chỉ mải nhạo .

Thôi thì, giận nữa là .

Cái gọi là gì?

Hôn môi chữa bách bệnh?

Hắn nhắm mắt miệng khẽ thở dài, đưa tay kéo nàng gần, vỗ lưng cho nàng bớt nấc.

Nếu để nàng cứ tuỳ ý thế , sợ nàng sẽ đến ngất mất.

Hắn dùng tay vỗ nhẹ sống lưng nàng, hỏi khẽ: "Không giận nữa chứ?"

Khương Xuân vốn dĩ giận , tiền bạc trong tay nàng và tiền bạc mà sắp kiếm , dù cũng đều là tiền của , dùng cái nào mà chẳng giống ?

Dùng tiền bạc mà sắp kiếm còn hơn, như bạc hơn một nghìn lượng trong tay nàng thể tiết kiệm .

Loại đồ như tiền bạc , giữ trong tay thì vẫn an hơn, ngay cả khi đó là Tống Thời An.

miệng nàng thì sẽ thừa nhận điều .

Nàng cố nén ý trong bụng hồi lâu, mới hít một , hậm hực : "Đừng tưởng hôn một sẽ tha thứ cho ngươi, cũng dễ dỗ dành ."

Tống Thời An ngẩng đầu trừng mắt nàng.

Khuôn mặt vẫn hết đỏ, trong ánh mắt tràn ngập xuân tình.

Khương Xuân suýt nữa kìm lao hôn nữa.

Hắn hừ nhẹ một tiếng, chịu đựng sự hổ, nghiến răng cùng nàng dóc: "Nếu nàng tha thứ, tính xem nàng tự tiện đưa lưỡi miệng xin phép, thì tính thế nào đây."

Khương Xuân đưa tay ôm lấy eo , vùi đầu n.g.ự.c , một cách thẳng thắn: "Tính gì mà tính? Nếu thấy thiệt thòi, thì cứ đưa lưỡi miệng , mà chiếm tiện nghi ."

Tống Thời An: "..."

Nàng đúng là tính toán thật .

Hắn còn lời nào để : "Vậy thì nàng sẽ chiếm tiện nghi hai đúng ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-88.html.]

Khương Xuân lăn qua lăn trong n.g.ự.c , lẩm bẩm: "Chàng cũng chiếm hai tiện nghi ? Chúng coi như hòa ."

Tống Thời An mím môi.

Nếu là đây, thể thẳng thắn rằng thèm chiếm tiện nghi của nàng, nhưng bây giờ thể thốt lên những lời cứng rắn lạnh lùng đó.

Bởi vì, khụ, chuyện hôn môi với nàng, tựa hồ trở nên đáng ghét như .

Thậm chí còn chút thích.

Hắn chỉ thể nguỵ biện : "Nếu nàng hòa , thì giận nữa nhé."

Khương Xuân thoải mái trong lòng , nhắm mắt , còn trêu chọc nữa, lẩm bẩm: "Thôi , coi như hôm nay chủ động hôn, sẽ tha thứ cho ."

Nghe , Tống Thời An thở phào nhẹ nhõm, khóe miệng khỏi nhếch lên.

Hắn chậm rãi đưa tay lên, ôm lấy lưng nàng.

TBC

Sau đó nhắm mắt .

Hai cứ lẳng lặng ôm một lúc, đột nhiên Khương Xuân vùng khỏi lòng , trong miệng hét lên: "Mỹ sắc lỡ việc, quần áo bông xong !"

Nàng phất tay như đuổi ruồi, phẩy phẩy tay về phía Tống Thời An, kiên nhẫn : "Chàng chép gì thì chép, vẽ gì thì vẽ , đừng ở đây quấy nhiễu nữa."

Tống Thời An: "..."

Nàng trở mặt còn nhanh hơn cả thời tiết tháng sáu, mới đây còn trong lòng lưu luyến rời, giờ chê phiền nàng.

Hắn khẽ thở dài, chống tay dậy, bước chậm rãi trở bàn giường, cầm lấy thỏi mực trong nghiên, tiếp tục mài mực.

*

Sự thật chứng minh rằng trực giác của Khương Xuân cũng chút đúng, đêm nàng kịp xong quần bông, trời bắt đầu mưa rào tầm tã.

Mà cơn mưa kéo dài suốt hai ngày.

Mưa mùa thu từng lớp từng lớp mang theo cái lạnh, mưa tạnh khiến nhiệt độ đột ngột giảm mạnh.

Tống Thời An sức khỏe quá yếu, sợ lạnh hơn khác, Khương Xuân còn đang mặc áo mỏng thì mặc áo khoác.

Giờ đây, khi Khương Xuân áo khoác, mặc áo bông.

Vì đường xá lầy lội, bùn đất bám chặt bánh xe, thể lên trấn bày quầy bán hàng, nên hôm nay Khương gia mổ lợn.

Khương Xuân khoác áo khoác, nhảy xuống giường, lấy bộ quần áo bông mới từ trong rương, đặt bên cạnh ổ chăn của Tống Thời An.

Nàng dương dương đắc ý : "May mà tính toán , vội vàng may xong quần bông, nếu hôm nay chẳng gì để mặc ."

Tống Thời An mặc áo bông dày và quần bông lên , lớp vải bông mềm mại áp sát da thịt , ấm lập tức bao phủ , ngăn cách cái lạnh bên ngoài.

Hắn cảm thấy như sống .

Khương Xuân đưa tay sờ những ngón tay lạnh giá của , sờ tiếp ngón chân cũng lạnh kém của , nhíu mày : "Sao mà lạnh thế ? Có lẽ tối nay hun giường nóng thêm một chút mới ."

Tuy nhiên, dù giường hun nóng thêm nữa, cũng chỉ giữ ấm nửa đêm, nửa đêm thì nhiệt độ sẽ dần dần hạ xuống.

cái lò sưởi còn mất vài ngày nữa mới xong.

Nàng đảo mắt, đưa đề nghị đầy hảo ý: "Phu quân sợ lạnh như thế, lò sưởi xong, chi bằng đêm nay ngủ cùng trong một ổ chăn nhé?

Sức lực lớn, cơ thể lúc nào cũng nóng hầm hập, so với cái lò sưởi còn hiệu quả hơn nhiều, ôm ngủ chắc chắn sẽ còn lạnh nữa."

Tống Thời An: "..."

Gia hỏa , đúng là chẳng hổ, ngủ chung chăn với nàng...

Thật nàng khỏe mạnh, nhiệt lúc nào cũng cao, ngủ chung một chăn với nàng đúng là ấm, nhưng thể đồng ý.

Hắn thánh nhân, ôn hương nhuyễn ngọc trong lòng, nảy sinh ý nghĩ mờ ám trong đầu chứ?

Thế nhưng hiện giờ cơ thể vẫn hồi phục, thể cùng nàng thực hiện nghĩa vụ phu thê, nên dù sinh ý nghĩ kiều diễm, cũng chỉ thể đè nén .

Hắn thà chịu đựng cơn giày vò còn hơn là chịu lạnh.

Loading...