Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 84

Cập nhật lúc: 2025-07-13 23:13:41
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hán tử bán lâm sản vẻ giá trị của chúng, chỉ bán với giá ba văn tiền một cân, Khương Xuân hề mặc cả mà mua hết sạch.

Khoai mỡ dễ tiêu hóa, giàu dinh dưỡng, phù hợp cho Tống Thời An ăn.

Sau khi cân, tổng cộng là mười lăm cân.

Nàng lấy mười lăm văn tiền từ túi , đưa cho hán tử, để khoai mỡ thùng phía xe lừa.

Thấy Khương Xuân vẻ là tài đại khí thô (hoặc ngốc nghếch tiêu tiền tiếc), hán tử cũng ngượng ngùng, nhiệt tình chào hàng hạt dẻ của .

Khương Xuân vốn định từ chối, dù gì núi nhà họ cũng một đống, ăn thì chỉ cần cầm cây gậy đập là .

Hơn nữa, Khương Liễu còn nợ nàng một giỏ.

nghĩ , nàng vẫn quyết định mua hai cân với giá ba văn tiền.

Đột nhiên nàng cảm thấy nhớ hương vị gà hầm hạt dẻ.

Thế là nàng mua thêm một con gà trống lớn từ một ông lão bán gà sống gần đó.

Tuy hầu bao cạn kiệt nhưng , ai bảo cữu cữu đột nhiên thèm ăn gà hầm hạt dẻ chứ, là một cháu hiếu thảo, nàng lo liệu thôi.

Trịnh Nghệ, đang uống chuyện phiếm ở Khương gia, vẫn rằng chụp một cái nồi đen to.

Khương Xuân lái xe lừa về thôn Đại Liễu Thụ, khi ngang qua nhà Lý quả phụ, nàng mua thêm một bìa đậu phụ.

Về đến nhà, nàng dỡ đồ xuống, nhà chuyện với cữu cữu, bắt đầu chuẩn nấu ăn.

TBC

Nàng bắt đầu bằng cách thêm nửa nồi nước lớn, nhóm lửa để nó tự đun. Trong lúc chờ nước sôi, nàng g.i.ế.c gà và lột vỏ hạt dẻ.

Khi nước sôi, nàng cắt tiết gà, sạch lông, lấy nội tạng , rửa sạch và chặt thành từng miếng.

Sau đó, nàng đun nóng chảo, thêm dầu, cho gừng tỏi phi thơm, cho thịt gà đảo đều, thêm xì dầu, tiếp tục xào một lát, thêm nước, thêm hoa hồi, cuối cùng cho hạt dẻ , bắt đầu ninh nhừ.

Cùng lúc đó, nàng cắt thịt ba chỉ thành từng miếng, đem chảo của tây phòng đun nóng, khi chảo nóng, nàng thêm dầu, thêm đường để nước hàng, đó cho thịt ba chỉ , thêm xì dầu, thêm gừng tỏi, hồi, nước, bắt đầu hầm nhừ.

Trong lúc canh chừng cả hai nồi, nàng còn cắt đậu phụ thành miếng, dùng chiếc nồi sắt nhỏ hai quai dành riêng cho Tống Thời An.

Khi nồi nóng, nàng đổ dầu đậu , cho đậu phụ chiên đến khi vàng giòn, đó lấy để riêng.

Rồi nàng thêm dầu nồi, múc vài muỗng tương đậu , phi thơm, đó thêm xì dầu và một ít nước, đun sôi cho đậu phụ hầm một lúc, khi đậu chín thì bày đĩa và rắc hành lá lên .

Món đậu phụ sốt tương đơn giản thành.

Thấy còn dư thời gian, nàng bào vỏ một củ khoai mỡ, thêm món khoai mỡ xào rau xanh.

Khi Khương Hà bán hết thịt, vội vã về nhà, Khương Xuân nấu xong đồ ăn.

Các món bao gồm: gà hầm hạt dẻ, thịt kho tàu, đậu phụ sốt tương, khoai mỡ xào rau xanh và trứng vịt muối luộc.

Cộng thêm món thịt lợn hầm mua sẵn, vặn đủ sáu món.

Theo phong tục, khi đãi khách, món ăn chẵn, nếu đủ, thà cắt vài lát cải bẹ hoặc dưa muối bày lên đĩa cho đủ, chứ thể để lẻ.

Khương Xuân bày các món lên bàn, mời ăn.

Dù tài nấu nướng của Khương Xuân chỉ thể coi là trung bình, nhưng so với khác trong làng, nàng chắc chắn xem là một đầu bếp tài giỏi, ba Trịnh Nghệ, Khương Hà và Khương Xuân ăn đến nỗi mỡ chảy miệng.

Trịnh Nghệ và phu Khương Hà uống vài chén rượu, cảm thấy hai uống rượu đủ vui, nên liếc mắt về phía Khương Xuân và Tống Thời An.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-84.html.]

cháu rể thể yếu, còn đang uống thuốc bổ, rõ ràng là thể uống rượu.

Lúc , Trịnh Nghệ chợt nảy ý định với Khương Xuân, liền tự tay rót một chén rượu đặt mặt nàng.

Ông vui vẻ : “Xuân nương chúng thủ lò (canh giữ bếp núc), từ nhỏ giống như một tiểu tử, cũng nên học cách uống rượu . Học xong thì thể thỉnh thoảng uống vài chén với cha cháu, đỡ cho ông uống một buồn chán.”

Nói đoạn, ông sang Tống Thời An: “Hơn nữa, các nữ quyến của các gia đình giàu thường xuyên ngoài dự tiệc, cũng uống rượu cả, đúng , cháu rể?”

Tống Thời An ngước mắt Khương Xuân, sợ nàng uống rượu xong sẽ loạn, thì đối phó nổi, nhưng tiện dối với trưởng bối.

Do dự một lúc, vẫn trả lời thật lòng: “ , khi nhà gặp biến cố, nữ quyến trong nhà đều uống rượu.”

Nữ quyến của các danh gia vọng tộc suốt ngày ngoài dự tiệc, gia chủ thường mời rượu. Nếu vị nữ quyến nào uống, nhất định sẽ chê, nên ai cũng uống một chút.

Khương Xuân ngượng ngùng cầm lấy chén rượu, rượu do trưởng bối tự tay rót, nàng thể từ chối.

Thực nàng uống rượu, ở kiếp nàng uống khá , rượu vang, bia, rượu gạo, rượu Tây và cả rượu đế đều là vấn đề.

rượu của Đại Chu thì quá khó uống, chua cay, giống như là sự kết hợp giữa giấm trắng và rượu đế, dịp Trung Thu, nàng mới nhấp một ngụm lùi bước.

Giống như đang uống thuốc đắng, nàng lấy tay bịt mũi, đưa chén rượu lên miệng, ngửa đầu uống một cạn sạch.

Ngay lập tức, nàng nhăn nhó, đủ biểu cảm, nhíu mày, nghiến răng, bộ ngũ quan như đang co giật, trông hệt như đang lên cơn động kinh.

Trịnh Nghệ và Khương Hà thấy bộ dạng kỳ quặc của nàng thì phá lên, Trịnh Nghệ đến mức rơi cả đũa xuống đất.

Tống Thời An cũng thể nhịn , lấy tay áo che miệng, khẽ thành tiếng, khóe mắt và đuôi mày đầy ý , giống như mùa đông tan chảy, xuân về đất, khiến cho gian bếp nhỏ hẹp như bao phủ bởi một lớp ánh sáng dịu dàng.

Khương Xuân ngơ ngác , nhất thời quên cả vị khó chịu trong miệng.

Nàng nghĩ đang gì đây? Giả thằng hề để chọc mỹ nhân ư?

quả thật đáng giá.

Kết quả của việc mê hoặc bởi vẻ của là Khương Xuân Trịnh Nghệ ép uống thêm mười mấy chén rượu.

Lúc đó còn cảm thấy gì, nhưng khi tiễn Trịnh Nghệ về, rửa sạch nồi niêu bát đĩa, nàng mới thực sự hiểu thế nào là "rượu lên".

*

Trong tây phòng, Tống Thời An đang tựa lưng gối, cầm một chiếc bút lông mà Lư Chính Hành nhờ Trịnh Nghệ mang tới, lơ đãng ngắm nghía.

Trong đầu Tống Thời An thực đang suy nghĩ về bố cục của bức tranh sơn thủy sắp vẽ.

Khương Xuân đẩy cửa bước , lảo đảo phòng, đóng cửa , đá văng đôi giày, leo lên giường, đó lao lòng .

Nàng thì thầm bằng giọng nghèn nghẹn: “Phu quân, chóng mặt quá.”

Mùi rượu nồng nặc xộc thẳng mặt.

Tống Thời An đặt bút lông lên bàn nhỏ giường, một tay đỡ lưng nàng, tay ôm eo nàng, cố định nàng trong lòng .

Nàng đang từ từ trượt xuống, nếu để mặc như , nàng sẽ trượt đến chỗ thể .

Nếu nàng ngoan ngoãn yên nghỉ ngơi mà loạn, thì trượt đến cũng , nhưng liệu nàng ?

Chắc chắn là .

Khương Xuân trong lòng cũng chịu thành thật, những tự kiểm điểm vì uống quá nhiều mà còn đổ ngược : “Phu quân, quản , cứ để uống như ! Nói , mong say để lợi dụng mật với ?”

Loading...