Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 78
Cập nhật lúc: 2025-07-13 23:13:26
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mỗi năm thu hoạch đến khi đông, triều đình đều bắt lao dịch, thời gian cố định, từ hai mươi đến ba mươi ngày.
Quy định là mỗi hộ bốn nam đinh trưởng thành thì cử một ; mỗi hộ bốn nam đinh trưởng thành trở lên thì cử hai .
Nhà họ Khương hiện hai nam đinh là Khương Hà và Tống Thời An, theo quy định cử một lao dịch.
Khương Hà với Khương Xuân: "Con rể thể yếu, chắc chắn chịu nổi khổ cực của lao dịch, là để cha như năm nhé."
Vì cha nguyên chủ sức khỏe , việc, từ việc g.i.ế.c lợn, bán thịt đến thu mua lợn đều thành thạo, cho nên dù Khương Hà lao dịch cũng ảnh hưởng đến việc buôn bán thịt, vì mỗi năm Khương Hà đều chọn lao dịch, như thế thể tiết kiệm một lượng bạc tiền lao dịch.
Khương Xuân lập tức phản đối, dứt khoát : "Không , lao dịch vất vả, mang theo lương khô, ngủ cũng là cả trăm chen chúc trong một cái lều lớn, đúng là khổ mệt, còn hao mòn sức lực.
Chỉ một lượng bạc thôi mà, nếu tiết kiệm chỗ chỗ một chút thì cũng thể dành dụm , cần thiết để cha chịu khổ vì một lượng bạc ."
Khương Hà nhíu mày, đồng ý: "Một lượng bạc chứ ít gì, chúng bán thịt mười ngày mới kiếm ! Dù con cũng thể tự lo liệu việc bán thịt, để cha một chuyến , nhiều nhất là hai mươi ngày là về ."
Khương Xuân lườm ông một cái, kéo Tống Thời An cuộc: "Cha dễ dàng quá nhỉ, con thể lo liệu việc bán thịt là vì nhà con rể.
Giờ nhà con rể , thể yếu, ba ngày năm bữa bệnh một , đến lúc đó con bận lo cho còn xong, lấy thời gian mà lo liệu việc bán thịt nữa?
Cha là hàng tháng nhà nhờ sạp thịt mà kiếm ba lượng bạc đấy, cha đừng vì nhặt hạt vừng mà bỏ quả dưa hấu nhé."
Khương Hà nghĩ đơn giản, nhưng mỗi năm đều c.h.ế.t khi lao dịch, Khương Xuân ông gặp chuyện chẳng lành.
Đừng là nàng đang cầm trong tay bạc lớn năm trăm lượng, dù tiền trong tay, nàng cũng sẵn sàng khẩn cấp lên trấn hoặc huyện đổi phiếu điểm để lấy tiền, trả một lượng bạc tiền lao dịch cho .
Tống Thời An thấy cha con họ Khương cãi , liền đưa tay ôm tim, nhẹ ho khẽ, bộ yếu đuối : "Cha, đều tại con thể , lỡ chân của Khương nương tử."
Khương Hà , quả nhiên lập tức bỏ ý định, sờ sờ đầu ngượng ngùng : "Xem cha, quên cả con rể .
Khương Xuân đúng, nàng chăm sóc con rể, còn mỗi ngày ba bữa cơm cho , gì thời gian thu mua lợn?
Việc thu mua lợn để cha , cha sẽ lao dịch nữa."
Khương Xuân hài lòng : "Một lát con sẽ đưa cho cha một túi tiền, cha mang đưa cho ông trùm thôn, bảo ông gạch tên cha khỏi danh sách."
Có thể lao dịch, Khương Hà thực sự cũng vui, vì lao dịch thực sự quá khổ, mỗi năm ông đều giảm mười cân.
Giờ xem như ông cũng hưởng phúc từ khuê nữ ?
Ông tươi, hào hứng ngoài rửa tay.
Khương Xuân tiến gần Tống Thời An, học theo dáng vẻ của , ôm tim, nhẹ ho một tiếng, cố ý thở hổn hển : "Chàng ơi, bộ "Tây Tử ôm trái tim", bộ ôm trái tim thật sự ."
Tống Thời An nhắm mắt , nhăn mày sửa lời nàng: "‘Tây Tử ôm trái tim’ là dành cho nữ nhân, một nam nhân như dùng hợp."
Khương Xuân tiếp tục nũng: "Chàng, chữ, là mù chữ, hiểu những lý luận lớn lao của , dù chỉ thấy bộ "Tây Tử ôm trái tim" thật sự quyến rũ."
Quyến rũ?
Trong lòng Tống Thời An ngay lập tức dấy lên một cảm giác chẳng lành.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-78.html.]
Hắn lùi một bước, cảnh giác nàng, cẩn thận : "Nàng ngoan ngoãn một chút, cha còn ở đây, đừng loạn."
tác dụng.
Khương Xuân nhanh chóng bước tới, hai tay quàng qua cổ , nhón chân lên, đặt một nụ hôn nhẹ lên môi .
Sau đó, nàng chóp chép môi, nhận xét: “Thật ngọt!”
Tống Thời An: “……”
Vẫn nên để sống kiếp thì hơn.
Khương Xuân đánh lén xong, lập tức buông tay khỏi Tống Thời An, lùi vài bước.
Tống Thời An mặt đỏ bừng, định mở miệng trách mắng, thì Khương Hà vung tay bước chính phòng, đành thôi.
Khương Xuân về phía tây phòng, lấy một xâu tiền đồng xâu sẵn, với Khương Hà: “Cha lau tay , mau đem tiền đến cho Chu Lý chính, bảo ông gạch tên cha , kẻo chậm trễ giành suất.”
Quan phủ tuyển lao dịch để sửa chữa tường thành, đê điều, kênh rạch và kho lương nghĩa, cần nhiều nhân lực, nên suất nộp tiền cho lao dịch cũng hạn, mỗi làng chỉ phân tối đa năm sáu suất.
TBC
Phải tranh thủ lúc khác còn đang do dự giữa việc nộp nộp tiền, nhanh chóng chiếm lấy một suất.
Khương Hà lấy khăn lau tay, : “Xuân nương, con thật là lo xa, tiền lao dịch đó đến một lượng bạc, làng mấy ai chịu nộp .”
Khương Xuân nhét tiền tay ông, hừ một tiếng: "Không mấy ai chịu nộp? Nãi nãi chắc chắn sẽ nộp cho thúc con lao dịch, tất nhiên sẽ một suất cho thúc ; Lục gia gia cũng sẽ để Loan thúc ; Chu Lý chính chắc chắn cũng sẽ .
Còn Lý quả phụ bán đậu phụ, thương nhi tử bảo bối Lý Đại Trụ nhất, chắc chắn cũng sẽ nộp tiền cho .
Như là mất bốn suất , nếu thêm một hai nữa, cha sẽ còn cơ hội ."
“Vậy thì cha mau tìm Chu Lý chính!” Khương Hà khuê nữ , lập tức cuống cuồng, vén góc áo ngắn lên, nhét xâu tiền túi, vội vã ngoài.
Không nghĩ đến việc nộp tiền lao dịch thì thôi, một khi quyết định nộp, nếu suất khác giành mất, thì hối hận c.h.ế.t mất?
Khương Xuân cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, đối với cha thật sự yêu thương nữ nhi , nàng vẫn hy vọng ông thể luôn bình an vô sự.
Nàng tây phòng, thành nốt chiếc áo bông, cắt bỏ sợi chỉ thừa, gọi Tống Thời An đang ngoài phơi nắng: “Phu quân, đây một chút.”
Tống Thời An chút lo lắng khi phòng, sợ nàng sẽ gây chuyện, do dự một lúc, cuối cùng vẫn dậy từ ghế đẩu, chậm rãi bước tây phòng.
Khương Xuân lắc lắc chiếc áo bông, : “Chàng cởi ngoại bào và áo lót , thử mặc chiếc áo bông mới xem , nếu thì sẽ sửa.”
Mặc dù theo kích thước của , trong đầu cũng ký ức về kỹ thuật may vá của nguyên chủ, nhưng lý thuyết và thực hành là hai chuyện khác .
Tống Thời An liếc chiếc áo bông trong tay nàng, đưa tay cởi cúc áo khoác ngoài, cởi ngoại bào đặt lên giường, cởi áo lót.
Sau khi cởi áo lót, chỉ còn một chiếc áo trong mỏng.
Khương Xuân nhíu mày, bộ dáng gầy trơ xương của , quả thực chút đau lòng.
Mặc dù nàng chăm sóc kỹ, nhưng hơn nửa tháng trôi qua, mức độ tăng cân của hạn chế, chỉ hơn một chút so với đây.