Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 77

Cập nhật lúc: 2025-07-13 23:13:23
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nàng thể ngốc một chút ?

Mục đích của nàng thấu, nàng còn gì sợ nữa?

Hắn cúi mắt xuống, bình tĩnh cắn một miếng bánh bao trắng, lời nào.

TBC

Chỉ cần thừa nhận, thì nàng vẫn thấu .

Ừ, chính là như !

Khương Xuân hừ một tiếng, khẩy: "Chàng thừa nhận cũng vô ích, dù cũng thấu ."

Tống Thời An tiếp tục cúi đầu ăn cơm, lặng lẽ lên tiếng.

Khương Xuân ngẩng đầu , đầy ẩn ý: "Vì , những sẽ tiếp tục lấn lướt , mà còn sẽ tiến thêm một bước nữa nhé."

Nghe xong lời , Tống Thời An suýt nữa thì bộc phát, nhưng cuối cùng vẫn kìm .

Nếu tỏ yếu thế nàng, dù nàng ngoan ngoãn lời , thì ngay khoảnh khắc nhượng bộ, thua .

Khương Xuân thấy vẫn để ý đến , nàng liền đặt đũa xuống, nhích gần , chu môi lên giả vờ hôn .

Tống Thời An lập tức nhấc chiếc ghế nhỏ, kéo cả lẫn ghế xa, trực tiếp đến đầu bàn bên .

Hắn hít sâu một , giọng lạnh lùng : "Khi ăn , khi ngủ lời."

Khương Xuân liền thẳng dậy, nuốt chỗ thức ăn trong miệng xuống lớn: "Ôi chao, phu quân cuối cùng cũng chịu . Vậy là giận nữa ?"

Tống Thời An bất lực nhắm mắt .

Quả nhiên lời thánh nhân sai, “duy nữ tử dữ tiểu nhân nan dưỡng dã” (chỉ nữ nhân và kẻ tiểu nhân là khó nuôi dạy). Nàng là kẻ mặt dày hổ, đầy mưu mẹo và quỷ kế, đấu với nàng chẳng khác nào lấy trứng chọi đá.

cũng thể để nàng quen thói, nếu nàng chắc chắn sẽ càng lúc càng lấn lướt.

quyết định giữ thái độ yêu ghét rõ ràng, lúc nào cần thì , còn thì đếm xỉa đến nàng.

Như mặt Khương Hà, cũng thể giữ thể diện.

Chỉ khi nào nàng nhận sai lầm của và hứa sẽ táy máy chân tay với nữa, mới chịu đổi thái độ.

Khóe miệng Khương Xuân thể nào kìm nụ .

Nàng thầm nghĩ: "Hắn đấu với ư? Da mặt còn quá non nớt!"

Mặt dày đấu với mặt mỏng, mặt dày thắng chắc.

Hai cứ như thế, một thầm vui vẻ, một im lặng , cùng dùng hết bữa trưa.

Sau khi ăn xong, Khương Xuân lấy hộp kim chỉ, trải áo bông đang dở ở cuối giường, tiếp tục khâu vá.

Tống Thời An thì đặt bàn nhỏ ở đầu giường, tiếp tục công việc chép sách.

Lư Chính Hành vẫn mang đến những vật liệu cần thiết để vẽ, nên ngoài việc chép sách, còn việc gì khác để kiếm tiền.

Khương Xuân vốn là , mới kim chỉ một khắc thể nhịn nữa, bắt đầu lảm nhảm: "Phu quân vẽ như , ngày mai vẽ cho một kiểu lò sưởi nhé, ngày sẽ lên huyện nhờ thợ rèn theo."

Không đợi Tống Thời An thắc mắc về mục đích của cái lò sưởi đó, nàng tự giải thích: "Cái lò sưởi thực là để phu quân dùng để đốt than sưởi ấm. Phu quân thể yếu, mà mùa đông ở phủ Tề Châu thì khắc nghiệt, chỉ dựa áo bông để giữ ấm thì e rằng chịu nổi.

Dù trong nhà giường lò, giường lò đốt lên cũng khá ấm áp, nhưng thể giường cả mười hai canh giờ một ngày , đúng ?

Con vẫn vận động nhiều, như thể mới khỏe mạnh ."

Tống Thời An đang cầm bút lông, khựng một chút, ngẩng đầu nàng một cái.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-77.html.]

Sợ chịu nổi cái lạnh khắc nghiệt của phủ Tề Châu nên nàng mới đặc biệt nhờ thợ rèn lò sưởi?

Điều nhớ đến mùa đông đầu tiên ở nhà họ Khương trong kiếp .

Khi đó, thể còn yếu hơn bây giờ, Khương Hà khuyên Khương Xuân đưa lên huyện tìm đại phu giỏi để khám, nhưng Khương Xuân ghét bỏ là kẻ ở rể, mong c.h.ế.t sớm, chỉ cần qua mùa đông là , cần tốn tiền gặp đại phu.

Hơn nữa, dù rõ với nàng rằng ăn chay, ăn dầu mỡ động vật, nàng cũng thèm giúp ép chút dầu đậu nành dầu hạt cải để dùng.

Hắn chỉ thể ăn bánh mì đen với dưa muối, dưa muối hết thì chỉ còn bánh mì đen.

Áo bông mới thì đừng mơ, chỉ mặc cái áo bông cũ mà Khương Hà mặc đó, còn quần bông thì .

Cả mùa đông , chỉ thể co ro giường, đắp chăn bông rách nát, run rẩy suốt ngày.

Thân thể đương nhiên điều dưỡng , từ đó trở mắc bệnh mãn tính.

kiếp , kể từ khi Khương Xuân khác thế chỗ, nàng mang hết đậu nành trong nhà ép dầu cho , mỗi ngày cố gắng nấu vài món khác cho .

Nàng còn mua vải mới và bông mới, tự tay cho áo bông và chăn bông mới.

Nàng đưa lên tiệm may trấn để chọn mua giày bông và ủng bông, mua liền hai đôi.

Giờ đây, nàng còn định cho một cái lò sưởi, mà rõ ràng việc cần một khoản tiền lớn, vì triều đình kiểm soát nghiêm ngặt các sản phẩm từ sắt, giá sắt luôn ở mức cao.

Hơn nữa, lò sưởi đốt bằng than đá, mà than đá thì khai thác dễ, giá cả cũng rẻ.

Bỏ qua những hành vi đoan trang, thùy mị của nàng, Khương Xuân đối với thể là chu đáo vô cùng, việc gì cũng nghĩ đến , bao giờ tiếc tiền bạc đối với .

Tống Thời An cúi đầu, thở dài một trong lòng.

Hắn chịu khổ, tất nhiên mong Khương Xuân đối xử với , như mới thể ăn no mặc ấm ở nhà họ Khương, dưỡng sức khỏe.

nàng đối xử với quá , "nhân phi thảo mộc, thục năng vô tình?" ( cỏ cây, ai mà vô tình cho ?). Hắn sợ cứ tiếp tục như , sẽ rơi cái bẫy dịu dàng của nàng mà mất cả trái tim.

Có kinh nghiệm Khương Xuân phản bội trong kiếp , dám, cũng tự tin.

đến lúc , nếu tiếp tục im lặng thì trở thành điều.

Tống Thời An mở miệng, chân thành : "Cảm ơn nàng."

Khương Xuân ngẩng đầu lên, tiếp tục công việc trong tay, miệng : "Cảm ơn cái gì chứ, chúng là phu thê, cần xa lạ như ."

Tống Thời An: "..."

Trong chớp mắt, tất cả cảm động liền mọc cánh bay mất.

Một nữ nhân như , nhưng cái miệng.

Cái , lúc nào cũng quên trêu chọc , cứ mở miệng là đến hôn hít, trêu như gì vui?

Thật tiếc là Khương Xuân những suy nghĩ của , nếu nàng chắc chắn sẽ quả quyết gật đầu, vui, vô cùng vui là đằng khác.

Trêu chọc tất nhiên là trêu chọc những chính nhân quân tử da mặt mỏng, ngượng ngùng đỏ mặt, né tránh, bất lực thở dài, hoảng hốt bỏ chạy, thật còn gì thú vị hơn.

Nếu như nàng, miệng lưỡi sắc bén, da mặt còn dày hơn cả nàng, thì nàng cũng chẳng buồn trêu chọc .

Thật vô vị!

*

Buổi chiều, Khương Hà đuổi theo ba con lợn thu mua từ làng bên về.

Còn mang theo một tin phục vụ lao dịch .

Loading...