Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 71

Cập nhật lúc: 2025-07-13 23:13:09
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống Thời An đang mải suy nghĩ thì xe kéo bất ngờ qua một đoạn đường gồ ghề, khiến thùng xe rung lắc dữ dội.

Hắn vững, ngã nhào về phía .

đầu đập thẳng lưng của Khương Xuân, khiến hoảng hốt vội đưa tay ôm lấy eo nàng, sợ rằng những cú lắc tiếp theo sẽ hất xuống khỏi xe kéo.

con đường phía bằng phẳng, xe kéo gần như rung lắc gì.

Tống Thời An: “……”

Khương Xuân cúi đầu đôi tay trắng nõn đang nắm chặt lấy eo , cố nhịn , nhưng giọng điệu thể che giấu sự vui vẻ: “Phu quân thật bám , gần như còn đủ, nhất định ôm dính lấy

Ôi, y như một chú mèo con .”

Tống Thời An vội vàng buông tay , lập tức lùi phía , đó lấy tay áo che mặt.

Thật là mất mặt dám ai nữa.

Khương Xuân dừng xe lừa cửa tiệm thợ mộc.

Vì ở ngay tại giao lộ, thỉnh thoảng qua , nàng tiện trực tiếp bế Tống Thời An xuống, chỉ thể đưa tay đỡ xuống.

Hai bước tiệm, mất chút thời gian để chọn gỗ, cùng chủ tiệm thợ mộc, Phương mộc phu, xác nhận kiểu dáng và kích thước.

Khương Xuân nghĩ rằng chiếc xe lừa cùng lắm chỉ sử dụng hai năm, nên nàng chọn loại gỗ và kiểu dáng tầm trung, tổng cộng tốn bốn lượng bạc.

Tiền đặt cọc là nửa xâu tiền, nhưng đợi nửa tháng mới thể đến lấy.

Cũng chẳng còn cách nào khác, dù trấn Hồng Diệp cũng là một nơi nhỏ, trong nhà ai mà thể mua nổi lừa là hiếm .

Người trong thôn nếu tiền, thà mua bò còn hơn mua lừa, bởi vì bò còn thể cày ruộng.

, Phương mộc phu cũng thể quá nhiều thành phẩm xe lừa để sẵn đó.

Rời khỏi tiệm thợ mộc, Khương Xuân với Phương mộc phu đang tiễn ngoài: "Phương thúc, để xe lừa cửa tiệm của thúc nhé, phiền thúc trông giúp, và phu quân dạo một chút, lát nữa sẽ ."

Phương mộc phu đáp: "Cứ để đó , trấn của chúng an , chẳng nhiều trộm cắp ."

trộm cắp thì cũng chẳng ai dám trộm xe lừa của một Tuần Hải Dạ Xoa, chẳng khác nào tìm đường chết.

"Đa tạ Phương thúc." Khương Xuân cảm ơn, nắm tay Tống Thời An, kéo bước .

Tống Thời An cúi đầu tay hai đang nắm lấy , môi mím .

Đi hơn mười bước, mới khẽ vùng tay , hạ giọng : "Nàng buông tay , kéo kéo đẩy đẩy giữa đường phố như , còn thể thống gì nữa?"

Khương Xuân dùng ngón tay gãi nhẹ lòng bàn tay , hì hì: "Sợ gì chứ? Cả trấn Hồng Diệp ai phu quân của thể yếu đuối? Thiếp nắm tay phu quân liễu yếu đào tơ của dạo phố, nọ , chỉ khen chu đáo thôi."

Tống Thời An: "..."

Nói nọ ư? Hắn thấy là ai dám thì đúng hơn!

Khương Xuân thấy gì, đầu , : "Hay là phu quân khoác tay ? Vậy cũng ."

Tống Thời An lập tức : "Thôi khỏi."

Nắm tay khoác tay, vẫn chọn nắm tay thì hơn.

Hai cái hại, đành chọn cái nhẹ hơn, ít nhất là nắm tay quá gây chú ý, hai cũng cần dựa quá gần.

Nếu để nàng khoác tay , ai nàng sẽ bày trò gì đây?

Nghĩ thì đấy, nhưng đánh giá thấp sức ảnh hưởng của Khương Xuân ở trấn Hồng Diệp.

Hai tay trong tay xuất hiện phố, những buôn bán, bày hàng, mua sắm, những vội vã cùng những nhàn rỗi lang thang đều đồng loạt đầu .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-71.html.]

Tất nhiên, để tránh Khương Xuân phật lòng, bọn họ đều che che giấu giấu, trông như kẻ trộm .

Tống Thời An nhanh chóng nhận , mặt đỏ lên, định rút tay thì nàng kéo một tiệm bên đường.

Đó là một cửa hàng bán vải bán y phục may sẵn, còn bán giày, mũ, tất, khăn tay, túi thơm và cả khăn lau mồ hôi.

Vào trong, Khương Xuân mới buông tay , cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.

Ban đầu tưởng nàng sẽ mua đồ cho bản nàng, nên theo nàng trong, mà tự xuống chiếc ghế đặt gần cửa.

Tuy nhiên, mới xuống, thấy Khương Xuân về phía , đó xuống mặt , nâng chân lên, dùng tay đo đạc kích thước giày của .

Là định mua giày cho ?

Hắn vội vàng từ chối: "Cha mua cho hai đôi giày đây , đủ để , cần mua thêm ."

Khương Xuân ngẩng đầu lên, lườm một cái: "Cha mua cho là giày đơn, chẳng lẽ định giày đơn suốt mùa đông ?"

Chủ tiệm, Phùng nương tử, tới, liền : "Lang quân lẽ , ở đây mùa đông lạnh đến mức nước nhỏ giọt cũng thành băng, đừng giày đơn, ngay cả giày vải bông mỏng một chút cũng chân cước, ngứa c.h.ế.t ."

Tống Thời An thêm gì.

Khương Xuân đo xong kích cỡ, tới chỗ bày giày, tìm một đôi giày vải bông cỡ , .

Nguyên chủ tuy giày, nhưng thời cổ đại giày quá phức tạp.

Đầu tiên dán đế giày bằng cách dán từng lớp hồ đến từng lớp vải, đó khâu đế giày.

Để giày bền và đau chân, đế giày đủ dày, đường chỉ đủ mịn.

Thường gọi là “đế ngàn lớp”.

TBC

Mất công đến mức chẳng thua kém gì việc đồng gặt lúa bằng liềm.

Sau khi khâu đế giày, đun một nồi hồ nữa, tiếp tục dán từng lớp hồ, từng lớp vải giữa mặt giày và phần đế giày bên trong.

Phần thì đơn giản hơn, cần dày như đế ngàn lớp, cũng cần khâu.

Dán xong lớp lót giày bên trong, đó dán phần mặt giày cắt may , kết hợp phần bên trong giày với lớp lót, tạo thành mũi giày.

Cuối cùng, dùng dây gai khâu phần giày đế ngàn lớp.

Đây là quy trình giày đơn, nếu là giày vải bông thì chỉ cần phần đế trong bằng bông, những phần khác thì đổi.

Nhà nàng ba , mỗi hai đôi giày vải bông để , tổng cộng là sáu đôi.

Khương Xuân mới nghĩ đến thấy đau đầu, tốn công , còn tốn thời gian, nàng còn xong áo bông và chăn bông cho Tống Thời An, lấy thời gian mà giày?

, nàng quyết định mua giày sẵn.

Nàng tay nghề kiếm tiền, trong nhà tiền bạc cũng dư dả, nên mới thể thoải mái như .

Những phụ nhân khác trong thôn Đại Liễu Thụ, cả ngày xuống đồng ruộng, xong việc về nhà lo cơm nước, buổi tối còn thắp đèn dầu giày.

Những gia đình đông con cháu, trong nhà mười mấy hai mươi , tất cả đều dựa một hai phụ nhân trong nhà giày, mỗi trung bình cả chục đôi.

Nhiều khi, một đợt giày còn xong, thì những đôi giày rách ...

Thật là kinh khủng!

Nàng xuống mặt Tống Thời An, đặt đôi giày mới lên đùi , đưa tay định cởi giày cho .

Tống Thời An vội rụt chân , miệng : "Không cần, để tự cởi là ."

Trước mặt ngoài, nàng cũng ép, chỉ : "Được, phu quân tự cởi ."

Khóe miệng Tống Thời An khẽ giật.

Loading...