Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 144
Cập nhật lúc: 2025-07-15 01:13:45
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chỗ dựa tường phía Đông là một con đường nhỏ đủ cho một qua.
Đây là nơi nàng ở ?
Không cần so sánh với phòng ở của nàng khi còn ở Tống gia, ngay cả căn phòng nàng ở khi việc cho Hồng Túy Tiêm Hương cũng hơn nhiều.
Khương Xuân thấy Tống Thời Âm mặt mày tái mét, trông như sắp ngất vì kinh ngạc, nàng với Khương Hà: "Cha, cha thật vất vả, phòng thu xếp thỏa lắm . Cha nghỉ , để con sắp xếp cho ."
Nói xong, nàng đuổi Khương Hà .
Rồi , đổi nét mặt, lạnh lùng : "Nhà chỉ ba gian nhà lợp gạch xanh, ở giữa là phòng bếp, Đông phòng cha ở, Tây phòng và ca ca ở, còn chỗ nào để ở nữa.
Đương nhiên, về lý thuyết thì thể để ca ca ở chung phòng với cha , còn sẽ ở cùng .
nếu , và ca ca , phu thê chúng sẽ tách .
Ca ca là con rể ở rể nhà họ Khương, còn gánh nặng trọng trách nối dõi tông đường cho nhà họ Khương vai. Nếu để phá hoại chuyện đó, sẽ nhà đuổi đường ngay lập tức."
TBC
"Cái gì?" Tống Thời Âm thể tin , trợn to mắt : "Ca ca là con rể ở rể nhà các ?"
Đại ca nàng là con trưởng của Tống gia, thừa kế tương lai của gia tộc Tống, thể con rể ở rể cho khác?
Tống Thời Âm nhấc váy, chạy qua cửa, còn quan tâm đến việc giữ dáng vẻ thục nữ nữa, vội vã lao Tây phòng, thở hổn hển hỏi Tống Thời An: "Đại ca, thực sự con rể ở rể, chẳng lẽ Tống gia sắp tuyệt hậu ?"
Tống Thời An nhịn bật vì nàng, bực buồn , đáp: "Nhị đường ca và ruột của còn chết, Tống gia tuyệt hậu ?"
May mà Tống Thời Duệ và Tống Thời Thiền thấy lời , nếu , chắc sẽ tức c.h.ế.t mất.
Quả thật, đúng là " " của bọn họ!
Tống Thời Âm xong, nghẹn lời gì, chỉ thốt lên: "Sao thể giống chứ? Đại ca là tộc trưởng tương lai của Tống gia."
Tống Thời An hờ hững đáp: "Có nhị và tam lo việc nối dõi cho Tống gia là đủ , thêm cũng chẳng ích gì, thiếu cũng chẳng ."
Tam tẩu thì chỉ sinh một cô con gái, còn nhị tẩu sinh hai , mỗi đều là một cặp song sinh, cả hai đều là con trai, khiến Tống gia thêm bốn con nối dõi.
Tống Thời Âm bĩu môi, lẩm bẩm: "Hai đứa nó bây giờ còn bán , liệu cưới thê tử cũng chắc nữa."
Tống Thời An mím môi, trong lòng nghĩ: "Muội , ."
Hắn lạnh nhạt : "Chuyện cần lo mà cứ lo, rảnh rỗi thì chi bằng học thêm vài thứ từ đại tẩu , kẻo chẳng gì, chỉ thể lấy một gã dân quê trở thành phụ nữ thôn làng."
Tống Thời Âm tức đến phát : "Đại ca, lấy dân quê !"
Tống Thời An cứng rắn đáp: "Vậy thì học hành cho , đại tẩu , chờ học xong bản lĩnh, sẽ nhờ mai mối cho một mối hôn sự trong thành."
Tống Thời Âm buồn bã : "Biết ."
Sau đó nàng ủ rũ về Tây sương phòng.
Trong Tây sương phòng, Khương Xuân đang sửa soạn giường.
Nàng tiên trải chiếu cói, đó là tấm nệm mới, tiếp theo trải tấm ga giường, cuối cùng đặt chăn mới lên .
Chiếu cói là Khương Hà mới mua, còn nệm và chăn đều do nàng chuẩn sẵn từ .
Sửa soạn xong giường, nàng cầm lấy cây búa sắt, "cốc cốc cốc" đóng hai chiếc đinh bức tường phía Tây, kéo một sợi dây thừng, treo tấm rèm cũ bằng vải thô lên màn chắn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-144.html.]
Sau đó nàng với Tống Thời Âm: "Sau khi nhóm lửa sưởi ấm, nhớ kéo tấm rèm lên, để bụi rơi xuống giường."
Tống Thời Âm khẽ đáp: "Vâng."
Đôi mắt nàng khẽ chớp chớp, nghĩ thầm: "Đại tẩu tuy tính tình cộc cằn, nhưng việc thật gọn gàng, chu đáo."
Khương Xuân bước ngoài, xoay chiếc guồng nước giếng kéo lên một thùng nước, mang về Tây sương phòng, đổ chiếc nồi sắt lớn.
Nàng kéo thêm hai thùng nữa, đó đậy nắp nồi .
Tiếp theo, nàng dặn dò Tống Thời Âm: "Tự nhóm lửa nấu nước nóng mà gội đầu cho sạch sẽ, đợi ăn xong cơm tối, đun thêm một nồi nước để tắm, tiện thể ấm giường."
Vì nàng mới học nhóm lửa, Khương Xuân lo sợ nàng cái chuyện khiến ngạt thở như , nên vội rời , bên cạnh bếp trông chừng.
Tống Thời Âm chút căng thẳng, thổi nhẹ ngọn lửa nhỏ, tiên châm lửa cho đống rơm rạ, đợi khi rơm cháy hẳn, nàng mới cho thêm một ít cây đậu nành lên .
Đợi khi cây đậu nành bén lửa, phát tiếng nổ lách tách, nàng thêm một nắm nữa.
Khương Xuân khẽ nhếch môi, hài lòng khen ngợi: "Không tệ, quả là chút thiên phú nhóm lửa."
Tống Thời Âm: "..."
Được một đại tẩu khó tính khen ngợi là chuyện , nhưng khen tài nhóm lửa thì nàng thật sự thể vui vẻ nổi.
Khương Xuân ở thêm một lát, thấy Tống Thời Âm nhóm lửa khá thuần thục mới rời khỏi Tây sương phòng.
Về bếp, nàng nhóm lửa cho lò sưởi, đó bắt đầu nấu cơm tối.
Sau khi ăn tối xong, nàng cọ rửa sạch sẽ hai chiếc nồi lớn, đổ đầy nước, bắt đầu đun nước để tắm.
Nấu xong hai nồi nước, nàng mang thau gỗ gian Tây phòng, pha nước ấm và gọi Tống Thời An tắm .
Tống Thời An tắm xong, nàng đun thêm hai nồi nữa để tắm cho .
Trước khi ngủ, nàng chu đáo sang Tây sương phòng một chuyến, thấy Tống Thời Âm tắm xong và trong chăn.
Nàng thò tay xuống nệm kiểm tra, phát hiện giường ấm áp, lúc đó mới an tâm ngoài.
Liên tiếp đun hai nồi nước sôi, cộng thêm việc mới đốt lò sưởi, giường ở Tây sương phòng còn ấm hơn cả giường của họ ở phía Tây.
"Ngủ ." Khương Xuân khoanh tay lưng, bước khỏi Tây sương phòng, tiện tay đóng cửa cho nàng.
Tống Thời Âm co ro trong chăn, mím môi, đối diện với sự quan tâm của đại tẩu , lòng nàng ngổn ngang trăm mối.
Khương Xuân về Tây phòng, Tống Thời An giường, thấy nàng bước , khẽ nhổm đầu lên nàng.
Nàng mỉm : "Yên tâm , A Âm ngủ , chạm thử giường , ấm áp lắm, lạnh chút nào."
Tống Thời An dịu dàng đáp: "Có nàng chăm sóc , còn gì lo lắng nữa?"
Khương Xuân leo lên giường, cởi áo ngoài chui chăn, tay chân quấn lấy Tống Thời An, khúc khích : "Phu quân mưu mô, cố ý khen như thế, chỉ để đẩy đường của sang cho chăm sóc ?"
Tống Thời An đưa tay khẽ véo mũi nàng, nhẹ: "Ta thấy nàng sai bảo khác cũng khá vui vẻ mà?"
Khương Xuân khẽ: "Vui gì chứ, nỡ bắt nạt phu quân, chỉ thể lấy đường của để giải khuây thôi."
Tống Thời An vòng tay ôm chặt eo nàng, kéo nàng sát , cúi xuống bên tai nàng, giọng mang ý : "Nàng thể bắt nạt vi phu mà, vi phu cam tâm tình nguyện."