Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 141

Cập nhật lúc: 2025-07-15 01:13:38
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dù gì đại ca cũng nghiêm khắc, mà dám hỏi, chắc chắn sẽ nhận câu trả lời, mà còn mắng cho một trận.

Khương Xuân liếc mắt Tống Thời Âm, thấy nàng tuy cúi đầu nhưng đôi mắt đảo liên tục, đang suy tính điều gì.

Không nàng hiểu, tiểu cô nương từ nhỏ cưng chiều, từng chịu khổ, chút suy nghĩ riêng tư cũng là điều bình thường.

sống mái nhà của nàng thì theo chỉ đạo của nàng, thành công việc mà nàng giao phó.

Nếu , hoặc ... hừ, nàng sẽ để Tống Thời Âm thế nào là cuộc sống khắc nghiệt.

Cả hai đều mang tâm sự riêng, xe ngựa nhanh chóng rẽ thôn Liễu Đại.

Khương Xuân vén rèm xe lên, chỉ đạo phu xe lái thẳng đến cổng nhà .

Nàng nhảy xuống xe , theo thói quen định đưa tay cho Tống Thời An, nhưng thấy nhẹ nhàng đáp đất, đến cả bụi cũng vương lên .

Khóe miệng nàng giật giật.

Nàng quen với việc chăm sóc một Tống Thời An yếu ớt, đến nỗi quên mất giờ đây là một tráng kiện với sáu múi cơ bụng, thể đấu hai trận trong một đêm.

Nàng rút tay về, mà điềm tĩnh chuyển tay về phía Tống Thời Âm, như thể từ đầu nàng định đỡ nàng .

Tống Thời Âm sững sờ một lát, đó đưa tay nắm lấy tay Khương Xuân, bước xuống xe ngựa.

Khi xuống hết, Khương Xuân về phía xe, dỡ hai chiếc rương gỗ lớn cùng hai chiếc rương mây đặt ở đó xuống.

Sau đó, nàng lấy từ túi tiền ba chuỗi tiền đồng để trả cho phu xe.

Khương Hà nhà, , cánh cổng vẫn đóng chặt.

Khương Xuân mang theo chìa khóa khi ngoài, nàng lục lọi trong túi tiền tìm chìa, mở cổng, xách theo một chiếc rương gỗ lớn bước nhà.

Khương Xuân xoay với Tống Thời An: “Hòm mây phu quân cần lo, đặt xong mấy cái hòm gỗ sẽ tự mang.”

, Tống Thời An vẫn đưa chiếc hộp nhỏ trong tay cho Tống Thời Âm, đó hai tay nắm lấy hai chiếc hòm mây… nhưng thể nhấc lên nổi.

Ngoài hai chiếc hòm , bộ y phục gói gọn trong túi, mỗi đeo một túi lưng.

Mỗi chiếc hòm đều chứa hai bình rượu lớn, cộng thêm các vật dụng như bếp lò, ấm nước, nồi, bát đũa, và đủ thứ lặt vặt khác như gạo, bột, dầu ăn, rau củ dùng hết.

Mỗi hòm ít nhất nặng cả năm mươi cân, hai cái cộng gần một trăm cân.

Hắn quá tự tin sức .

Tống Thời An thản nhiên buông tay, lấy chiếc hộp đựng thuốc từ tay Tống Thời Âm, điềm tĩnh : “Nàng cần giúp, cũng chọc nàng giận.”

Tống Thời Âm hiểu sự tình, vô thức phụ họa: “Đại ca đúng.”

Khương Xuân đặt hai chiếc hòm gỗ trong Tây phòng, nhanh chóng chạy ngoài để mang hòm mây .

Thấy hai Tống gia vẫn ngoài cổng , nàng : “Sao hai nhà? Hòm mây chẳng cần trông, trong thôn chẳng lẽ còn ai dám trộm ?”

Nói , nàng tiện tay nhấc hai chiếc hòm mây lên, bước chân nhẹ nhàng về phía chính phòng.

Thậm chí nàng còn xoay gọi: “Vào nào.”

Tống Thời An mím môi, đúng là sức lực hơn . Dù thể hồi phục, công phu cũng khôi phục sáu, bảy phần, nhưng vẫn thể so với nàng.

Khương Xuân đặt hai chiếc hòm mây Tây phòng, bảo Tống Thời An và Tống Thời Âm giường đất nghỉ ngơi, trong khi nàng nhanh chóng đun một nồi nước nóng.

Sau đó, nàng rót mỗi một bát.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-141.html.]

Sau khi xuống thuyền, thuê xe, và dừng ở nhà Lưu bà tử, Khương Xuân gần một tiếng rưỡi uống nước, khiến nàng khát khô cả cổ.

Uống xong nước, đến lúc chuẩn bữa trưa.

“Âm , đến giúp một tay.”

Khương Xuân khách sáo, giao việc cho Tống Thời Âm, còn cẩn thận đưa cho nàng một chiếc dây buộc, để nàng buộc tay áo lên.

Tống Thời Âm lén liếc Tống Thời An, thấy đang mở hòm, chuẩn xem thử Hàn Tiêu tặng những món đặc sản gì, rõ là thấy lời tẩu tẩu, nhưng phản đối.

Nàng mím môi, cuối cùng cũng nhận lấy dây buộc tay, học theo mấy nữ tì trong nhà, buộc tay áo lên.

Khương Xuân dẫn nàng bếp, lục lọi xem nhà gì ăn, hỏi Tống Thời Âm: “Muội nấu ăn ?”

Tống Thời Âm đáp: “Ta chỉ xào, nhưng thái rau nhóm lửa, việc vặt trong bếp giờ đều do các v.ú già .”

Khương Xuân : “Được , học nhóm lửa .”

Thái rau là một kỹ năng cần thời gian mới thành thạo, thể học một sớm một chiều, mà giờ muộn , cả nhà đều đói, thời gian để đợi nàng học thái rau.

Khương Xuân múc hai gáo nước nồi lớn phía đông, đặt vỉ hấp lên, lấy từ trong rổ một cái bánh màn thầu, đặt lên vỉ, đó đậy nắp nồi .

Nàng đưa cho Tống Thời Âm một chiếc hộp lửa, : “Dùng hộp lửa châm rơm lúa mì, khi rơm cháy thì đặt cây đậu .”

Tống Thời Âm nắm một nắm rơm bỏ trong lò, đó cầm hộp lửa thổi vài , đặt đống rơm.

Rơm lúa mì nhanh chóng bốc cháy.

Nàng mừng thầm trong lòng, vội vàng nắm một đống cây đậu đặt .

cây đậu đè kín rơm lúa mì, lập tức bốc lên một làn khói đen.

Tống Thời Âm thấy lửa bùng lên, nghĩ rằng bỏ quá ít cây đậu, bèn vội nhét thêm một nắm .

Ngay lập tức, khói mỏng biến thành khói dày, từng cuộn khói đen ngừng bốc từ lò.

Tống Thời Âm khói cho ho sặc sụa, "khụ khụ khụ" ngừng.

Khương Xuân đang phía nàng cắt củ cải, cũng khói nghẹt thở, ngẩng đầu về phía lò, lập tức cạn lời.

TBC

Nàng khỏi bực tức : "Muội nhét nhiều cây đậu như gì, đuổi muỗi ? Đến cả muỗi lớn thế cũng hun c.h.ế.t mất!"

"Nhanh kéo ống bễ , để lửa ở cháy lên cây đậu, nếu khói đen sẽ càng bốc nhiều hơn."

Tống Thời Âm vội vàng một tay kéo ống bễ, một tay dùng cây cời bếp khuấy lò.

kéo ống bễ, khói đen càng cuồn cuộn phun từ lò mạnh hơn gấp mấy , cho mắt Tống Thời Âm cay xè, nước mắt tràn như suối.

Nàng tức giận quăng cây cời bếp xuống đất, bật dậy chạy về phía cửa Tây phòng, lấy tay lau nước mắt nức nở : "Không , khói nhiều quá, thể nổi việc ."

Khương Xuân liếc nàng một cái, : "Đừng tự coi thường . Đều là Tống gia, đại ca là nam nhi còn học cách nhóm lửa, cớ gì học nổi?"

Nàng tiến gần lò, xuống, nghiêng đầu : "Nhìn kỹ đây."

Trước hết, nàng lấy bớt một phần cây đậu ở , dùng cây cời bếp đẩy rơm lúa mì và cây đậu lên tạo thành một trống, đó bắt đầu kéo ống bễ từng chút một.

Chỉ một lát , khói đen dần tan biến, những ngọn lửa đỏ rực bùng lên từ trong lò.

Khương Xuân từ tốn đặt phần cây đậu lấy lò, chia hai .

Rồi nàng dậy, với Tống Thời Âm, đang đó với khuôn mặt tèm lem nước mắt và tro đen nhẻm: "Được , bây giờ tiếp tục nhóm lửa ."

Loading...