Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 140

Cập nhật lúc: 2025-07-15 01:13:35
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Con gái sai ! Con gái mắt mù rõ lòng ! Mẹ Chu Thành , con gái nên lời , lén lút trốn với ! Mẹ ơi, con sai , con thật sự sai !"

Phan Hạnh "bịch bịch bịch" dập đầu xuống đất, chẳng mấy chốc đập trán đỏ bừng.

cũng là con gái ruột của , là huyết mạch duy nhất đời , Lưu bà tử đành lòng, đưa tay ôm lấy con gái.

Hai con ôm nức nở.

Khương Xuân lấy khăn tay , lau nước mắt mờ mắt .

Trên thuyền lúc , kịp nàng chủ động hỏi, Phan Hạnh chủ động kể cho nàng câu chuyện của .

Ban đầu nàng và Chu Thành việc ở huyện Hồng Diệp ưng ý , nhưng Lưu bà tử nàng lấy chồng xa, quyết đồng ý cuộc hôn nhân .

Lúc đó nàng còn nhỏ tuổi, từng trải đời, Chu Thành dụ dỗ đến mức phân biệt phương hướng, chịu lấy khác, nên cùng bỏ trốn.

Hai cũng xa, mà trực tiếp về quê của Chu Thành ở thôn Chu Gia, trấn Tân Phát, huyện Tế Thủy.

Người nhà họ Chu thấy Chu Thành dẫn về một cô dâu cần sính lễ, vui mừng khôn xiết, sợ đêm dài lắm mộng, lập tức tổ chức hôn lễ cho họ.

Những ngày đầu mới cưới, hai ngọt ngào như đường, Chu Thành ở trong trấn, nàng ở nhà giặt giũ nấu nướng lo liệu bữa ăn cho cả nhà, cuộc sống đơn thuần trôi qua êm đềm hạnh phúc.

cảnh kéo dài lâu, tính lười biếng ham ăn của Chu Thành bắt đầu phát tác, tiền công kiếm còn đủ cho uống rượu tụ tập cùng bạn bè.

Phan Hạnh tính tình giống Lưu bà tử, loại dễ bắt nạt, thấy sáng sớm ngoài, nửa đêm mới về nhà, mang về một đồng xu nào, nàng nhịn mà cãi với .

Không ngờ nhà họ Chu cũng chẳng kẻ điều, những quản thúc , mà còn chê trách Phan Hạnh hiền thục, dám can thiệp chuyện của phu quân .

Thậm chí còn chê Phan Hạnh của hồi môn, nếu nàng của hồi môn dồi dào hơn, Chu Thành cần vất vả ngoài việc mỗi ngày.

Khiến Phan Hạnh tức đến ngã ngửa.

Được nhà tiếp tay, Chu Thành càng thêm vô pháp vô thiên, chỉ suốt ngày uống rượu, mà còn qua lầu xanh, tiền kiếm của đủ thì về nhà xin cha , cha cho thì lấy trộm.

Trộm vẫn đủ, còn đem cầm cố địa khế của gia đình.

Cuối cùng sự việc phát triển đến mức vì chuộc cho một kỹ nữ yêu thích, trực tiếp bán Phan Hạnh - thê tử chính thức cưới về nhà - cho kẻ buôn .

Kẻ buôn thấy Phan Hạnh chút nhan sắc, sinh nở, liền chuyển tay bán cho bọn buôn khác.

Nàng cứ thế chuyển chuyển , cuối cùng bán lầu xanh Hồng Túy Tiêm Hương.

Tuy Hồng Túy Tiêm Hương là kỹ viện cao cấp, chủ yếu tiếp đãi quan quý nhân và văn nhân mặc khách, các cô nương trong lầu chỉ , mà còn đàn hát múa, mười tám ban kỹ nghệ đều tinh thông.

họ mở cửa ăn, miễn là trả đủ bạc, khách tầm thường nhu cầu tao nhã cũng tiếp đón, đây chính là lý do Vương mụ mụ mua Phan Hạnh.

Những chuyện đó, cần Phan Hạnh , Khương Xuân đại khái từ miệng Vương mụ mụ.

Đó là việc Phan Hạnh quyết chịu tiếp khách, một đ.â.m đầu lò lửa, may mắn thoát chết.

Vì gương mặt hủy hoại thể tiếp khách, nàng Vương mụ mụ sai những việc lau dọn thô thiển, cứ thế suốt mười năm, cho đến khi gặp Khương Xuân đến chuộc Tống Thời Âm.

Khương Xuân thở dài một .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-140.html.]

mới con gái lúc nên yêu đương mù quáng, khi chọn tình nhân nên ý kiến của cha , nên mù quáng và cũng đừng cố chấp, ít nhất cũng xem xét kỹ nhân phẩm của đối phương, tránh lừa về .

Khi họ gần xong, Khương Xuân mới từ trong tay áo lấy một đôi bông tai bạc bọc trong một miếng lụa mềm, nhét tay Lưu bà tử.

Nàng : "Đây là quà mang từ phủ Thiệu Hưng về cho di, đáng giá mấy đồng, xin di đừng chê."

Không đợi Lưu bà tử mở miệng, nàng tự tiếp: "Xe ngựa thuê từ huyện, tiện để đợi lâu, về đây."

Mấy ngày nay, Lưu bà tử gặp Khương Hà - cháu trai họ của - ở trong trấn, từ miệng ông Khương Xuân cùng phu quân về phương Nam tìm nhân.

Giờ đây Khương Xuân trở về, đứa con gái mất tích mười năm của cũng về, chỉ cần nghĩ sơ qua cũng đây là công lao của Khương Xuân.

Lưu bà tử thấy nàng , hiếm khi hào phóng giữ : "Giờ ngọ , ở ăn cơm hãy về chứ?"

Phan Hạnh vội : "Mẫu , phu quân và tiểu cô của Xuân nương còn đợi bên ngoài, còn nhiều hòm hành lý xe ngựa, nàng thời gian ở ăn cơm?

Hãy để nàng về an bài , cũng để đại biểu yên tâm, cải nhật chúng mời cả nhà họ đến ăn cơm cũng ."

"Con ." Lưu bà tử , vội gật đầu đồng ý, tò mò hỏi Khương Xuân: "Tiểu cô của con cũng ở ngoài ? Phu quân con tìm nhân ?"

Khương Xuân đáp: "Đã tìm , cũng đón về , chi tiết để biểu tỷ kể cho di nhé."

TBC

Suy nghĩ một chút, nàng dặn dò thêm một câu: "Chỉ là chuyện chút ho, chúng đối với bên ngoài chỉ bán nô tỳ cho một đại hộ ở phương Nam là , đừng thật."

Lưu bà tử thấy nửa gương mặt con gái hủy hoại, trong lòng dự đoán , Khương Xuân , coi như hiểu rõ tất cả.

Nhất thời đau lòng phẫn nộ, hận thể lột da xẻ thịt Chu Thành.

Bà nghiến răng, giả vờ mạnh mẽ hừ một tiếng: "Con cứ yên tâm, di ăn muối nhiều hơn con ăn gạo, còn cần con dạy ?"

Khương Xuân , nhấc chân bước ngoài.

Lưu bà tử và Phan Hạnh định tiễn nàng, nhưng nàng ngăn : "Đừng tiễn, ngoài , hai con mười năm gặp, nhà hàn huyên cho thỏa ."

"Được, con ngoài nhớ đóng cửa ." Lưu bà tử cũng khách sáo với nàng.

Chủ yếu là bà vẫn chuyện cụ thể xảy với con gái, khi nghĩ cách dối an , bà để con gái hàng xóm láng giềng thấy.

*

Khương Xuân chỉ đường cho phu xe, leo lên xe ngựa.

Tống Thời An thấy mắt nàng đỏ hoe, đoán rằng nàng xúc động rơi lệ cảnh con Lưu bà tử và Phan Hạnh đoàn tụ, bèn đưa tay nhẹ nhàng vỗ về lưng nàng.

Tống Thời Âm lướt qua Tống Thời An về phía Khương Xuân, đó cúi đầu, khẽ mím môi.

Đại ca và Trình tỷ định hôn ước, tam lục lễ cũng thực hiện một nửa, những dịp lễ, đại ca đều tự đến Trình gia tặng quà, rõ ràng là hài lòng với tỷ .

Tống gia giờ xuất hiện một Khương nương tử, đại ca đầu cưới nàng , hơn nữa còn đối xử với nàng hết mực yêu thương...

Hoàn quên mất Trình tỷ.

Đại ca , chẳng quá lạnh lùng vô tình ?

Trong lòng nàng chứa đầy nghi vấn, hỏi đại ca, nhưng dám mở miệng.

Loading...