Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 133

Cập nhật lúc: 2025-07-15 01:13:18
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Xuân ngẩng đầu lên từ lòng , mắt : "Thật sự từng để nàng lòng?"

Tống Thời An quả quyết : "Thật sự từng, thề với trời, nếu dối, thì để cho trời đánh..."

Lời hết, Khương Xuân dùng đôi môi ngăn .

Tống Thời An miệng đầy mùi rượu, Khương Xuân hôn , cũng chỉ vị rượu.

Rượu Hàn Tiêu mang tất nhiên là rượu ngon, nhưng cũng giới hạn, tựa như rượu trắng thượng hạng pha với giấm trắng, vẫn thoát khỏi cái vị chua chua cay cay kỳ lạ.

Ở nhà tâm trạng , nầng cùng Khương Hà uống vài chén cũng , nhưng ngoài, nàng chẳng lý do gì để ép .

Thế nên Khương Xuân giả vờ tửu lượng kém, khi uống một chén mà Hàn Tiêu và Thu nương tử mời, nàng lập tức đổi sang uống .

Thế nhưng, mùi rượu trong miệng của Tống Thời An khó ngửi, thậm chí còn thoang thoảng vị dâu tây.

Nàng chắc, hút thêm vài miệng , sai, quả thực là vị dâu tây.

Khương Xuân nghi ngờ bản vì thèm dâu tây mà đến phát điên , thể nếm vị dâu tây từ miệng một kẻ say?

Trong đầu loạn như tơ vò, nhưng đôi môi tham lam mà quấn quýt, cắn lấy đầu lưỡi , khiến môi răng cả hai quyện .

TBC

Đang hôn nồng nhiệt, Khương Xuân bất chợt giật , nhớ điều gì đó.

Nàng vội buông lỏng môi , kéo một cách, sốt sắng hỏi: “Phu quân, tử tục gia nên kiêng rượu , hôm nay uống rượu ?”

Đây chẳng là phạm giới ?

Tống Thời An uống nhiều rượu, mặt vốn đỏ ửng, nay nàng hôn cuồng nhiệt như thế, sắc mặt càng đỏ rực như hoàng hôn, đôi mắt phượng đầy vẻ mê ly.

Phản ứng phần chậm chạp, nghĩ một lúc mới hiểu câu hỏi của nàng, đáp: “Liễu Trần sư phụ khi thành viên phòng, thì cần giữ giới luật nhà Phật nữa.

Giờ những thể uống rượu, mà còn thể ăn đồ mặn.

Thực mấy ngày ở nhà, gắp thử một miếng thịt, nhưng lẽ vì ăn chay lâu năm nên dày quen, mới bỏ miệng thấy buồn nôn, chạy ngoài nôn hết, đó còn súc miệng mới thấy dễ chịu hơn.”

Nói đến đây, liếc Khương Xuân một cái, hừ nhẹ: “Còn về rượu, sinh nhật hôm đó nàng uống say bí tỉ, mò tới hôn , đẩy nàng , sớm phạm giới .”

phạm giới từ , nhưng cũng hứng thú với rượu, thường ngày khi cha con Khương Xuân uống rượu, cũng chẳng tham gia.

Hôm nay, tình cờ gặp cố nhân nơi đất khách, đối diện với cảnh ngộ bần hàn của bản , Hàn Tiêu vẫn nhiệt tình như cũ, chuộc đường còn chủ động đề nghị giúp đỡ.

Hắn vui mừng trong lòng, nên cùng Hàn Tiêu uống thêm vài chén.

Khương Xuân xong, chút chột , co rụt cổ .

Nàng hôm đó uống quá nhiều rượu, trong đầu mơ màng dính lấy , gì còn nhớ kiêng rượu gì nữa?

Ngay đó, nàng liền thẳng lưng , mắng đùa: “Đẩy nổi ? Chàng đừng giả bộ yếu đuối, vẻ còn như ? Lúc đó thể cơ bản hồi phục, mỗi ngày sáng tối luyện kiếm, đẩy một kẻ say rượu như dễ như trở bàn tay.”

Tống Thời An dù say rượu nhưng lòng say, nhất quyết chịu thừa nhận: “Nàng khỏe quá, đẩy , nhưng đẩy nổi.”

Khương Xuân tức đến bật .

Nàng dứt khoát tranh cãi nữa, trực tiếp chịu thua, hừ một tiếng, : “Được , , là hại phá giới, chính là yêu tinh chuyên quyến rũ tử Phật gia phá giới đây!”

Tống Thời An đưa tay kéo nàng lòng, miệng ghé sát tai nàng, giọng khàn khàn: “ , nương tử chính là yêu tinh chuyên hút m.á.u .”

Khương Xuân trực tiếp nghiêng đầu, “phì” một tiếng, mắng: “Ai thèm hút m.á.u của !”

Tống Thời An mắng thì khẽ sững , ánh mắt thoáng chốc tối sầm , bàn tay đang ôm eo nàng bất giác siết chặt hơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-133.html.]

Hắn mím môi, do dự cả buổi, cuối cùng cắn răng, ghé sát tai nàng, thì thầm vài câu.

Sau khi xong, mặt , tai, và cả cổ đều đỏ bừng, mắt cụp xuống, dám mặt Khương Xuân.

Khương Xuân trông vẻ kỳ quái.

Tên Tống Thời An thực sự học hư , mặt dày mà đưa yêu cầu như thế, việc bao giờ thể xảy .

Còn học hư từ ai nữa đây?

Hừ, chắc chắn từ nàng, nàng là một đơn thuần đến mức nào, trong đầu hề bất kỳ suy nghĩ thuần khiết nào.

Cái tội nàng gánh!

Tống Thời An thấy nàng đáp, tưởng nàng vui, vội đưa tay nắm lấy tay nàng kéo xuống.

Cùng lúc đó, đặt cằm lên vai nàng, vẻ tội nghiệp mà rên rỉ: “Mấy ngày gần gũi với nương tử, khó chịu quá, nương tử giúp chút , ?”

Ngón tay Khương Xuân qua lớp vải cảm nhận sẵn sàng.

Nàng vốn định rút tay về, nhưng nghĩ đến việc mới ăn mặn nhịn, thật là đáng thương, cuối cùng nỡ.

Khương Xuân liếc mắt lườm , hài lòng : “Lúc đến tìm giúp đỡ, còn là yêu tinh quyến rũ phá giới nữa ?”

“Yêu tinh quyến rũ phá giới, đương nhiên chịu trách nhiệm với .” Tống Thời An tựa đầu lên gối, tự dụi tay nàng, ý thúc giục quá rõ ràng.

Khương Xuân tháo dây lưng của , đưa tay nắm lấy, bóp nắn như đang nghịch đất sét, mân mê nhẹ nhàng.

Tống Thời An nhắm chặt mắt, khuôn mặt đỏ bừng, hàm răng cắn chặt môi, nhưng vẫn thể ngăn vài tiếng rên rỉ khe khẽ phát : "Ưm..."

Tay Khương Xuân vẫn bận rộn, nhưng ánh mắt thì dán chặt lên gương mặt , thể rời mắt.

Dáng vẻ mỹ nhân động tình thế , thực sự quá quyến rũ.

Nói yêu tinh, rốt cuộc ai mới là yêu tinh đây?

Nếu đang ở thuyền, vách khoang cách âm , thêm nữa thể tắm rửa, nàng sớm nhào lên cùng ân ái .

Tống Thời An bao giờ trải qua cảm giác , khoái lạc khiến da đầu tê dại, chỉ trong một khắc ngắn ngủi, đạt đến điểm cực hạn. Hắn siết chặt tấm đệm , miệng thở gấp: “Nương tử…”

Ngay đó, ngàn dòng nước cùng lúc bùng nổ.

Khương Xuân ngắm màn phun trào một lúc, lấy một chậu nước, pha chút nước ấm mới đun, giúp lau rửa sạch sẽ, tiện thể rửa luôn tay .

Nàng vung vẩy những ngón tay đang mỏi nhừ, xuống bên cạnh , hừ nhẹ: “Giờ thì thoải mái chứ?”

Tống Thời An nửa dậy, ôm nàng xuống, vùi đầu n.g.ự.c nàng, giọng đầy mãn nguyện : “Làm phiền nương tử .”

Nàng quả thực thương , ngay cả những yêu cầu phần quá phận mà mặt dày đưa nàng cũng đều đồng ý.

Nghĩ đến đây, tự hỏi liệu thể đưa những yêu cầu táo bạo hơn nữa , ví dụ như...

Hắn ngẩng đầu, liếc đôi môi đỏ mọng của nàng.

Con thực sự tham lam vô độ, càng càng nhiều hơn. Ngay cả Tống Thời An cũng ngoại lệ.

*

Kể từ gặp mặt bất ngờ boong thuyền hôm đó, mỗi trưa Hàn Tiêu đều mời Tống Thời An và Khương Xuân đến phòng riêng của để dùng bữa.

Khương Xuân hề ngại chuyện ăn chực, thậm chí còn mong ăn thêm vài bữa nữa, nhưng Tống Thời An vẫn cần giữ chút thể diện, chỉ khi Hàn Tiêu mời thì mới miễn cưỡng đồng ý.

Loading...