Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 123
Cập nhật lúc: 2025-07-14 12:22:25
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chẳng những trắng, mà còn mịn màng, mềm mại, khiến nỡ rời tay.
Đương nhiên, điểm sớm rõ, bởi lẽ bao ngày qua, thiếu chạm .
Kỳ cọ xong phần , kỳ cọ xuống .
Sắc mặt khỏi đỏ lên vài phần, gương mặt dường như lửa đang bùng cháy.
Cảnh tượng , là đầu tiên trong đời thấy, song khiến thể rời mắt.
Hắn tốn ít sức lực mới dời tay , kỳ cọ đôi chân của nàng.
Thân hình nàng trong nữ tử kể là cao ráo xuất chúng, hai chân dù giờ đây khép , vẫn thể thấy rõ thon dài mảnh mai, đẽ khác thường.
Ngay cả đôi bàn chân phía , tuy to song hình dáng cực kỳ mỹ, nhịn nâng niu, , kỳ cọ thêm một lúc.
Mãi đến khi nước trong chậu dần trở nên lạnh lẽo, mới nắm lấy eo thon của nàng đỡ nàng dậy, dùng khăn lau khô nước thể.
Rồi bế nàng lên giường.
Khương Xuân thấy thoải mái, còn kêu nóng nữa, chẳng mấy chốc ngủ .
Tống Thời An toát mồ hôi đầy , trong lòng ấp ủ một ngọn lửa, đành sân, tắm một trận nước lạnh.
Mang theo những ý nghĩ mờ ám đầy tâm trí, trăn trở nửa đêm, mới khó khăn chìm giấc ngủ.
*
Sáng hôm , Khương Xuân mở mắt, trở dậy.
Tấm chăn vải bông mỏng trượt xuống, thể mặc tiểu y của nàng hiện trong ánh bình minh hé rạng.
Nàng nhíu mày, tiểu y của ?
Hơn nữa phía cũng điều bất , đưa tay vén chăn đùi lên , ôi chao, quần lót cũng biến mất tăm.
Nàng sang Tống Thời An đang im lặng bên cạnh, lẽ gia hoả thừa dịp say rượu, cởi tiểu y cùng quần lót của để lén lút chiếm tiện nghi?
Sao thể lén lút chuyện lưng chứ?
Việc , đương nhiên mặt mới thú vị chứ!
Biết thế đêm qua uống ít rượu hơn, say thật bằng giả say vui hơn ?
Nàng đảo mắt, đưa tay kéo chăn Tống Thời An, sấp lòng , cọ qua cọ .
Chẳng mấy chốc Tống Thời An tỉnh giấc.
Đôi mắt phượng dài hẹp của chậm rãi mở , như chim phượng non trong ánh bình minh, ánh mắt còn mang chút ngái ngủ.
Khương Xuân cho cơ hội phản ứng, lập tức dậy, chỉ , chất vấn: "Phu quân, tiểu y cùng quần lót đều thấy , xem lén lút điều gì xa với chăng?"
Bên ngoài trời dần sáng, nàng mặc áo lót trắng đến chói mắt, ửng hồng xinh , suýt nữa cho Tống Thời An hoa cả mắt.
Hắn thở hổn hển, giây lát mới trở bình thường, dời ánh mắt , bình tĩnh đáp: "Ta như nàng, vốn là chính nhân quân tử, bao giờ lợi dụng thừa dịp nước đục thả câu, nàng chớ vu oan cho ."
Khương Xuân vặn vẹo , hì hì : "Phu quân dám khi những lời ? Chàng đang thấy lòng bất an ? Có gì cứ thẳng mà !"
Tống Thời An: "..."
TBC
Hắn lúng túng : "Nàng mặc tiểu y , sẽ nàng."
Khương Xuân bĩu môi, hừ một tiếng nhạt: "Có gan thừa lúc say rượu cởi tiểu y cùng quần lót của , gan thể khi tỉnh táo ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-123.html.]
Còn ba ngày nữa sẽ ngừng thuốc đủ bảy ngày , lúc xem dám , chẳng dám thì cẩn thận tìm đường đấy, xem chế giễu thế nào!"
Tống Thời An hiểu rõ ý tứ ẩn lời của nàng, lập tức mặt đỏ như ráng chiều, còn sức mà châm chọc: "Nàng, dù cũng là nữ nhi, thể nhu mì chút?"
Khương Xuân hừ nhẹ: "Cho phép tìm đường, cho chế nhạo ?"
Tống Thời An: "..."
Làm mà thể tìm đường ?
Ho khẽ, đêm qua quan sát kỹ càng lắm, còn tự tay kỳ cọ cho nàng một phen, trong lòng sớm nắm rõ.
những điều dám .
Chỉ thể hừ nhẹ một tiếng khinh thường: "Khuyên nàng đừng xem thường khác, nhất là xem thường nam tử thông tuệ như ."
Khương Xuân một tay vòng qua cổ , lấy cọ xát lên , hì hì : "Còn ba ngày nữa là phu quân thông tuệ , phu quân đừng để thất vọng nhé."
Tống Thời An đưa tay đẩy nàng , lạnh nhạt : "Thất vọng , đến lúc đó , nàng còn thể đổi phu quân khác chăng?"
Khương Xuân liếc xéo , mặt dày : "Đổi phu quân chắc chắn là kịp , cũng chỉ thể vất vả dạy dỗ tử tế, thể dạy một tử giỏi."
Tống Thời An lúc im lặng .
Tuy là nam tử, nhưng hai kiếp từng ân ái cùng nữ tử, đối với chuyện nam nữ một mực thông, ngay cả hôn môi cũng là nàng mẫu, mới học theo.
Việc ân ái , e là còn cần sự chỉ bảo của nàng.
Đương nhiên, tự mò mẫm cũng , chỉ là như , thể sẽ cho thứ rối tung, cả hai đều thể tận hưởng.
Lần đầu tiên , nếu để kỷ niệm như , dù cũng chút .
Nên sẵn lòng một học trò khiêm tốn, nàng chịu dạy, sẽ học hỏi nghiêm túc.
Khương Xuân áp sát ôm , trêu chọc: "Sao phu quân lên tiếng? Chẳng lẽ cũng vui lòng để chỉ dạy? Ôi chao, thật là vinh hạnh quá ."
Xem hàng trăm ngàn sách ảnh heo chạy mà ở kiếp giờ đây chỗ dụng võ , với kỹ năng nhớ lâu siêu quần của gia hỏa , chắc chắn là một học trò xuất sắc.
Hê hê hê, xem phúc .
Tống Thời An đáp lời trêu chọc của nàng, đưa tay đẩy nàng : "Canh giờ còn sớm, nàng nên dậy nấu điểm tâm , đói bụng , để nhạc phụ đói bụng thì ."
Khương Xuân đầu cửa sổ, thấy bên ngoài sáng hẳn, nghĩ đến ba ngày nữa hai thể động phòng, cũng trêu chọc nữa, nhanh nhẹn với lấy tiểu y mặc .
Dù cũng sẽ là miếng thịt trong bát của , còn thể chạy ?
Tuy nhiên, việc động phòng trong mắt xưa là việc trọng đại, thể quá sơ sài, nàng chuẩn một thứ.
Cuộc sống mà, vẫn cần chút nghi thức, như khi nhớ , ký ức cũng sẽ đẽ hơn ?
Lúc nhàn rỗi việc chi, Khương Xuân đếm ngón tay, tính toán ngày tháng.
Ngày mồng mười tháng tám, Tống Thời An uống thang thuốc cuối cùng. Ngày mười một bắt đầu ngưng thuốc, đến ngày mười sáu ngưng sáu ngày.
Vậy nên chỉ cần đợi thêm hai ngày nữa, đến ngày mười tám là thể ân ái.
Mười tám, phát tài, tồi, quả là ngày hoàng đạo cát tường.
Đến ngày mười tám, bữa tối nửa canh giờ, Khương Xuân vội vã chạy tắm rửa, tắm xong thúc giục Tống Thời An tắm.
Khi Tống Thời An tắm xong, trở về tây phòng, phát hiện tây phòng đổi .
Trên giường trải chăn đỏ thắm, bệ cửa sổ bên trái bên thắp hai ngọn nến đỏ dài chữ hỷ, bàn nhỏ đầu giường dời xuống cuối giường, bàn đặt một vò rượu sành to, trong vò cắm một bó hoa dại đủ màu sắc.