Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 122
Cập nhật lúc: 2025-07-14 12:22:22
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vương Ngân Nhi một trận khi ai, khi Lưu Nhị cô nương đến thăm nàng , nàng lóc đáng thương một trận, khiến Lưu Nhị cô nương cũng theo, để cho nàng một trăm lượng bạc.
Sau đó nàng bỏ qua chuyện .
Miễn là thể sống , liệt giường, thể thai sinh con cũng chẳng , dù nàng tiền, đại thì tìm một đứa con nuôi, để nó chăm sóc lúc tuổi già.
Dĩ nhiên, khi tìm con nuôi mở to mắt, thể giống như Lưu bà tử , nuôi một đứa con nuôi bạc bẽo, công cốc một phen.
Khương Xuân chuyện , thật lòng vui mừng cho Vương Ngân Nhi: "Thật là tuyệt vời, ngươi nhớ luyện tập bộ mỗi ngày, đừng để xương cốt teo .
Dĩ nhiên, cũng đừng quá vội vàng, hoạt động quá nhiều, xương mới lành thể chịu nổi ."
Vương Ngân Nhi hì hì : "Biết tỷ, gì, sẽ từ từ mà thôi."
Khương Liễu chen : "Tỷ cứ yên tâm, sẽ trông chừng Ngân biểu tỷ."
Khương Xuân chỉ dặn dò một câu thừa thãi, một thông minh và chủ kiến như Vương Ngân Nhi, thật sự cần lo lắng .
Xem kìa, nàng ở nhà dưỡng bệnh nửa năm , những dùng đến một xu trong tài sản giao cho , mà mấy ngày còn giao thêm cho một trăm lượng bạc nữa.
TBC
Có thể thấy nàng quản lý việc kinh doanh .
Sau khi về nhà, Khương Xuân nấu đầu lợn và nội tạng lợn, bắt đầu chuẩn bữa tiệc gia đình Trung thu tối nay.
Như thường lệ là tám món ăn, gồm sườn kho tàu, gà xào kiểu nông gia, thịt dê hầm củ cải, đậu đũa xào khô, trứng gà xào hẹ, rau dền trộn tỏi, rau cải dầu xào nấm rừng và một đĩa thịt kho.
Tống Thời An từng ăn rau dại, thích món rau dền trộn tỏi, phá vỡ sự kiềm chế thường ngày, ăn gần hết nửa đĩa.
Là một đầu bếp, thấy món ăn khác yêu thích như , Khương Xuân trong lòng đắc ý đến mức nào.
Vừa đắc ý, liền kìm , uống thêm vài chén rượu.
Khi Tống Thời An phát hiện thì má nàng ửng hồng, chuyện cũng bắt đầu líu lưỡi.
Hắn vội vàng giật lấy chén rượu mặt nàng, lạnh mặt : "Nàng uống nữa, cẩn thận sáng mai đau đầu."
Khương Xuân tất nhiên chịu, la lên: "Thiếp say, cho uống? Mau trả chén rượu cho , còn uống thêm vài chén với cha nữa."
Khương Hà nâng chén rượu uống một cạn sạch, đổ nốt chút rượu cuối cùng trong bình rượu chén của , lắc lắc bình rượu về phía Khương Xuân: "Hết rượu ."
Khương Xuân bất mãn lầm bầm: "Sao hết ? Sao ít thế!"
Tống Thời An rửa sạch chén rượu, rót cho nàng một chén , dỗ dành: "Nàng uống rượu cũng giống thôi."
Khương Xuân thực sự cầm chén lên, chạm chén với Khương Hà, tu ừng ực.
Tống Thời An thầm thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy nàng dễ dỗ dành quá.
rõ ràng là thở phào nhẹ nhõm quá sớm.
Sau khi xuống giường ở tây phòng, nàng lúc thì đòi uống nước, lúc kêu nóng, đòi tắm.
Tống Thời An lau tóc mới tắm xong, dỗ dành: "Nàng uống nhiều rượu quá, còn vững, hôm nay tắm nữa, sáng mai dậy tắm cũng ."
Khương Xuân kéo áo lót , la lên: "Tống Thời An, cho tắm, c.h.ế.t nóng, để cưới tân nương tử ?"
Tống Thời An: "..."
Hắn thở dài, giữ tay nàng , thương lượng với nàng: "Nàng vững, vạn nhất ngã đập đầu thành giếng thì chuyện đùa , đem chậu tắm đây, nàng tắm trong phòng nhé?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-122.html.]
Khương Xuân nghiêng đầu, bộ não như hồ dán suy nghĩ một lúc, lẽ là cảm thấy miễn là tắm là , gật đầu: "Được."
Tống Thời An thở phào nhẹ nhõm, đỡ nàng lên giường xuống, mang chậu tắm mà dùng xong .
Hắn dùng thùng gỗ múc vài thùng nước lạnh đổ chậu tắm, hòa thêm nửa nồi nước nóng còn trong nồi lớn .
Còn đưa tay thử nhiệt độ nước, cảm thấy ấm mới gọi Khương Xuân: "Nước chuẩn xong, nàng dậy tắm ."
Khương Xuân suýt ngủ , ngáp dài mơ màng dậy.
Tống Thời An đưa tay đỡ nàng xuống giường.
Định rút lui, để nàng tự tắm một , nhưng thấy hình nàng lảo đảo, mắt nhắm hờ, như thể bất cứ lúc nào cũng thể ngã đầu chậu tắm.
Hắn thở dài, đưa tay cởi áo khoác ngoài của , lấy dây buộc ống tay áo treo tường, buộc ống tay áo lót của lên.
Rồi đưa tay kéo dây buộc tiểu y của nàng, cởi bỏ tiểu y, cởi dây lưng quần lót của nàng...
Tuy ban đêm chắn ít Khương Xuân ép hôn, nhưng đó đều là giường, hơn nữa khi hôn những chỗ quan trọng, theo sự kiên trì của , mỗi đều tắt đèn, thực hiện trong bóng tối.
Đây là đầu tiên thể nàng một cách quang minh chính đại.
Khiến mặt, tai và cổ đều đỏ bừng, ánh mắt lấm lét, dám những chỗ nên .
, nhịn lén lút đưa mắt vài giây.
Rồi hoảng hốt dời ánh mắt .
Cứ như lặp lặp vài , khiến Khương Xuân cũng mất kiên nhẫn, lầm bầm: "Nóng c.h.ế.t mất, tắm."
Tống Thời An vội vàng nắm lấy eo nàng, bế nàng chậu tắm.
Khi thể chạm nước, Khương Xuân lập tức cảm thấy mát mẻ, nhịn thốt lên một câu: "Dễ chịu..."
Rồi như một đứa trẻ, hất nước lên .
Tay nhẹ nhàng gì, chẳng mấy chốc ướt một mảng nền gạch xanh giường, một còn b.ắ.n lên rương y phục ở chân tường phía tây.
Dưới đáy rương y phcuj đó còn giấu cái hộp gỗ long não đựng bức tranh "Trồng đậu".
Nếu ướt, hỏng cuộn tranh bên trong thì xong, nàng chắc chắn sẽ ầm ĩ thôi, đổ trách nhiệm lên đầu .
Tống Thời An vội vàng xuống, nắm chặt hai cổ tay nàng trong tay, miệng dỗ dành: "Nàng đừng vung tay lung tung, để tắm cho nàng."
Nói xong, dậy, nhanh chóng lấy một cái gáo , một tay nắm chặt hai cổ tay nàng, tay đặt gáo chậu tắm múc một gáo nước, từ từ đổ lên nàng.
Cảm nhận sự mát lạnh dễ chịu, Khương Xuân cũng quậy nữa, nhắm mắt yên trong chậu tắm.
Tống Thời An thở phào nhẹ nhõm, dùng gáo nước tưới lên thể nàng một lượt, đoạn buông gáo xuống, hai tay giúp nàng kỳ cọ.
Khương Xuân đây việc nơi tiệm gạo, vác bao nặng nên da dẻ ngả màu đen sạm. Sau khi Tống Thời An ép từ bỏ công việc , gương mặt cùng cần cổ trắng trẻo đôi phần.
Song so với làn da trắng ngần từng nắng gió tỳ vết nơi ẩn xiêm y, vẫn tạo nên sự tương phản rõ rệt.
Tống Thời An đầu phát hiện, nàng vốn dĩ làn da trắng nõn đến thế.
Hắn cứ ngỡ làn da nàng vốn ngả màu lúa mì, nào ngờ , sở dĩ sắc , chẳng qua vì nắng gió thiêu đốt mà thôi.
Cũng , nàng thường xuyên chợ bày quầy bán thịt, xuống đồng lụng cũng chẳng thua kém ai, dẫu da trắng đến , cũng sẽ nhuốm màu đen sạm.
Tống Thời An buông tay đang nắm lấy của nàng, bất giác ho nhẹ một tiếng, cảm thấy tự nhiên.