Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 106
Cập nhật lúc: 2025-07-14 12:21:41
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nói sai thì chịu phê bình, nàng tự giác.
Bị mắng vài câu cũng chẳng , miễn là thể nguôi giận. Dù thì nàng cũng chỉ một tai cho tai .
Tống Thời An tức đến mức gần như bùng nổ.
Kiếp tuy rằng mắc bệnh mãn tính, chỉ cần đổi chút ít thời tiết là liền ốm nặng, nhưng khả năng sinh sản của vẫn bình thường.
Tuy nhiên, kiếp Khương Xuân căm ghét , cùng viên phòng, cũng mặc kệ nàng.
Dù nhị của cũng nhiều con cái, khi qua đời sẽ đưa từ đường Tống gia. Chỉ cần dòng dõi Tống gia tuyệt tự, vẫn sẽ cúng bái.
nàng dan díu với một gã đồ tể và còn mang thai đứa con của .
Ngày hôm đó, nàng mẫu dẫn đến phủ An Quốc Công khách, giữa tiệc nàng đột nhiên ngất xỉu, cả phủ An Quốc Công kinh hãi, vội vã gọi thái y.
Thái y đến chẩn mạch, rằng nàng mang thai hai tháng.
Trớ trêu , hôm đó Giang thái hậu cảm thấy khỏe, nên triệu thái y đến, và thái y chẩn mạch cho nàng cũng chính là từ phủ An Quốc Công về.
Thái y gặp Tống Thời An hạ triều, nịnh bợ , nên lớn tiếng hô to mặt các văn võ bá quan bước từ Kim Loan Điện: "Chúc mừng Tống đại nhân, phu nhân của ngài hỉ ."
Phu nhân hỉ, nhưng đứa con đó của .
Tống Thời An sống bao nhiêu năm, dù phán tội tịch thu tài sản, bắt ngục chịu đủ cực hình, lôi bán như gia súc, một gã đồ tể làng quê mua về rể, tất cả những điều cộng cũng sánh bằng nỗi nhục nhã mà chịu đựng lúc .
Dù , cũng ý định g.i.ế.c Khương Xuân.
Chỉ cần nàng bỏ đứa con trong bụng, tìm một nơi hẻo lánh để nhốt nàng , tuyên bố với bên ngoài rằng nàng mắc bệnh nặng qua đời là .
Như , danh dự của thể giữ , Khương Xuân cũng thể sống sót.
Thế nhưng khi thái y rời , Khương Xuân lập tức tuyên bố mặt tất cả khách mời rằng nàng ly hôn với , hơn nữa còn thẳng thắn thừa nhận cha đứa bé trong bụng là .
Để hợp lý hóa hành vi ngoại tình của , nàng còn bịa rằng thể sinh con.
Từ giây phút đó, Tống Thời An mất sạch danh dự, trở thành trò của cả kinh thành.
Kiếp , Khương Xuân như biến thành khác. Hắn vốn nghĩ rằng sẽ chịu đựng những chuyện nhục nhã nữa, ai ngờ nàng ngang nhiên mặt rằng nàng tìm khác để sinh con...
Chẳng lẽ g.i.ế.c nàng ngay lập tức theo kế hoạch ban đầu?
rõ ràng điều đó thể xảy .
Nhìn cách nàng dù cãi với vẫn quên lo lắng lạnh, tiên quấn chăn cho , mới lo cho bản , cũng đủ để thấy nàng thật lòng quan tâm đến .
Lời ban nãy, chắc chỉ là nàng buột miệng bừa, chứ thật sự ý định như .
TBC
Khương Xuân thấy n.g.ự.c phập phồng mạnh, thở gấp gáp, nhưng lời nào. Sợ giận đến hại sức khỏe, nàng vội vàng dỗ dành: "Chàng đừng chỉ giận trong lòng, gì cứ phê bình , nhất định sẽ thành tâm sửa chữa."
Tống Thời An nghiến răng, thái độ coi trọng chuyện của nàng, mặc dù càng chứng tỏ rằng câu đó chỉ là đùa, nhưng càng tức giận hơn. Phải đây?
Loại chuyện , thể tùy tiện mang đùa cợt ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-106.html.]
Khương Xuân thấy đen mặt gì, liền tiến gần, ôm cả lẫn chăn của lòng.
Nàng nhẹ nhàng lay , hạ dỗ dành: "Thôi mà, thôi mà, là sai, sai . Phu quân đừng giận nữa, nếu giận mà tổn hại sức khỏe, sẽ đau lòng lắm đó."
Tống Thời An lạnh lùng : "Giận c.h.ế.t chẳng đúng ý nàng ? Như sẽ còn ai cản trở nàng tìm khác sinh con nữa."
Khương Xuân suýt chút nữa bật thốt lên rằng giận c.h.ế.t cũng ảnh hưởng đến việc nàng tìm khác sinh con, nhưng nàng dám ăn lỗ mãng, chắc rằng sẽ nổi trận lôi đình.
Nàng tiến gần, đặt một nụ hôn lên môi , hì hì : "Thiếp kén chọn lắm, chỉ thích sinh con với mỹ nhân tuyệt sắc như phu quân thôi, mấy tên xí chẳng thèm ."
Tống Thời An hôn một cái lên môi, nàng khen như , cơn giận trong lòng cũng bất giác tiêu tan mấy phần.
Nếu là đây, bất kể là nam nữ, ai dám khen bằng từ "mỹ nhân tuyệt sắc," nhất định sẽ đen mặt ngay lập tức, và ghi hận suốt đời.
khi những lời đó phát từ miệng Khương Xuân, giận, thậm chí còn chút vui vẻ.
Vì Khương Xuân thật lòng nghĩ rằng xinh , nên nàng ý định gì khác mưu đồ nào đằng cả, đơn giản chỉ là sự chân thật.
Tống Thời An chắc chắn thể dễ dàng bỏ qua chuyện , nếu , nàng sẽ dám lặp .
Hắn rút tay , dùng mu bàn tay chùi đôi môi một cách đầy chán ghét.
Lạnh lùng : "Đừng mà đổ thuốc mê cho nữa, nàng ít đổ thuốc mê cho , nào là sống c.h.ế.t , c.h.ế.t cũng c.h.ế.t cùng , kết quả thì ?
Chỉ vì da mặt mỏng, dám trả lời nàng về chuyện sinh con mà nàng liền nảy sinh hai lòng, tìm khác sinh con...
Có thể thấy lời nàng đáng tin chút nào, từ giờ trở sẽ tin mấy lời nhảm nhí của nàng nữa!"
Ban đầu Khương Xuân định dỗ dành , nhưng ngờ lôi chuyện cũ , thậm chí còn nâng vấn đề lên đến mức phủ nhận con nàng, khiến nàng càng thêm phản ứng ngược.
Nàng kiềm chế mà lạnh mỉa mai: "Phải , đều là của , một câu nào là thật, còn thì chẳng chút sai sót nào.
Da mặt mỏng thì giỏi quá nhỉ, giả vờ ngủ trả lời chuyện sinh con thì lắm nhỉ, còn , da mặt dày, nên xứng đáng ngó lơ đúng ?
Thiếp sai là vì giận dỗi mà sẽ tìm khác sinh con, sai là vì mấy chuyện mật với .
Vậy thì từ giờ chúng sẽ kiệm lời như vàng, tôn trọng như khách, thế thì sẽ còn cãi vã, cả hai cùng vui vẻ!"
Nói xong nàng buông tay , dài giường kéo chăn trùm kín từ đầu đến chân.
Chỉ để Tống Thời An ngơ ngác đó, mắt chằm chằm tấm chăn xanh đậm nàng, kịp thích ứng với thái độ đổi nhanh như chớp của nàng.
Nàng thực sự quan tâm đến nữa ?
Những nàng quan tâm và chăm sóc cho đây hiện về trong tâm trí, khiến trong lòng dâng lên một nỗi sợ hãi từng .
Sự ấm áp , hai kiếp mới cảm nhận một , nếu bỗng nhiên mất , cả quãng đời còn sẽ chẳng thể tìm nữa, nghĩ đến đây, cảm thấy thể chịu đựng nổi.
Nghĩ đến đây, mắt bỗng đỏ lên.
Như một đứa trẻ bỏ rơi, ấm ức nức nở, nước mắt từng giọt lớn trượt dài từ khóe mắt.
Dù Khương Xuân đang trong chăn, nhưng nàng đang vểnh tai lắng động tĩnh bên ngoài. Nghe một lúc, nàng cảm thấy gì đó đúng.