Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 105

Cập nhật lúc: 2025-07-14 12:21:39
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thật sự là đáng quý.

nàng lập tức từ chối: “Phu quân ? Sau khi thành bức tranh hứa với huyện thái gia, thì vẽ thêm một bức nữa bán giá cao cho , bạc đó thể nhờ tìm nhân, ngoài nên vẽ thêm nữa.

Huyện Hồng Diệp chúng nhỏ bé như , chủ tiệm thi hoạ trong huyện hiểu cũng hạn chế, tranh của phu quân mang đến đó, thể bán hai ba mươi lượng bạc là nhiều, thậm chí khi chỉ mười mấy lượng.

hiểu ít, nhưng cũng đạo lý "vật hiếm mới quý". Nếu tranh của phu quân dễ dàng mua ở cửa hàng thi họa trong huyện, thì huyện thái gia chẳng là kẻ ngốc khi bỏ bạc lớn để mua ?

Chúng cần vì mấy chục lượng bạc mà đắc tội với huyện thái gia, đầu huyện .”

TBC

Khương Hà lời con gái thấy lý, lập tức phụ họa: “Xuân nương đúng, tranh của con rể thể dễ dàng bán, hiểu sẽ chà đạp bức tranh của con.”

Tống Thời An ban đầu định rằng việc thể đắc tội với Lư Chính Hành, ông tinh ranh, chắc chắn cử theo dõi Khương gia.

Chỉ sợ Khương Xuân bước chân khỏi nhà, mang tranh của đến cửa hàng thi hoạ, thì Lư Chính Hành sẽ cho mua ngay.

Tranh của , một bức tính là một bức, chắc chắn sẽ rơi tay ai khác ngoài Lư Chính Hành.

nghĩ thì như thế quá tiện nghi cho Lư Chính Hành, khi về kinh thành, ông sẽ khoe khoang .

Nếu bản chỉ ru rú ở thôn Đại Liễu Thụ rể suốt đời thì , nhưng hai năm sẽ về kinh, mặt mũi vẫn cần giữ.

Huống hồ...

Tống Thời An khẽ liếc bàn tay của Khương Xuân.

Hắn chẳng tin nàng trong tay chỉ chút bạc , vật gì quý giá khác. Nên nàng khả năng thần kỳ, thể lấy đồ từ trung .

Cho nên tuy trong nhà tiền bạc eo hẹp, nhưng là eo hẹp đến thế.

Chưa đợi đáp, Khương Hà : “Hơn nữa, chúng còn ngân phiếu và vàng, nếu thực sự cần gấp, cũng đến nỗi túng quẫn.”

Khương Xuân gật đầu, đồng tình: “ , bần cùng chỉ là bạc vụn vặt trong tay dùng gần hết, chứ chúng thực sự bần cùng. Điều đó là thể.”

Tống Thời An nhân cơ hội mà thuận theo, gật đầu : “Ta theo lời cha và phu nhân, chỉ vẽ hai bức tranh ngừng .”

Khương Xuân hài lòng với việc Tống Thời An chủ động đề nghị bán tranh để phụ thêm chi tiêu trong nhà. Để đáp , khi đêm đến, nàng chủ động đặt chân của , khi ngâm nước ấm, lên bụng để giữ ấm.

Tống Thời An giật , vội vàng rút chân , trách mắng: “Chớ bậy, bụng của nữ tử thể để lạnh.”

Người suốt ngày sinh hai đứa con, mà chẳng bảo vệ cơ thể của .

bao nữ tử vì lạnh bụng mà khó mang thai, ngay cả trưởng tỷ cũng thế, do nhiễm hàn khi giam cầm, Thái y điều dưỡng mấy năm mới thể mang thai.

Khương Xuân mắng một lúc, bỗng phản ứng, vội vàng hạ chân xuống, đổi thành dùng hai chân kẹp lấy.

Sau đó, nàng nắm lấy cằm , : “Phu quân quan tâm đến bụng của như , chẳng là vì tính sẵn trong lòng chuyện sinh con với ?”

Tống Thời An hừ lạnh một tiếng, thản nhiên đáp: “Ta chỉ lo bụng của nàng lạnh, sinh bệnh, thể con, đổ lên đầu , thể yếu đuối thể sinh con.”

Khương Xuân khẽ dịch sát hơn, nhẹ bên tai : "Phu quân khả năng , quá rõ , dù thì kiểm tra chỉ một ."

Mặc dù thực sự chạm , nhưng khi ôm và hôn hít, nàng thể cảm nhận rõ ràng năng lực của .

Tống Thời An đỏ bừng tai, trả lời thế nào lời vô cùng táo bạo của nàng, đành chuyển đề tài một cách gượng gạo: "Sáng mai ăn cháo hoa."

Khương Xuân liếc một cái, sợ rằng đèn dầu quá mờ rõ ánh mắt của , nàng còn hừ nhẹ một tiếng: "Cữu cữu cho chúng thóc, nấu cháo hoa thì xay gạo ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-105.html.]

"Sáng mai còn giúp cha g.i.ế.c lợn, nào thời gian xay gạo? Đợi khi bán hết thịt về xay, xay xong thì đến giờ ăn trưa ."

"Để sáng ngày ăn cháo hoa nhé, sáng mai cứ ăn cháo kê tiếp ."

Người nghèo thể mua gạo bột mì trực tiếp từ cửa hàng, như lời, họ thường mua thóc hoặc lúa mì về tự xay gạo hoặc nghiền bột.

Dù là trấu xay từ gạo cám từ việc nghiền lúa mì, đều là những thứ quý giá.

Khi mùa, thể dùng để nuôi gà, nuôi lợn, còn những năm đói kém thì thể ăn trấu cám để no bụng.

Tống Thời An ngoan ngoãn đáp: "Được, ăn cháo kê cũng ."

Hắn ăn gì cũng , lý do nhắc đến chuyện chỉ là tìm cớ để chuyển đề tài.

Khương Xuân là trí nhớ , dễ gì để chuyển đề tài một cách dễ dàng.

Sau khi xong về bữa sáng, nàng nhắc chuyện cũ: "Phu quân, thật lòng, suy nghĩ nhiều về việc sinh con cùng đúng ?"

Tống Thời An vùi đầu nàng, nhắm mắt , giả vờ ngủ say, lời nào.

Khương Xuân đưa tay đẩy nhẹ lưng một cái.

Tống Thời An thở đều đều, dường như ngủ sâu .

Nàng đẩy lưng một cái, giận dỗi : "Không sinh với thì thôi, cũng cầu, sẽ khác sinh cùng ."

"Im ngay!"

Tống Thời An như con mèo giẫm đuôi, lập tức bật dậy, sắc mặt đanh đáng sợ, đôi mắt phượng lóe lên tia lạnh lùng chằm chằm nàng.

Hắn lạnh lùng : "Nói, , , nữa, xem?"

Khương Xuân co rụt cổ .

Nàng quen miệng năng kiêng dè, khi ở thời hiện đại, nàng cũng ít với cô bạn thường xuyên gặp đàn ông tệ bạc rằng: "Trên đời hàng vạn đàn ông, thì đổi thôi." Vừa Tống Thời An giả c.h.ế.t chọc tức, đầu óc nàng như kéo căng, liền buột miệng .

Nói xong, nàng hối hận ngay lập tức.

Quan điểm quá hiện đại, phù hợp với xã hội trọng nam khinh nữ thời cổ đại. Dù trong lòng nghĩ như , nàng cũng nên .

thái độ của Tống Thời An chút kỳ lạ.

Trước đây nàng cũng từng trêu đùa ít , rằng nếu ngoan ngoãn lời thì nàng sẽ đem bán, nhưng bao giờ tỏ tức giận.

Sao giận dữ như ?

Nàng đưa tay kéo lấy tay , định kéo về giường.

tay nàng chạm hất .

Khương Xuân liếc gương mặt u ám của , trông như bầu trời cơn bão, trong lòng thầm nghĩ: Xem tức giận nhẹ.

Nàng dậy, kéo tấm chăn bên cạnh quấn lên , miệng : "Chàng thể yếu ớt, dù giận cũng thể chăm lo cho sức khỏe của ."

Nàng kéo thêm tấm chăn khác quấn lên .

Sau đó đối diện , : "Được , thể bắt đầu phê bình ."

Loading...