Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng sinh thành mỹ nhân xinh đẹp nhưng ngốc nghếch - Chương 97: Dựa Vào Cái Gì

Cập nhật lúc: 2024-09-21 20:38:33
Lượt xem: 64

Đã quyết định rồi, Túc Miểu cũng không thích vòng vo, nói thẳng: "Cẩn thận một thuyền chạy được vạn năm, tôi cũng không có ý nói vị khách nhân kia sẽ cố ý làm chuyện gì, mà là có đôi khi ta làm chuyện gì, sẽ luôn có dấu vết để lại không thể dấu diếm, ai biết sẽ phát sinh chuyện gì chứ? Kiếm tiền được thì cũng phải tiêu thoải mái mới thú vị, nếu kiếm tiền mà gây tai hoạ về sau, còn không bằng không kiếm."

Không phải cô lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử.

Khi đến tiệm may, cô không cố ý trốn người, chỗ ở của cô cũng không giấu diếm, nếu chẳng may thu hút sự ghen tuông của người khác, sẽ dễ dàng bị người ta báo đến tận cửa nhà.

Cô đã có một cuộc sống tốt trong những ngày này, và thực sự không cần phải chấp nhận rủi ro.

Thái Phán Lan thấy thái độ kiên quyết của cô, cũng biết cô nói có lý, chỉ có thể âm thầm đáng tiếc, nhưng cũng không khuyên giải: "Được, không nhận thì không nhận, việc này xác thực không tốt. Vậy nếu không cô thêu một bức khác đặt ở trong tiệm, tuy bức thêu lớn không dễ bán, nhưng khi gặp được người có duyên..., giá cả cũng có thể nâng lên."

Chuyện này Túc Miểu đáp ứng.

Cũng không phải cô đột nhiên hăm hở muốn tiến lên, mà là bị sổ tiết kiệm của Hàn Lặc doạ sợ.

Liền muốn tìm chút chuyện để làm, giảm bớt đả kích trong lòng!

Ngày đó khi Hàn Lặc trở về nhà, cô mới mở sổ tiết kiệm ta nhìn thoáng qua, chính là hơn 130 vạn.

Vân Mộng Hạ Vũ

Như cô nhớ không lầm, Hàn Lặc nói đây không phải là tất cả tài sản của anh ấy, anh ấy còn lưu lại một phần dùng để quay vòng tài chính đấy.

Trong trường hợp này, anh ấy thực sự đã tiết kiệm được hơn 136 vạn, chỉ số lẻ cũng nhiều hơn của cô rồi.

Anh ấy giải thích rằng, anh ấy và Thẩm Mãnh đã dành được quyền đại lý tổng đài điện thoại, đến cuối năm kết toán sổ sách, thu nhập sẽ không thấp hơn số tiền trong sổ tiết kiệm.

Đầu năm nay kiếm tiền rất khó ah, anh ấy chỉ buôn bán một năm đã kiếm được rất nhiều tiền mà cả đời người bình thường cũng không thể tưởng tượng nổi.

Mà ngay cả Túc gia, một đại gia đình có công tác đứng đắn, trong tay có tiền gửi ngân hàng cũng không nhiều như vậy. Thứ giá trị nhất Túc gia tạm thời không có cách nào quy đổi thành tiền mặt như bất động sản hoặc là những vật khác.

Cho nên, Túc Miểu thật sự không thể hiểu được, vì sao người trong đại viện lại nói Hàn Lặc không làm việc đàng hoàng, quần là áo là lượt.

Hơn nữa mỗi lần đều lấy Tưởng Lục làm đối tượng để so sánh.

Càng không nghĩ ra vì sao Hàn gia cũng không giúp anh ấy làm sáng tỏ.

Chẳng lẽ bọn họ không biết Hàn Lặc cụ thể đang làm gì ư, hay là cũng giống như người ngoài, cảm thấy anh ấy không có tiền đồ?

Rõ ràng, Hàn Lặc rất lợi hại nha.

Đầu năm nay cũng không nói đến sĩ nông công thương nữa, vào nhà máy, ngồi phòng làm việc một tháng có thể kiếm được bao nhiêu tiền ah, dù bề ngoài gọn gàng ngăn nắp, sau lưng cũng không biết phải tiết kiệm như thế nào đây này.

Nếu như Hàn Lặc giống như Tưởng Lục, nhận lương mấy chục đồng đến trăm đồng mỗi tháng, dù có đẹp trai và lời nói ngọt ngào đến đâu, Túc Miểu cũng phải tiếc nuối mà tỏ vẻ, cô sẽ không đáp ứng làm đối tượng của anh ấy.

Cô cũng vì Hàn Lặc mà buông tha cho nhiều người tuấn tú tài giỏi anh kiệt như vậy, anh ấy có thể không ưu tú sao?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-my-nhan-xinh-dep-nhung-ngoc-nghech/chuong-97-dua-vao-cai-gi.html.]

Những người kia động một chút lại hạ thấp anh ấy, đề cao Tưởng Lục thật sự mù mắt, Tưởng Lục sao có thể so sánh với Hàn Lặc được hả?

Tưởng Lục kia...

Lớn lên giống như tiểu bạch kiểm vậy, rõ ràng có hôn ước còn lén tìm người yêu.

Nói đến đây thôi cũng đủ rồi, chưa giải quyết xong chuyện đính hôn, chưa nói chuyện được với cha mẹ đã mang cô gái người ta về nhà, cô ta thật không may ah, chưa hiểu chuyện gì đã bị người ta khinh thường.

Hai người đã trở lại Thanh Xuyên rồi, Túc An cùng mẹ Tưởng Lục còn đuổi theo.

Nói không chừng còn định đến gặp rồi xỉ nhục cô gái kia, để cho cô ta biết khó mà lui đây này.

Phong cách làm việc dây dưa dài dòng này của Tưởng Lục, sao có thể không biết xấu hổ mà so sánh với Hàn Lặc tài giỏi đây này?

Túc Miểu càng nghĩ càng vì Hàn Lặc mà tức giận bất bình, Túc An biết anh ấy không xuất hiện một cách rõ ràng trong tương lai, mà Tưởng Lục lại lợi hại nhất.

Dựa vào cái gì? ?

Không thể nói trước được, chuyện cô ta biết trước tương lai là giả sao? Dù sao cô cũng không tin Hàn Lặc có thể kém hơn Tưởng Lục được.

Trừ phi ——

Trong núi không có lão hổ, hầu tử mới có thể xưng Bá Vương.

Thanh Xuyên.

Túc Miểu đoán không lầm, Dương Hành xác thực tìm người ta gây phiền toái rồi.

Nhưng bà ta không trực tiếp tìm Đại Mạn, mà cùng Túc An nghe ngóng hai ngày, trước tiên điều tra rõ nơi ở của Đại Mạn, hai người thừa dịp cô ta đi làm liền tìm tới cửa.

Gia đình họ Đại sống ở ngoại ô thành phố Thanh Xuyên, trong một ngôi nhà đất hơi dột nát nhưng ngăn nắp.

Sân không nuôi gà vịt như nhà người khác mà được dọn dẹp sạch sẽ, hai bên trái phải trồng rau, đậu xanh mướt.

Dưới mái hiên cũng có vài chậu hoa dại không biết tên, được đựng trong những chiếc bình đất nung vỡ nát.

"Các người là? ? ?"

Cửa phòng chính vừa mở, một người phụ nữ mặc áo màu xám ngồi đan chiếu trúc, thấy có người đứng trong sân, bà ta cũng không đứng dậy, chỉ ngẩng đầu hỏi và động tác trên tay cũng không ngừng lại.

"Đây là nhà Đại Mạn sao?"

Người phụ nữ đặt công việc trên tay xuống và đứng dậy. Nhìn thấy hai người trước mặt đều ăn mặc chỉnh tề, trên người không có lấy một mụn vá, đặc biệt là cô gái trẻ phía sau mặc váy hồng xinh đẹp và đôi giày da mũi nhọn nhỏ chỉ có dân thành thị mới dùng.

Người phụ nữ liền thấy không tự nhiên, còn có chút bất an.

"Đúng vậy, các người tìm Mạn Nhi có chuyện gì sao?"

Loading...