Trọng sinh thành mỹ nhân xinh đẹp nhưng ngốc nghếch - Chương 82: Em Chiếm Hời Lớn
Cập nhật lúc: 2024-09-21 20:36:26
Lượt xem: 49
Cửa hàng mà Hàn Lặc nói nằm ở vùng phụ cận trường cấp 3 An Nam.
Cửa hàng nhỏ chỉ có ba hoặc bốn bàn. Khi cả hai đến đó, không chỉ hết chỗ mà còn có một hàng dài xếp bên ngoài, và hầu hết đều là học sinh của trường cấp 3 An Nam.
Túc Miểu còn tưởng rằng còn phải đợi lâu mới đến lượt bọn họ, không ngờ Hàn Lặc lại bảo cô đợi ở bên kia đường, anh đi qua nói với ông chủ vài câu, ông chủ trực tiếp lấy ra một cái lồng hấp ba tầng dưới bàn xách ra.
Hàn Lặc mang theo cái hộp, chậm rãi đi tới.
Túc Miểu hớn hở chạy về phía anh trước ánh mắt hâm mộ của những người xung quanh.
“Tại sao anh không phải đứng xếp hàng?”
Trong hộp cơm không ngừng tản ra mùi thơm mê người, chính là mùi thịt băm cùng hành gừng. Túc Miểu hít sâu một hơi, nhịn không được l.i.ế.m liếm bờ môi, cảm thán nói: "Thật sự rất thơm ah."
Cô say sưa nhắm mắt lại, cả người đều sắp treo trên cánh tay của Hàn Lặc rồi.
Anh nhịn không được cười ra tiếng: "Xem bộ dạng thèm ăn của em này, may mà ngày hôm qua tôi đã sớm nói với ông chủ, nhờ ông ấy tự hấp trước một lồng, bằng không thì để em ngồi ở trong tiệm đợi, chẳng phải là nước miếng sẽ chảy không ngừng."
"Sao anh lại lợi hại như vậy ah." Túc Miểu hai mắt sáng lên lấp lánh, đặc biệt chân thành, khen ngợi làm cho Hàn Lặc mở cờ trong bụng.
Hàn Lặc: "Biết rõ chỗ tốt của anh rồi nha, có đối tượng là anh, em chiếm hời lớn rồi, Túc Tiểu Meow."
Túc Miểu: ". . ."
Cho anh vài phần nhan sắc liền có thể mở phường nhuộm, quá khoe khoang rồi.
Trong lòng cô oán thầm, trên mặt lại cười đến càng thêm sáng lạn rồi, cười hì hì nói: "Dạ dạ đúng vậy, anh là tốt nhất rồi."
Hàn Lặc: "Cái kia còn giả được sao?"
Túc Miểu hừ nhẹ một tiếng: "Nhất thời thì tính làm gì, anh phải tốt cả đời, đó mới là thật."
Hàn Lặc liếc mắt: "Làm người đàn ông của em thật không dễ dàng."
Túc Miểu xấu hổ, nhịn không được giận hắn: "Cái gì mà đàn ông với không đàn ông, anh có thể hay đừng thô tục như vậy không!"
Hàn Lặc: "Làm sao lại thô tục rồi hả? Hai ta rồi sẽ sống cùng nhau, tôi không phải là người đàn ông của em thì là cái gì?"
Túc Miểu: "Tôi còn chưa nói muốn gả cho anh đây này."
Hàn Lặc: "Em đây là tư tưởng không đúng rồi, yêu đương không lấy kết hôn làm tiền đề chính là đùa nghịch lưu manh, vì phòng ngừa em phạm sai lầm, anh sẽ thời thời khắc khắc mà nhắc nhở em không thể bội tình bạc nghĩa đấy."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-my-nhan-xinh-dep-nhung-ngoc-nghech/chuong-82-em-chiem-hoi-lon.html.]
Túc Miểu trợn tròn mắt: "Ngày hôm qua anh không phải nói như vậy! !"
Hàn Lặc cười ha ha, lộ ra giấu đầu lòi đuôi: "Anh ngày hôm qua cái gì cũng không nói ah."
Túc Miểu: "Tôi nói tôi sẽ lấy tiền của anh đi ra ngoài sống một cách ung dung tự tại lại khoái hoạt, anh…" nói đến một nửa, Túc Miểu ngẩn người.
Cẩn thận nghĩ lại, anh ta thật đúng là không có đáp lại, tất cả đều là tự cô quyết định.
Túc Miểu hầm hừ mà véo cánh tay anh ta: "Anh quá giảo hoạt rồi." Hàn Lặc nhún vai, nghiêng người nhìn cô: "Ai bảo có ít người dầu muối không vào đây này."
Túc Miểu nhìn anh một cái.
Đúng lúc này, hai người đã đi tới công viên bên hồ rồi.
Hàn Lặc chọn lấy một cái ghế đá ngồi xuống, đem hộp cơm đặt ở trên cái bàn tròn nhỏ, mở nắp ra, mỗi tầng bày tám cái bánh bao, mỗi cái chỉ cỡ nắm tay trẻ con.
Ngoài ra còn có một hộp nhỏ đựng nước chấm ở lớp dưới cùng.
Hỗn hơn dấm chua với sa tế một cách lạ miệng, phối hợp với một chút xì-dầu, chua cay mặn đủ hết, Túc Miểu ngửi thấy mùi này, trong miệng bắt đầu không ngừng bài tiết nước bọt.
Hàn Lặc đưa cho cô chiếc đũa, cô không thể chờ đợi được mà kẹp một cái.
Bánh bao vừa vào miệng, Túc Miểu hạnh phúc đến nheo mắt lại: "Thật sự quá mỹ vị rồi, tay nghề sư phụ này coi như không tệ!"
Vân Mộng Hạ Vũ
Túc Miểu lại ăn một cái, mới phát hiện Hàn Lặc không động, cô nghi hoặc nói: "Tại sao anh không ăn à?"
Hàn Lặc buông tay: "…Ông chủ chỉ lấy một đôi đũa."
Túc Miểu cắn môi dưới, nhìn chằm chằm vào chiếc đũa có chút xoắn xuýt, một lát sau, cô chủ động kẹp một cái đưa tới bên miệng Hàn Lặc.
Hàn Lặc sững sờ.
Túc Miểu thúc dục anh: "Ăn ah."
Tai Hàn Lặc có chút nóng lên, anh cố giữ vững vẻ trấn định, một ngụm đem bánh bao ăn vào trong miệng.
Mùi thơm nồng đậm của bánh bao lập tức tràn đầy khoang miệng, không biết có phải ảo giác hay không, anh cảm thấy tay nghề của ông chủ hình như tốt hơn, bánh bao hôm nay so với trước kia đều ăn ngon hơn, thật vừa miệng.
Nhất là…
Cái bánh bao này là Túc Miểu chủ động kẹp cho anh ăn. Cái này làm cho anh vui vẻ vô cùng, chỉ cảm thấy trong lòng như có cánh.
Hàn Lặc đang muốn trêu chọc Túc Miểu hai câu, chỉ thấy cô nhìn chằm chằm vào đầu đũa, mặt như màu hồng phấn, n.g.ự.c anh cũng theo đó mà nóng lên, chỉ cảm thấy trong không khí đều lộ ra vị ngọt ngào mà chỉ trên người cô mới có.
Đột nhiên cảm thấy miệng đắng lưỡi khô.