Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng sinh thành mỹ nhân xinh đẹp nhưng ngốc nghếch - Chương 75: Sĩ Diện Cãi Láo.

Cập nhật lúc: 2024-09-21 20:36:16
Lượt xem: 48

Nói cô sĩ diện cãi láo vậy cô liền sĩ diện cãi láo đến cùng: "Hàn đại ca, đối với loại người như tôi bụng đang đói có người mời ăn thì kêu no rồi mà từ chối, ngài thật sự là khổ cực đây này. Ngẫm lại tương lai không biết ngài còn muốn khó chịu bao nhiêu năm, tôi liền ái ngại, ngài nên tìm một người hiền lành ôn nhu cưới về làm vợ mới tốt ah, cần gì phải chính mình chịu tội, đáng đời!"

Cô bũi môi, lại một chầu miệng lưỡi bén nhọn, Hàn Lặc muốn cười mà không dám cười.

Che miệng ho hai tiếng, nói sang chuyện khác:

Vân Mộng Hạ Vũ

"Nói mấy câu này làm gì, nhanh về ngủ."

Lại để cho cô nói tiếp, anh chỉ sợ lại muốn khôi phục trạng thái không có vợ rồi.

Tâm tình Hàn Lặc lúc này rất tốt, nhìn Túc Miểu đang nhao nhao cũng giống như chủ nhân đang nhìn con mèo nhỏ của mình vậy, thấy thế nào cũng rất đáng yêu.

"Có cửa tiệm bánh bao hấp đặc biệt ngon, sáng mai tôi đưa em đi."

Túc Miểu kỳ thật cũng không thực sự tức giận.

Vừa nhắc tới ăn, cô liền thuận sườn núi hạ con lừa, lực chú ý lập tức bị chuyển đi rồi.

Cao hứng mà liên tục gật đầu, trong lòng rất vui thích đấy.

Vẻ này so với việc ép lên Lương Sơn đầy ngột ngạt kiếp trước, cô cảm thấy có Hàn Lặc làm đối tượng thật là tốt.

Cũng là do cô thiếu kiến thức, đối với tiêu chuẩn về phán xét đàn ông còn dừng lại ở Đại Thịnh. Chỉ cảm thấy nguyện ý rửa tay làm canh, lại cam tâm tình nguyện mang vị hôn thê đi bốn phía ăn đồ ngon chính là người đàn ông rất rất tốt.

Thật tình không biết đầu năm nay đàn ông vì nịnh nọt đối tượng, lại ở trong điều kiện thiếu thốn vật chất, nên giở trò bịp bợm cũng không ít.

Người bình thường nếu không tệ cũng phải đạp xe đạp mang theo cô gái mình thích xem hoa nhìn nước, ngắm những vì sao, ánh trăng. Nếu là thanh niên có m.á.u văn nghệ còn có thể hẹn nhau ở trong công viên nói chuyện ca từ thi phú, triết học nhân sinh đây này.

Điều kiện tốt còn lợi hại hơn rồi.

Có người còn thích học mấy đại ca xã hội đen trong phim Hồng Kông, mặc vest tây và quần ống loe, đeo kính râm, dẫn các cô gái, đàn em vào các nơi cao cấp tiêu xài hoang phí.

Những người như Hàn Lặc, không xem phim cùng người mình thích cũng không đi ăn ở nhà hàng Tây để tạo cảm giác lãng mạn là ngoại lệ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-my-nhan-xinh-dep-nhung-ngoc-nghech/chuong-75-si-dien-cai-lao.html.]

Nếu là những cô gái khác, mọi người sẽ nghĩ rằng anh keo kiệt và thiếu chân thành.

Cũng chỉ có Túc Miểu cảm thấy anh thật tâm.

“Anh ở bên cạnh, hay số 18?” Túc Miểu đá đá cục đá cuội trên mặt đất, đột nhiên mở miệng cảnh cáo anh: "Không cho phép lại trèo tường vào nhà tôi."

Vạn nhất bị người khác nhìn thấy, lại không biết sẽ truyền ra cái lời ong tiếng ve gì, người khác khẳng định nói bọn họ không biết liêm sỉ, không qua mai mối đã tằng tịu với nhau. Không chỉ thế, nếu như trong ngỏ hẻm này ở ẩn giấu mấy loại người bại hoại cặn bã, đợi bọn đạo chích đó nhìn thấy cũng học theo, viện này của cô còn an toàn sao?

Một cô gái sống một mình, không thể không lo lắng nhiều.

Hai tay Hàn Lặc cắm ở trong túi quần, nghiêng người tựa ở trên tường.

Giải thích một cách thoải mái: "Ông ngoại bà ngoại lớn tuổi, đã nghỉ ngơi sớm, tôi sẽ không đi quấy rầy bọn họ rồi, tôi ở bên cạnh."

Lời nói cực bình thường..., nhưng hình như quan hệ đã làm rõ rồi, giữa hai người lại thêm một tầng mập mờ ràng buộc, Túc Miểu vừa nghe đến giọng nói của anh, tim liền không nhịn được đập bịch bịch.

Cô thấp giọng "A..." thoáng một phát, do do dự dự: ". . . Cái kia, tôi đi vào?"

Hàn Lặc: "Đi thôi."

Túc Miểu quay người đẩy cửa, cảm nhận được sau lưng luôn có một ánh mắt nóng rực đuổi theo, cả người phảng phất như bị một ngọn lửa bao quanh, từ sau lưng thiêu đốt đến cổ, lỗ tai, đôi má.

Hết lần này tới lần khác đúng lúc này, Hàn Lặc lại mở miệng: “Em sẽ không tỉnh lại mà quên chuyện tối nay đúng không?”

"Chuyện của chúng ta đã định rồi, em không thể đổi ý. Nếu em dám đổi ý, tôi liền dám đuổi tới trước mặt dì Liễu tố cáo em là người bội tình bạc nghĩa."

Túc Miểu quay đầu lại thật mạnh, rất lâu không nói chuyện.

Trừng lớn mắt không thể tưởng tượng nổi mà nhìn anh ta: "Hàn Lặc! ! !"

Hàn Lặc hừ hừ cười, ngón tay ôm lấy lọn tóc cô, hơi có vẻ triền miên mà đi lòng vòng: "Ngủ ngon, cô gái nhỏ của tôi."

Túc Miểu: ". . ."

Ai nói phụ nữ hay thay đổi, theo cô thấy, đàn ông cũng không kém cạnh bao nhiêu.

Loading...