Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng sinh thành mỹ nhân xinh đẹp nhưng ngốc nghếch - Chương 74: Chúng Ta Cứ Quyết Định Như Vậy

Cập nhật lúc: 2024-09-21 20:36:15
Lượt xem: 51

Giọng nói của cô rất nhẹ nhàng mềm mại, như có một sợi lông vũ lướt qua tim, khuôn mặt rõ ràng không chút biểu cảm, nhưng tim Hàn Lặc đột nhiên đông cứng lại, chợt thấy đau nhói.

Anh bắt được tay Túc Miểu tay, ép cô nhìn vào mắt mình, chân thành nói: "Hoàn cảnh gia đình tôi... có chút phức tạp. Không phải tôi không muốn nói cho em biết, mà là, tôi không biết bắt đầu từ chỗ nào. Túc Miểu, tôi không phải là người hoàn hảo, kỳ thật tôi cũng có rất nhiều điểm không tốt, tôi không muốn để lộ ra sự kém cỏi và xấu hổ của mình trước mặt em, tôi…Cần thời gian. Nhưng tôi có thể cam đoan với em, tôi sẽ không dấu diếm em quá lâu, tôi thích em, dám theo đuổi em, thì tôi đã sẵn sàng đối xử thật lòng và bảo vệ em cả đời. Chỉ cần tôi ở đây, ai cũng không thể làm tổn thương em, ai cũng không thể chọn em mà đâm, tôi không thể, cha mẹ tôi cũng không thể. Em yên tâm, tôi sẽ đối xử thật tốt với em, cũng sẽ cố gắng cho em một cuộc sống thật tốt."

Giọng nói của anh trong trẻo nhẹ nhàng, lại tràn đầy mạnh mẽ, lần đầu tiên không còn cười đùa cợt nhả.

Túc Miểu giật mình, hốc mắt hơi nóng, không biết tại sao, trong lòng lại ê ẩm đấy, vừa chua xót lại có chút ngọt ngào.

Cô xác định, Hàn Lặc giờ này khắc này là thật lòng đấy.

Anh bình thường thích trêu chọc cô, cùng cô cãi nhau, nói chuyện còn không đứng đắn, nhưng anh làm việc từ trước đến nay luôn chu đáo, tâm tư rất cẩn thận. Anh ngang ngược lại bướng bỉnh, kì thực rất coi trọng hứa hẹn, làm người làm việc đều có nguyên tắc của mình.

Anh dám cam đoan như vậy, nhất định hiểu rõ.

Giống như lần trước cô một mình đi tiệm cơm, anh không đi được nên thẳng thắn nói với cô rằng anh có việc khác phải làm. Lúc đó cô là cô gái anh động lòng, còn người kia là bạn của anh lúc xuống nông thôn. Anh đã nhận lời đối phương trước nên sẽ không hủy hẹn.

Túc Miểu ngoài miệng phàn nàn anh không đủ thiệt tình, không đặt cô vào vị trí đầu tiên, kỳ thật trong lòng cũng rất tán thưởng đấy.

Nếu như anh là trọng sắc khinh bạn, không giữ lời hứa, quả thật có thể trong khoảnh khắc đó đã thỏa mãn lòng hư vinh của cô, nhưng khi lý trí quay lại cô nhất định sẽ xem thường anh.

Giờ phút này nghe được những lời này của Hàn Lặc, Túc Miểu không chút nào hoài nghi thành ý của anh.

Cô nhìn vào mắt anh, đôi mày cao vút, vẻ lo lắng trong mắt anh, cái mũi không hiểu sao có chút cay.

Trong nháy mắt này, cô đột nhiên rất tò mò, Hàn gia đến cùng là cái dạng gì?

Cô nghĩ rằng một người đàn ông tự tin, đôi khi độc đoán, khi thì ngây thơ và luôn toả sáng như ánh mặt trời lại là con út trong gia đình, chắc hẳn đã lớn lên được bao bọc bởi tình yêu thương bền chặt.

Nhưng khi Hàn Lặc nói đến chuyện gia đình, cơ bắp bỗng nhiên căng lên, ánh mắt rất phức tạp.

Vân Mộng Hạ Vũ

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-my-nhan-xinh-dep-nhung-ngoc-nghech/chuong-74-chung-ta-cu-quyet-dinh-nhu-vay.html.]

Cũng có một chút xấu hổ và ghê tởm trong sự thờ ơ.

Loại cảm xúc này vừa mới xẹt qua, là lần đầu tiên Túc Miểu nhìn thấy anh như thế này, từ chối người khác xa ngàn dặm bên ngoài làm cho cô thật đau lòng.

Cô muốn nói vài lời dí dỏm hòa hoãn không khí, nhưng làm sao cũng nói không nên lời.

"Nếu như em nhất định phải biết, tôi có thể… "

Túc Miểu đưa tay, cao giọng đánh gãy lời anh: "Không, không cần phải nói."

Hàn Lặc chưa nghĩ ra phải nói như thế nào, cô lại chưa thực sự sẵn sàng để đón nhận mọi cảm xúc của anh.

Hàn Lặc: " Vậy thì, em có đồng ý để tôi làm đối tượng của em không, Túc Miểu Miểu? Tôi sẽ đối xử tốt với em."

Thấy cô không nói lời nào, Hàn Lặc không khỏi vừa vội vừa nóng nảy: "Em không nói lời nào, tôi coi như em đã chấp nhận, vậy chúng ta cứ quyết định như vậy?"

". . ."

Túc Miểu nghe anh nói như vậy, dở khóc dở cười.

To gan lớn mật vươn móng vuốt véo cánh tay anh: "Anh không thể để cho tôi cảm động thêm trong chốc lát sao?"

Cô vừa làm tốt công tác chuẩn bị, đang rất cảm động, thiếu chút nữa muốn khóc bù lu bù loa, kết quả cái người này nhu tình mật ý chỉ được hai giây, lập tức lại trở thành thổ phỉ, khiến cho cô cũng không biết nên lấy biểu cảm gì nhìn anh ta.

Hàn Lặc nhướn mi, bả vai kéo căng được buông ra.

Bình tĩnh rồi lại nhịn không được miệng tiện: "Sĩ diện cãi láo."

". . ."

Túc Miểu nhe răng, quả nhiên có người không đáng để cô đau lòng.

Loading...