Trọng sinh thành mỹ nhân xinh đẹp nhưng ngốc nghếch - Chương 63: Làm Trò Trước Mặt Cha Mẹ.
Cập nhật lúc: 2024-09-21 20:36:00
Lượt xem: 71
Túc An làm như không nhìn thấy vẻ kinh ngạc chói mắt trên khuôn mặt kia, nói tiếp: "Công tác của cô là tôi đoạt đấy, bất quá tôi cũng là bị Tưởng Cầm giựt giây."
Nói đến chỗ này, cô ta giống như có thêm lực lượng, nhìn thẳng vào mắt Túc Miểu: "Cô cũng biết, tôi muốn gả cho Tưởng Lục. Tưởng Cầm là em gái của anh ta, cô ta muốn chơi cô, tôi mới giúp một tay."
"Túc Miểu, muốn đối phó với cô chính là Tưởng Cầm, không phải tôi, là cô ta chán ghét cô."
Túc Miểu: "Cho nên?"
"Trong chốc lát ba mẹ hỏi, nếu như cô nguyện ý nói cho bọn họ, công tác là cô chủ động tặng cho tôi đấy, tôi sẽ đền bù tổn thất cho cô."
Cái quái gì vậy?
Túc Miểu hờ hững: "Làm gì mà phiền toái như vậy, cho dù ba mẹ biết rõ, không phải là sẽ dạy dỗ cô hai câu sao? Cô là con ruột sợ cái gì."
Túc An nghẹn lại.
Túc Miểu chưa từng bỏ lỡ đáy mắt không cam lòng của cô ta, cảm giác “mạo phạm” không đủ che dấu, cùng với dày đặc kiêng kị, lại làm cho người ta cảm thấy mâu thuẫn không thể giải thích được.
Không mang theo thành kiến mà nói, cô kỳ thật nghĩ rằng Túc An chán ghét cô, thậm chí hận cô.
Chỉ là cô rất không hiểu lúc Túc An yêu cầu cô vì cái gì có thể làm được hùng hồn như vậy. Cô ta ghen ghét cô lại trơ trẽn cùng cô nói chuyện, trên mặt lại là một bộ dạng "Tôi đối với cô đề ra yêu cầu là vì tôi coi trọng cô" vậy.
Cô ta luôn ở trên cao mà nhìn cô.
Thế nhưng mà, một người bị nhìn xuống như vậy, cần kiêng kị sao?
Còn có.
Vừa rồi cô chăm chú quan sát phương thức mà hai mẹ con Tưởng gia cùng Túc An ở chung, Túc Miểu còn phát hiện một hiện tượng rất thú vị.
Tưởng Cầm không quá để ý Túc An, ngôn ngữ động tác đều rất bị động. Túc An chủ động cùng cô ta giao hảo, tay chân đụng chạm phi thường thân mật, nói chuyện cũng là dụ dỗ lấy, nhưng đáy mắt lại thỉnh thoảng xẹt qua khinh thường, còn có lộ ra sự "Thương cảm" đột ngột.
Vậy thì rất kỳ quái.
Túc Miểu thật sự cảm thấy buồn bực không thôi.
Theo lý mà nói, người quanh năm bị "Cha mẹ" nghiền ép khi dễ không có khả năng dưỡng ra tính cách kỳ quái như vậy.
Nếu không phải diện mạo Túc An cùng mẹ Túc phi thường giống nhau, cô còn cho rằng Xa gia nói dối nhăng cuội, cố ý tìm người đến giả mạo đây này.
Túc Miểu nói xong cũng không để ý tới cô ta phản ứng ra sao, quay người liền đi vào nhà.
Đột nhiên, cánh tay bị kéo mạnh một cái, cô liên tục lùi về phía sau mấy bước cũng không ngăn được muốn ngã xuống, Túc Miểu vừa nghĩ rằng mình sắp ngã ngồi xổm xuống, hình tượng sẽ bị phá hủy nghiêm trọng rồi, một đôi tay hữu lực rơi vào phía sau lưng nơi bả vai cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-my-nhan-xinh-dep-nhung-ngoc-nghech/chuong-63-lam-tro-truoc-mat-cha-me.html.]
Vân Mộng Hạ Vũ
"Không sao chứ?"
Là Hàn Lặc.
Túc Miểu cảm thán thật nguy hiểm, cô vỗ vỗ n.g.ự.c ổn ổn tâm thần, quay đầu cười cười: "Cảm ơn ah."
Nói xong cảm ơn cô liền lao về phía Túc An như một con sư tử nhỏ.
Túc An vẫn còn khiếp sợ Hàn Lặc xuất quỷ nhập thần, căn bản chưa kịp lấy lại tinh thần, đã bị Túc Miểu trả thù.
Thẳng đến khi bàn tay truyền đến đau đớn bỏng rát, cô ta mới kịp phản ứng bàn tay bị mài trầy da.
"Túc Miểu! !"
Túc An con mắt bốc hỏa, quát lên.
Túc Miểu lúc này cũng hét trở về: "Hô cái gì? Cô đẩy tôi một cái, tôi hiện tại đẩy trở về, chúng ta huề nhau."
Kỳ thật sau khi động thủ, trong lòng cô cũng không bình tĩnh được, tay vẫn còn run nhè nhẹ đây này.
Đây là lần đầu tiên cô đánh người.
Có chút mới lạ, còn có chút kích thích.
Túc Miểu giống như đã hiểu vì sao lại có người không cần nghĩ ngợi đã lựa chọn báo thù tại chỗ cái này so với giấu ở trong lòng rồi lại âm thầm đặt bẫy trả thù còn thoải mái hơn nhiều.
Túc An vội vàng từ trên mặt đất đứng lên, đang muốn tiến lên túm tóc Túc Miểu.
Khóe mắt liếc qua thấy bóng dáng vợ chồng Túc Vệ Quốc đang đi đến.
Cô ta lập tức dừng bước lại, mở bàn tay ra, đem chỗ trầy da cho Túc Miểu xem.
Lã chã chực khóc nói: "Cô bị thương sao? Cô không phải là chuyện gì cũng không bị sao? Túc Miểu, cô không chỉ lòng dạ hẹp hòi, cô còn rất ác độc, rõ ràng dẫn người đến bắt nạt tôi, cô hơi quá đáng rồi."
Túc Miểu hồ nghi mà nhìn cô ta một cái, mặt biến nhanh như vậy, hẳn là…
Gần đây có người đang nhìn?
Tuy đoán được, nhưng Túc Miểu tuyệt không muốn thu liễm, nếu như cô đối với Túc An chơi mấy trò xiếc vặt, đó mới gọi là không bình thường.
Cô cười lạnh một tiếng: "Làm chuyện thất đức không dám nhận ah, cô động thủ đánh người trước tôi mới đẩy cô đấy, hai ta kéo đầu nhau cô làm gì phải kéo người khác dính líu đến? Cô thật là kỳ quái ah."
Túc Miểu nói xong, quay người muốn cùng Hàn Lặc nói chuyện, chỉ thấy Túc Vệ Quốc cùng Liễu Ngọc Tú đứng ở cách đó không xa.
Thoáng một phát liền ngây người.
Đây là muốn ở trước mặt ba mẹ làm trò ah.