Trọng sinh thành mỹ nhân xinh đẹp nhưng ngốc nghếch - Chương 401: PN Tiểu Ngư tốt nghiệp 2
Cập nhật lúc: 2024-09-26 12:59:28
Lượt xem: 30
Đừng thấy Hàn Tĩnh Ngọc cao xấp xỉ bằng Túc Miểu, lại còn tham dự lễ tốt nghiệp trung học, nhưng thực ra Hàn Tĩnh Ngọc vẫn chỉ là cô bé mới mười lăm tuổi thôi. Trong trường học cô bé không có người bạn nào, tất cả mọi người đều đánh giá cô bé là thiên tài không thích nói chuyện, không một ai biết cô bé là người rất hoạt bát.
Việc con bé thích nhất chính là đấu võ mồm với Tưởng Tiếu.
Bình thường là 1vs 2, cho dù Tưởng Tiếu lôi kéo anh trai mình cãi nhau với Hàn Tiểu Ngư, thì cũng là thắng ít thua nhiều.
Khi ba người bọn chúng còn nhỏ, Túc Miểu thường xuyên nhận được lời phàn nàn từ trường học con bé, nội dung lần nào cũng là Hàn Tiểu Ngư bắt nạt người khác.
Con bé không đánh nhau với người khác, mà chỉ nói một vài chuyện dọa bạn học sợ hãi đến khóc thét. Tiểu Ngư thích nhất là kể chuyện mà, có thể nói ở phương diện này con bé có rất nhiều chiến tích nổi bật. Năm thứ ba tiểu học, con bé dọa mấy bạn học nam sợ đến mức không dám đi đến nhà vệ sinh, trong đó có một bạn nam kìm nén tiểu cả ra quần. Lúc cô giáo đến nhà kể lại chuyện này, Túc Miểu chấn kinh suýt thì rớt cả mắt ra ngoài.
Tiểu Ngư của cô thật sự biến thành tiểu Ma Vương sao?
Việc này khác biệt quá lớn.
Chuyện này xảy ra quá nhiều lần, ban đầu Túc Miểu còn cảm thấy bối rồi, nhưng về sau thì chỉ lạnh nhạt đối phó.
Cũng may là khoảng thời gian Hàn Tiểu Ngư hay giở mấy trò đùa quái đản rất ngắn, sau mười tuổi hứng thú của con bé bắt đầu thay đổi, nếu không Túc Miểu sẽ sầu đến c.h.ế.t mất.
Vân Mộng Hạ Vũ
Đến trường học, Hàn Lặc đi đậu xe, Túc Miểu dẫn hai nha đầu đi về hướng phòng học lớp mười hai ban 6 quen thuộc. Lúc bọn họ đến đó, bên trong đã có rất phụ huynh, không ít người đã từng gặp mặt Túc Miểu, dù sao cô và Hàn Lặc cũng đã đến cuộc họp hội phụ huynh học sinh học kỳ trước rồi.
Nhưng bọn họ vẫn thường xuyên nói đi nói lại cảm khái cô còn quá trẻ.
“Mẹ Tĩnh Ngọc, các người đã tới rồi à. Ai nha, sao tôi cứ cảm thấy cô càng ngày càng trẻ thế nhỉ? Nhìn cứ như thiếu nữ mới ngoài hai mươi, bình thường cô dưỡng da thế nào vậy?"
"Bộ quần áo này của cô đẹp quá, tôi chưa thấy ai phối quần áo như thế này."
"Cô có đến thẩm mỹ viện định kỳ không?"
“......"
Ngoại trừ cảm thán cô trẻ tuổi, còn có những câu thế kiểu này: “Tĩnh Ngọc có nói với cô con bé thi thế nào không? Con trai tôi về nhà nói nó thi không tốt lắm, môn vật lý có hai câu nó chưa kịp làm."
"Tiểu Bảo nhà tôi cũng vậy, con bé nói đề thi năm nay khó quá, có mấy môn nó chưa làm hết."
"Ha ha, con tôi nói nó không tệ lắm, cha nó còn mặc sườn xám để lấy may, nói là để vừa xuất trận đã chiến thắng, xem ra thật sự có tác dụng."
“......"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-my-nhan-xinh-dep-nhung-ngoc-nghech/chuong-401-pn-tieu-ngu-tot-nghiep-2.html.]
Bất kể mọi nói cái gì, Túc Miểu cũng chỉ cười cười gật đầu phụ họa một hai câu, đợi thêm khoảng mười lăm phút, tất cả phụ huynh học sinh đều đã đến đông đủ. Chủ nhiệm lớp kêu mọi người cầm ghế đến bãi tập trung khu của ban 6.
Túc Miểu vừa nghe đã cảm thấy không tốt lắm a.
Lúc này mặt trời không có độc, nhưng phải ngồi dưới ánh nắng mặt trời nửa 30 phút một tiếng, vậy thật sự không có mấy người chịu được.
Từ bỏ con gái, cô chậm rãi đi đến bên cạnh Hàn Lặc: “Hay là anh đi một mình đi, em ngồi ở dưới cây ở thao trường bên cạnh đợi mọi người."
Hàn Lặc thuận thế nắm tay cô: "Lát nữa Tiểu Ngư sẽ lên sân khấu phát biểu, em chắc chắn không muốn xem à? Nếu em sợ nắng, trong xe có mũ chống nắng."
Hắn hiểu tính tình của vợ mình, cô ấy ghét phơi nắng, nếu thật sự không nhìn thấy tư thế bước lên sân khấu oai hùng của con gái, lúc trở về cô nhất định sẽ hối hận, may mà hắn đã chuẩn bị tốt.
Quả nhiên, hắn vừa nói như vậy, Túc Miểu Liền bắt đầu xoắn xuýt.
Hàn Lặ cũng không thúc giục, đợi cô từ từ cân nhắc.
“Đưa chìa khóa xe cho em, em đi lấy mũ." Cô giơ tay ra.
Hàn Lặc vỗ nhẹ vào lòng bàn tay cô: "Em đi theo bọn họ trước đi, để anh đi lấy."
"Vậy anh đi nhanh lên một chút." Túc Miểu ngẩng đầu, nhìn mặt trời đang bắt đầu phỗ diễn sức mạnh của mình, cô tặc lưỡi một cái, vội vàng đuổi theo con gái.
Bất ngờ là bài diễn văn của lãnh đạo lại không hề chán hay dài dòng. Trường học rất thông cảm với những phụ huynh đang đứng hoặc ngồi dưới khán đài, chỉ nói qua loa vài câu chúc mừng học sinh, rồi để Hàn Tình Ngọc đại diện học sinh lên phát biểu.
Cái tên Hàn Tĩnh Ngọc không hề xa lạ đối với phụ huynh học sinh trường trung học An Nam.
Đây là người bạn học nhỏ hơn con trai con gái nhà bọn họ ba bốn tuổi.
Thành tích của cô bé cực kỳ nổi trội, gần như đạt điểm tuyệt đối tất cả các môn, sau khi học hết lớp 10 thì con bé trực tiếp nhảy cóc lên lớp 12, bất kể là kỳ thi lớn hay nhỏ cô bé đều vững vàng chiếm lấy vị trí số 1. Con bé không chỉ xếp thứ nhất trường trung học Nam An mà còn là đứng đầu toàn thành phố.
Về phần thứ hạng trong tỉnh là bao nhiêu thì mọi người không rõ lắm. Dù sao đề thi khảo sát của mỗi thành phố không giống nhau, bọn họ chưa bao giờ dùng chung một bộ đề, nhưng có lẽ cũng không có sự chênh lệch.
Cho nên khi Hàn Tĩnh Ngọc bắt đầu phát biểu, phụ huynh học sinh còn nghiêm túc nghe hơn cả khi hiệu trưởng nói chuyện ban nãy.
Dù sao, có một vài người trong nhà còn có con nhỏ, bọn họ cũng tò mò phương pháp học tập của Hàn Tĩnh Ngọc.
Ban đầu Túc Miểu còn mỉm cười, cho khi nghe con gái dùng giọng điệu nghiêm túc nói mỗi ngày con bé đều chăm chỉ làm mấy bộ đề, trời rạng sáng thì mới đi ngủ, sau giờ sáng dậy chạy bộ, 6 giờ 30 thì học thuộc từ vựng tiếng anh, thì biểu cảm trên khuôn mặt cô khó có thể diễn tả bằng lời.
Ngay cả Tưởng Tiếu cũng có chút ngơ ngác: "... Dì Miểu Miểu, ở nhà Tiểu Ngư thật sự chăm chỉ thế ạ?"