Trọng sinh thành mỹ nhân xinh đẹp nhưng ngốc nghếch - Chương 389: PN Túc An 9
Cập nhật lúc: 2024-09-25 22:28:59
Lượt xem: 6
Sau khi trở về, Dương Hành nhét cho cô một gói thuốc nhỏ.
Lòng bàn tay Túc An tựa như bị lửa thiêu đốt, nóng đến mức tay cô theo bản năng rụt lại.
Dương Hành: “An An, con trai dì, dì biết rõ nhất, nó là một người đàn ông rất có trách nhiệm, nếu hai người có quan hệ không tầm thường, nó nhất định sẽ cưới cháu. Bỏ lỡ ngày hôm nay, khi chúng ta trở về An Nam, cháu sẽ rất khó có cơ hội đến gần nó lần nữa.”
Túc An rùng mình.
Ma xui quỷ khiến, cô tiếp nhận gói thuốc.
Dương Hành ôn nhu vỗ vỗ tay cô: "Cái này đúng rồi, nếu đã chia tay, cũng không nên lưu cơ hội để bọn họ giảng hòa lần nữa, cháu nói đúng không?”
Túc An chần chờ hai giây, gật đầu.
Cô nắm chặt thuốc trong tay, lòng bàn tay thu lại thành nắm đấm, nắm chặt, giống như thứ đang nắm không phải là thứ không thể nhìn thấy ánh sáng, mà là tương lai của cô, cô nằm mơ cũng muốn có được!
Nhưng mà, khi Dương Hành trở lại phòng bên cạnh, trong phòng chỉ còn lại một mình, Túc An lại bắt đầu do dự.
Cô ném thuốc lên bàn, lập tức trốn xa.
Đầu tiên là ở trong phòng đi tới đi lui, sau đó phảng phất rơi vào thống khổ lựa chọn, ôm đầu lắc lư, trong miệng còn lẩm bẩm: "Làm, hay là không làm..."
Thời gian quá gấp gáp, cô không kịp nghĩ ra kế sách vạn toàn.
Mấu chốt nhất chính là, nếu cô chủ động rót nước cho Tưởng Lục uống, Tưởng Lục tỉnh lại phát hiện đã làm chuyện thân mật với cô, không cần động não Tưởng Lục sẽ biết bị mình tính kế, cứ như vậy, dựa theo tính cách của anh ấy quả thật anh ấy sẽ theo lời cưới cô, nhưng trong lòng nhất định là chán ghét cô sâu sắc.
Một người phụ nữ bị chồng chán ghét, cho dù thật sự trở thành thị trưởng phu nhân, lại có thể thật sự thoải mái khoái hoạt sao?
Cô không muốn chỉ là thị trưởng phu nhân hư danh, còn muốn cuộc sống của Túc Miểu trong tiểu thuyết, chồng có địa vị cao chức trọng, đối với mình sủng nịch cả đời, con trai hiếu thuận thành tài.
Cô muốn hoàn toàn thay thế cuộc sống của Túc Miểu, trở thành người chiến thắng trong cuộc sống.
Làm sao bây giờ mới có thể khiến Tưởng Lục đối với mình sinh ra áy náy, thương tiếc đây?
Túc An vắt hết óc suy nghĩ, thậm chí còn muốn tham khảo những bộ phim truyền hình cẩu huyết mà kiếp trước đã xem qua.
Sau hai giờ tâm trí bão táp, cô đã lên kế hoạch cho Tưởng Lục, nhưng việc này còn phải nhờ Dương Hành hỗ trợ.
Nghĩ đến đây, Túc An vội vàng gõ cửa phòng bên cạnh.
"Dì Dương, cháu muốn thương lượng với dì một chuyện."
"Chuyện gì?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-my-nhan-xinh-dep-nhung-ngoc-nghech/chuong-389-pn-tuc-an-9.html.]
"Chính là..."
Kế hoạch tiến hành dễ dàng hơn cô tưởng tượng.
Tưởng Lục rất tin tưởng mẹ ruột, Dương Hành lộ ra vẻ đau lòng, nói muốn đến ký túc xá của hắn xem hoàn cảnh bên kia, Tưởng Lục tuy rằng tâm tình không ổn, nhưng vẫn dẫn mẹ ruột về ký túc xá.
Khi tham quan điều kiện ở trọ, Túc An vì không khiến Tưởng Lục cảnh giác, liền ngoan ngoãn nói mình muốn nghỉ ngơi, không đi.
Tưởng Lục trước đó còn hoài nghi dụng tâm của cô.
Chỉ là Tưởng gia cùng Túc gia giao tình thâm hậu, hắn đối với cô con gái mới tìm về của Túc gia không quen thuộc, nhưng cuối cùng cũng có vài phần mặt mũi, không trực tiếp làm cho đối phương khó xử, chỉ là bày ra thái độ xa cách muốn cô biết khó mà lui.
Bởi vậy, nghe Túc An nói không muốn đi, hắn mới nhìn thẳng Túc An.
Nghĩ thầm, mình có thể đã hiểu lầm cô, có lẽ cô thật sự chỉ đến Thanh Xuyên tìm bạn bè, trong lòng Tưởng Lục cảm thấy có chút xin lỗi.
Túc An nhìn theo bóng lưng hai mẹ con đi xa, sau khi hoàn toàn không còn nhìn thấy bóng người, cô cởi bỏ nụ cười trên mặt, trở lại phòng chuẩn bị.
Cô tắm trước rồi sử dụng các công cụ trang điểm đơn giản để mô phỏng khuôn mặt và kiểu tóc của Đại Mạn rồi trang điểm cho mình.
Tuy nói hiệu quả cũng không tốt lắm, nhưng ở thời đại phụ nữ trang điểm chỉ thoa kem này, trang điểm qua loa quả thật có thể mê hoặc người khác.
Rất nhanh, Dương Hành trở về.
"Ký túc xá của nó ở số 30 phố Giang Dầu, 3 tòa nhà 106, à, chìa khóa đưa cho cháu. Còn nữa, canh gà dì gọi từ khách sạn, cháu trộn thuốc kia vào bên trong..."
Túc An cầm chìa khóa, tiếp nhận bình giữ nhiệt.
"An An, chuyện này là bí mật của chúng ta, dì chỉ vì lo lắng cho nó nên mới nhờ cháu đi qua, biết không?"
Túc An gật đầu: "Dì Dương, cháu hiểu.”
Tất nhiên cô sẽ không nói lung tung.
Cô và dì Dương là châu chấu trên một sợi dây thừng, dì Dương không muốn phá hư hình tượng của cô trong lòng Tưởng Lục, cô cũng không muốn. Cho nên, chuyện phát sinh tối nay chỉ có thể là ngoài ý muốn, là Tưởng Lục say rượu mất khống chế, mà cô vô lực phản kháng.
Túc An cổ vũ mình, xách canh gà đi về phía ký túc xá Tưởng Lục.
Cô biết rằng sau đêm nay, mục đích của cô đã đạt được một nửa.
Vân Mộng Hạ Vũ
Tưởng Lục trong sách đối với Túc Miểu kiêu căng điêu ngoa kia đã tốt như vậy, hiện tại cô so với Túc Miểu ôn nhu hơn, càng hiểu lòng người, hắn không có khả năng tuyệt không thích mình.
Túc An nhìn đám người đi trên đường, chậm rãi, khóe miệng cong lên càng lúc càng lớn.