Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng sinh thành mỹ nhân xinh đẹp nhưng ngốc nghếch - Chương 366: Chúng ta mới là người một nhà

Cập nhật lúc: 2024-09-25 22:28:27
Lượt xem: 20

Qua mấy ngày, Túc Miểu nhận thấy tầm mắt nhìn mình biến mất, tâm tình cô mới thả lỏng, thấy Lúc Hàn Lặc về nhà, trong tay cầm một phong thư.

Bên trong viết "bí mật" của Túc Miểu một cách bí ẩn, cố gắng làm cho Hàn Lặc tin tưởng vợ của anh bị cô hồn dã quỷ nhập vào.

Túc Miểu đọc xong tờ giấy, cũng không biết nên lộ ra biểu tình gì.

Có chút im lặng, lại có chút muốn cười, duy chỉ có không có sợ hãi.

“...... Làm sao cô ta biết em là Túc Miểu, thật kỳ quái.”

Phùng Vân Chi dùng tên nặc danh là tịch mịch.

Căn bản không cần động não, người nói lời này chỉ có cô ta.

Nhưng điều làm cho cô cảm thấy kỳ quái chính là, Phùng Vân Chi có thể từ dấu vết nào suy đoán ra thân phận của cô, vì sao lại dùng thủ đoạn cấp thấp như vậy?

Ở Hoa quốc, ở thời đại này, không giống như Đại Thịnh tùy tiện mời một đạo sĩ hòa thượng về làm việc, giả thần giả quỷ một trận là có thể đẩy một người vô tội vào chỗ chết.

Ngược lại, bây giờ đều nói về khoa học, điều cấm kỵ nhất là mê tín dị đoan phong kiến.

Ánh mắt Hàn Lặc hơi lạnh, cười đến tà ác: "Mặc kệ cô ta biết từ đâu cũng không nhấc nổi sóng gió gì.”

Thật sự là không ngừng nghỉ.

Anh muốn tích đức nên không g.i.ế.c cô ta.

Không nghĩ tới chính cô ta không muốn sống, nhất định phải đụng vào.

Một người xuyên thời gian không gian không an phận, có phải anh nên nghĩ biện pháp thanh lý dấu vết tồn tại của cô ta hay không?

Túc Miểu có chút lo lắng: "Cô ta có viết thư cho những người khác không? Ví dụ, cha mẹ.”

Hàn Lặc: "Sợ cái gì, cô ta có chứng cớ sao, ngay cả cô ta cũng không dám lộ ra ai sẽ tin cô ta, ngược lại trở tay tố cáo cô ta tuyên truyền mê tín dị đoan phong kiến.”

Cái gì đoạt xá, cái gì mượn xác hoàn hồn...

Dưới ánh sáng xã hội chủ nghĩa chiếu rọi, tất cả đều là lời nói ma quỷ mê hoặc con người.

Túc Miểu nghe nói như vậy, lắc đầu, nói: "Cái này cần chứng cớ gì, chỉ cần một người nổi lên nghi ngờ, sau này ở chung sẽ rất không được tự nhiên, hơn nữa trên người em quả thật không chịu nổi nghiên cứu sâu. Trước kia không có ai nghĩ theo hướng này, hơn nữa em vừa mới tới nơi này đã dọn ra khỏi nhà, rất nhanh chúng ta đã kết hôn, cũng chỉ có ngày lễ tết mới về nhà một chuyến, tóm lại là lui tới không thường xuyên cho nên ba mẹ chỉ cảm thấy 'em' hiểu chuyện, tìm được sở thích thích hợp với mình. Nhưng nếu có người nói với bọn họ em là một cô hồn ở cổ đại, vậy…"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-my-nhan-xinh-dep-nhung-ngoc-nghech/chuong-366-chung-ta-moi-la-nguoi-mot-nha.html.]

Năm ngoái, cô đã làm quần áo cho họ ...

Lúc đó trong tiềm thức bọn họ đề cao năng lực của cô, khen ngợi tài năng của cô ở lĩnh vực này, hiện tại chỉ sợ sẽ trở thành chứng cứ chứng minh thân phận khác thường của cô.

Lòng người, không chịu nổi thăm dò.

Nếu như có thể, Túc Miểu không muốn thêm rắc rối, không hy vọng Phùng Vân Chi phá vỡ hiện trạng cuộc sống của mình.

Vân Mộng Hạ Vũ

Hàn Lặc sao có thể không nghe ra sự lưu luyến của cô đối với nhà họ Túc.

Ba vợ và mẹ vợ thực sự rất yêu thương Miểu Miểu, chưa bao giờ đối xử tệ với cô.

Cho dù sau khi quan hệ với Túc An hòa hoãn, tình cảm mà bọn họ dành cho Miểu Miểu cũng không giảm nửa phần. Đối với Tiểu Ngư cũng rất yêu thương, trong nhà có được đồ mà con bé có thể dùng, đều hận không thể chuyển hết tới đây.

Còn có hai anh em Túc Trì, Túc Mục, cũng rất chiếu cố cô em gái này.

Tiểu Miêu cũng không phải là người có tâm địa sắt đá, đã sớm coi bọn họ như người nhà chân chính.

Hàn Lặc rất hiểu tâm tính của cô: "Bọn họ m.ó.c t.i.m móc phổi đối xử tốt với em, tình cảm không hề pha tạp, hai năm nay em cũng rất dụng tâm báo đáp sự quan tâm của bọn họ, em cũng không phải cố ý đoạt xá, chắc hẳn bọn họ sẽ không trách em.”

"Nếu như chuyện phát triển theo hướng không tốt nhất, cuối cùng bọn họ vẫn sinh ra hiềm khích với em, em cũng đừng đau lòng, em còn có anh và con gái, chúng ta mới là người một nhà."

Túc Miểu thản nhiên cười cười.

Trong lòng vẫn có chút lo lắng.

"Em có thể rất tham lam, có anh cùng Tiểu Ngư ở bên, cũng không muốn mất đi người nhà khác."

Không có được thì cái gì cũng không nghĩ, cảm thấy người khác có yêu mình hay không, có thể đối xử tốt với mình một chút cũng không quan trọng, cô sẽ tự mình tranh thủ sống tốt.

Nhưng sau khi trải qua sự quan tâm của gia đình, lại nghĩ đến khả năng trở mặt là thù thì cảm thấy khó có thể chịu đựng được.

Đây có lẽ là loại khác của từ tiết kiệm đến xa xỉ dễ dàng, từ xa xỉ đến tiết kiệm thì khó khăn.

"Anh hiểu."

Hàn Lặc nghiêng đầu nhìn đứa nhỏ đang ngủ say trên giường nhỏ, đưa tay ôm Túc Miểu vào trong ngực, hai vợ chồng nửa nằm trên giường: "Em quá lo âu, người này không đáng lo. Cô ta nhìn xuống người khác quá lâu, mọi việc đều thích lấy quyền thế ức h.i.ế.p người khác, đầu óc đã sớm thoái hóa teo tóp. Không có người trợ giúp chống đỡ cô ta, cô ta gần như nghĩ không ra độc kế vẹn toàn. Em xem lá thư này chính là sai sót trăm phần trăm, ngoại trừ cho chúng ta biết tâm tư của cô ta muốn hại em, còn lại không có tác dụng khác.”

Dứt lời, Hàn Lặc cười cười: "So với đối thủ trên thương trường anh cho rằng người phụ

Loading...