Trọng sinh thành mỹ nhân xinh đẹp nhưng ngốc nghếch - Chương 351: Độc nhất vô nhị
Cập nhật lúc: 2024-09-25 22:28:05
Lượt xem: 16
Cũng không biết gần đây vợ anh xem phim truyền hình gì, cô bỗng nhiên đưa tay, khí phách bóp cằm anh, buộc anh phải quay mặt nhìn cô.
Hắc, còn có chút giống như bộ dạng đùa giỡn phụ nữ nhà lành.
Ánh mắt Hàn Lặc chuyển động, dừng ở trên tay đang nhéo anh, không khỏi bật cười, nửa tò mò nửa thích thú, ánh mắt thâm thúy trìu mến tràn đầy chờ mong, giống như đang chờ Túc Miểu làm chút chuyện như vậy với anh.
Túc Miểu không biết là người nào đó đã suy nghĩ lệch lạc.
Cô đơn thuần chỉ không muốn anh đi, đùa giỡn với anh, chờ sau khi anh quay mặt lại, cô buông tay ra.
"Anh đi cùng em đến tiệm may của chị Thái, bên kia chị ấy có chất liệu tốt, vừa rẻ lại không cần phiếu. Tiểu Ngư gần đây lớn lên rất nhanh, nên may quần áo cho con bé.”
Túc Miểu ngoài miệng phàn nàn về tem phiếu, kỳ thật trong lòng biết rõ, biết những ngày sử dụng tem phiếu sẽ không còn dài.
Một thời gian trước đây, phiếu thịt, đường, sản phẩm từ đậu nành đã bị hủy bỏ. Nhưng một ngày không hủy bỏ phiếu vải, mua vải vẫn là một vấn đề rắc rối, cô càng không muốn đến các cửa hàng bách hóa để chọn những loại vải phổ biến hiện nay.
Người lớn mặc không sao, nhưng không thích hợp cho trẻ con.
Hàn Lặc hơi kinh ngạc, anh còn chờ bị vợ trêu chọc một chút rồi lại đùa giỡn trở về, không nghĩ tới cô lại nói chuyện này?
Anh nói: "Tại sao phải phiền phức như vậy, em may quần áo cho con bé mệt mỏi biết bao. Trong cửa hàng của em không phải đã có quần áo trẻ em sao, anh thấy chúng rất tốt, lấy cái kia mặc cho Tiểu Ngư.”
May quần áo tốn nhiều công sức, không cần phải quá giày vò.
"Làm sao em có thể làm như vậy?" Túc Miểu nheo mắt nhìn anh: "Dễ dàng đụng hàng với áo của người khác, con gái em là độc nhất vô nhị!!”
Doanh thu trong cửa hàng của cô tăng lên mỗi tháng, bán tốt nhất là quần áo nhỏ đáng yêu và dễ thương này.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-my-nhan-xinh-dep-nhung-ngoc-nghech/chuong-351-doc-nhat-vo-nhi.html.]
Về phần trang phục phụ nữ mang thai, hiện tại cửa hàng chỉ có những mẫu cơ bản và bán rất chạy, nhưng Túc Miểu có chút xem thường thiết kế của nhãn hiệu.
Dùng ánh mắt kén chọn của cô mà xem, ngoại trừ kiểu dáng đẹp mắt, nguyên liệu mềm mại thoải mái, nó chẳng có ích gì về mặt thiết kế.
Gần đây Hàn Lặc giúp cô liên lạc với một nhà máy may mặc sắp đóng cửa, chuyện cô muốn thu mua nhà máy còn chưa nói ra, nhưng đã chắc chắn đến tám chín phần.
"Người phụ trách nhà máy may mặc đường Tiểu Nam bây giờ có ý gì, bọn họ còn băn khoăn cái gì?"
Vừa nói chuyện đã chuyển sang nói về công việc, Hàn Lặc bất đắc dĩ cười, thu hồi những tâm tư kiều diễm kia: "Chuyện tiền nong ngược lại không nói, nhưng vẫn nói về vấn đề công nhân, đối phương yêu cầu chúng ta lưu lại tất cả công nhân.”
Túc Miểu nhướng mày.
Điều đó không thể.
Những nhà máy này vì sao hoạt động kém, một chút sức sống cũng không có, chính là bởi vì trong nhà máy có rất nhiều người đang kéo dài công việc, đục nước béo cò.
Đặc biệt là những người có cha mẹ làm trong nhà máy, nhà máy ban đầu tìm cách sắp xếp công việc cho con của những công nhân già trong nhà máy.
Mối quan hệ này, làm cho nhiều người không làm mà hưởng.
Trước kia nhà máy thuộc nhà nước, thua lỗ chính là tiền của quốc gia, bọn họ thích nuôi người nhàn rỗi như thế nào thì nuôi như thế đó, Túc Miểu không quản lý được. Nhưng cô mua nhà máy cũng không phải mua một đám phế vật về nuôi, không nói những nữ công nhân bình thường kia, cô còn dự định thay thế một số vị trí quản lý.
Nếu không cô bỏ ra một số tiền lớn để mua nhà máy, cuối cùng từ trên xuống dưới đều không phục tùng, vậy nhà máy này rốt cuộc là của cô hay là của bọn họ?
Vân Mộng Hạ Vũ
Những cán bộ không biết thích nghi, thích khoa tay múa chân giống như những trưởng lão của triều đại trước, sự trung thành và yêu thích với nhà máy không được mấy phần, chỉ thích ỷ vào tư lịch mà chống đối lại ông chủ, Túc Miểu cũng không thể dễ dàng tha thứ.
Cô suy nghĩ một lúc, hỏi: "Trước đó không phải chúng ta đã nói tốt rồi sao, chỉ giằng co về tiền, tại sao đột nhiên yêu cầu một lần nữa? Chúng ta có lựa chọn nào khác không?”
Ánh mắt Hàn Lặc dần dần thâm trầm: "Chơi đùa mà thôi, nhà máy may tại An Nam không ít, nhưng thiết bị sản xuất của nhà này là mới nhất. Nếu em không vội vàng, chờ đợi nửa năm sẽ có bất ngờ.”