Trọng sinh thành mỹ nhân xinh đẹp nhưng ngốc nghếch - Chương 319: Anh hai về
Cập nhật lúc: 2024-09-24 21:34:15
Lượt xem: 48
Túc An mới làm mẹ lần đầu tiên nên có rất nhiều thứ cô ấy không có kinh nghiệm.
Mẹ Tưởng Lục và dì Tú lúc nào cũng nói con nít ăn được là phúc, Túc An không nghĩ đó là chuyện to tát gì mà còn cảm thấy bảo bối của mình ăn nhiều là vì sức khỏe tốt, bây giờ nghe Ngô Hồng Ngọc cũng nói con mình mập, cô ấy bắt đầu sốt ruột.
Túc An: “Là sao, chị dâu?”
Ngô Hồng Ngọc: “Lúc em bé tám tháng tuổi sẽ rất hoạt bát hiếu động, thích bò, thích xoay người nhưng mà xương em bé còn rất yếu, nếu béo quá thì sẽ ảnh huởng hoạt động của đứa bé khiến cho đứa bé từ từ lười cử động. Em không cho nó hoạt động tay chân thì tay và chân của nó làm gì mà có sức?”
Nghĩ theo một hướng khác thì người lớn béo phì cũng không thích động tay động chân mà đúng không.
Chỉ có một chữ để miêu tả, mệt.
Khi Ngô Hồng Ngọc nói, Túc Miểu cũng tập trung nghe.
Đợi cho đến lúc hai người nói xong, cô mới phát hiện cô vào nhà lâu rồi mà không thấy những người khác: “Ba mẹ đâu rồi, còn có anh cả với ba đứa nhóc thối nữa, sao không thấy đâu hết vậy?”
Ngô Hồng Ngọc: “Ai cũng đi ra trạm xe lửa để đón chú hai hết rồi.”
Lúc đầu thực ra chỉ có một mình Túc Trì đi nhưng mà Bằng Bằng muốn gặp ba nó sớm một chút.
Bằng Bằng đi thì Bình Bình với Nhạc Nhạc sẽ không chịu để yên mà cũng đòi đi đón chú hai. Trạm xe lửa cuối năm rất phức tạp, người người chen lấn nhau, thành phần xấu cũng nhiều nên ba mẹ sợ Túc Trì không trông nổi ba đứa cháu nên đi chung luôn.
Nói xong, Ngô Hồng Ngọc nhanh tay ôm Tĩnh Ngọc: “Trời đất ơi, cục cưng ngoan của mợ, cho mợ ôm con một cái nào.”
Bé con Hàn Tĩnh Ngọc rất lanh lợi, chỉ cần ba mẹ có mặt thì rất ngoan ngoãn để người khác ôm.
Đôi lúc Túc Miểu cũng rất lo lắng về điều này.
Con của cô ngoan quá rồi, nếu lỡ gặp người xấu mà không cảnh giác như vậy thì rất nguy hiểm đó. Nghĩ đến đây, cô quyết định đợi con hai tuổi sẽ dạy cho nó lòng người hiểm ác.
Tưởng Tiếu Tiếu vốn đang uống sữa nghe tới đây cũng kêu lên bập bẹ mấy tiếng, trở nên chần chần chờ chờ, uống hai ngụm sữa sẽ ngẩng đầu nhìn Hàn Tĩnh Ngọc một cái, cứ vậy mấy lần đã làm Túc An tức giận!
“Con của cô tới một cái là Tiếu Tiếu bắt đầu không nghe lời này.”
“……Hứ!”
Túc Miểu nghe thấy tin anh hai về nhà thì không còn tâm trạng cãi nhau với Túc An nữa.
Vừa mừng vừa sợ: “Hả? Anh hai sắp về rồi hả?”
Ngô Hồng Ngọc gật đầu: “Ừm, hắn công tác xong xuôi rồi, tổ chức cho nó nghỉ phép về nhà giải quyết chuyện cá nhân.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-my-nhan-xinh-dep-nhung-ngoc-nghech/chuong-319-anh-hai-ve.html.]
Túc Miểu ngơ ngác một lát: “Không phải anh hai nói là không có ý định tái hôn sao?”
Ngô Hồng Ngọc buông tay, tâm trạng cũng rất phức tạp: “Hắn là không muốn nhưng mà tổ chức lại cảm thấy phải giải quyết tình trạng gà trống nuôi con cho người đàn ông độc thân, nếu hắn không tự tìm thì cấp trên sẽ giới thiệu cho thôi.”
Túc An: “….. Vậy Bằng Bằng tính sao? Nếu mà cưới về một cô vợ không đối xử tốt với Bằng Bằng thì sao?”
Cô để Tiếu Tiếu trên thảm, Ngô Hồng Ngọc cũng để Tĩnh Ngọc xuống để hai đứa bé tự chơi với nhau.
Sự khó chịu của Ngô Hồng Ngọc cũng vì Bằng Bằng, dù gì nuôi nấng hơn một năm cũng phải có tình cảm, bởi vậy không nhịn được mà lo lắng cho cuộc sống sau này của Bằng Bằng với mẹ kế.
Đúng là trên đời này có không ít mẹ kế tốt nhưng đó cũng chỉ là thiểu số thôi.
Mẹ ruột còn đối xử tệ với con mình, huống chi là mẹ kế không có m.á.u mủ ruột thịt, nếu gặp được người nào coi con chồng trước như con ruột của mình mà nuôi nấng thì đúng là phúc đức ba đời.
Túc Miểu bĩu môi lầm bầm: “Nhiều lúc em thấy cấp trên toàn lo việc nhàn rỗi xen vào chuyện của người khác, vậy mà nói tự do yêu đương, tự do kết hôn, không ép cưới ép gả? Em thấy đây cũng là một kiểu ép cưới khác thôi, lấy danh nghĩa là vì tập thể rồi bắt cấp dưới xem mắt kết hôn, vậy chẳng phải là trái với hai chữ tự do rồi?”
Nói xong câu này, không khí trong nhà đột nhiên im lặng.
Sau một hồi, Túc An cũng gật đầu đồng ý: “Cô nói quá chính xác.”
Nhưng Ngô Hồng Ngọc lại nhướng mày, sắc mặt nghiêm túc nói Túc Miểu: “Mấy câu này đừng có ra ngoài nói, gì mà ép cưới khác, người ta gọi là tư tưởng giác ngộ cao.”
Túc Miểu chớp chớp mắt, vẻ mặt run run: “Em biết rồi, em chỉ nói trong nhà thôi.”
Ngô Hồng Ngọc gật gật đầu, sắc mặt từ từ giãn ra: “Nhà chúng ta và Hàn quân trưởng đều là người trong bộ đội, trong bộ đội cấp trên giới thiệu người yêu cho cấp dưới là chuyện rất bình thường, em dám nói mấy lời đó ra. Tới lúc mà bị người nắm thóp rồi thì không đến nỗi là tổn thương nặng nề, nhưng mà bị người ta kiểm tra đi kiểm tra lại cũng rất phiền.”
Đám cưới của Hàn Thành Tuyết và Triệu Hồng Quân cũng là nhờ vợ của phó tham mưu Lôi tác hợp, vợ của Triệu Hồng Quân vừa mới mất không đến một tháng để lại bốn đứa con, nhỏ nhất là vừa mới ra đời.
Trong tình huống như vậy nên Triệu Hồng Quân mới muốn nhanh chóng cưới vợ mới để chăm sóc con cái, cấp trên cũng hi vọng hắn nhanh chóng giải quyết chuyện riêng trong nhà rồi một lòng một dạ huấn luyện bảo vệ quốc gia.
Nói cho cùng, lãnh đạo quan tâm hôn nhân của cấp dưới chỉ vì muốn tìm một người phụ nữ thay họ chăm sóc gia đình thôi.
“Nếu mà không phải em bé trong nhà vừa ra đời, Hàn Thành Tuyết lại là thiên kim tiểu thư của Hàn quân trưởng thì chưa chắc Triệu Hồng Quân đã chịu cưới cô ta.”
Chuyện Hàn Thành Tuyết thích Phó Khang hỏi han xung quanh một chút là biết được liền.
Túc Miểu nghe nói như vậy, cô biểu lộ kì lạ.
Để Hàn Thành Tuyết nuôi em bé, chậc chậc!! chắc chắn cô ta sẽ bĩu môi: “Nghĩ sao vậy.”
Vân Mộng Hạ Vũ