Trọng sinh thành mỹ nhân xinh đẹp nhưng ngốc nghếch - Chương 241: Đảm Bảo Cho Tương Lai
Cập nhật lúc: 2024-09-23 11:34:28
Lượt xem: 27
Trong xưởng của mình, Túc Miểu đã thiết kế xong bản vẽ cho người lớn tuổi trong nhà, vải đã được cắt gần xong. Phần việc còn lại không quá nhiều, chỉ cần hai hoặc ba ngày là xong.
Cô ở bên này loay hoay quên thời gian, Hàn Lặc về đến nhà hỏi qua Đỗ Kim Sinh liền tìm tới.
Đối diện phòng làm việc của Túc Miểu là đình viện chính giữa sân, Hàn Lặc nhìn thấy bóng dáng bận rộn của cô qua tấm kính.
Cô đang chuyên chú, thuần thục giẫm máy may.
Hàn Lặc không vào, mà là đứng ở trước cửa kính gõ, Túc Miểu ngẩng đầu, vô thức cười đáp: "Anh về rồi hả?"
Nói xong mới nhớ bức tường kính này cách âm, Hàn Lặc không nghe được cô nói cái gì, cô lập tức dừng việc trong tay lại, chỉ ra cửa chính, ra hiệu Hàn Lặc tiến đến.
Hàn lặc gật đầu.
Chờ anh đến gần, Túc Miểu rất nhanh liền phát hiện biểu cảm của anh không ổn lắm.
Rất nghiêm túc, khóe miệng vốn hay cười khẽ mím lại, đôi mắt trong veo như hồ nước có chút tĩnh mịch, khóe mắt cũng lộ ra vài phần cảm xúc, còn tưởng rằng đã xảy ra chuyện gì, nhanh chóng đứng lên: "Sắc mặt không được tốt lắm, làm sao vậy?"
Hàn Lặc không muốn lừa cô, nhưng để cho anh mở lời nói muốn Túc Miểu giao cho anh sổ tiết kiệm lúc trước anh đưa, Hàn Lặc vẫn chưa biết bắt đầu mở lời thế nào.
Dù sao hơn bốn mươi vạn, mặc dù lấy ra thì bên trong sổ tiết kiệm vẫn còn mười vạn, nhưng anh vẫn lo lắng Túc Miểu không hiểu.
Ngẫm lại, bởi như vậy, tiền gởi ngân hàng của bọn họ cũng gần như bị ép khô rồi.
Mà việc nghiên cứu và phát triển đó là một quá trình lâu dài, nếu chắc chắn rằng có thể thành công thì quy mô công ty sẽ tăng lên gấp đôi trong vòng một năm, câu hỏi đặt ra là khi nào thì có kết quả.
Trong trường hợp công ty không phát triển nổi, trong nhà nhất định sẽ khó khăn.
"Tại sao anh không nói? Đừng dọa em."
Túc Miểu cảm thấy anh là lạ, biểu cảm thấp thỏm không yên lại áy náy, đã khiến trong lòng cô rất bất an.
Một người chồng lại cảm thấy áy náy với vợ mình thì có thể xảy ra chuyện gì?
Cô có thể dễ dàng nghĩ đến chuyện quan hệ nam nữ, anh sẽ không mắc sai lầm gì chứ? Dù sao người nhớ thương Hàn Lặc không ít, những phụ nữ thích anh rât dai dẳng và không biết xấu hổ, hơn cả những người đàn ông có hảo cảm với cô ở trường.
Biểu cảm của Túc Miểu lập tức trở nên nghiêm trọng.
Hàn Lặc mở miệng, liên tục đắn đo, nói ra: "Công ty bên kia, Thẩm Mãnh muốn giải thể, anh phải dùng tiền mua cổ phần của hắn."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-my-nhan-xinh-dep-nhung-ngoc-nghech/chuong-241-dam-bao-cho-tuong-lai.html.]
Túc Miểu phản ứng chậm nửa nhịp.
"Ừ, sau đó thì sao?"
Hàn Lặc: "Cần một ít tiền."
Túc Miểu trừng mắt nhìn: "Vì việc này?"
Không còn gì nữa? ? ?
Hàn Lặc có chút bối rối, nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ nhẹ nhõm như trút được gánh nặng của Túc Miểu: "Việc này không đủ lớn sao?". Anh muốn tham ô tiền trong nhà, không phải vấn đề một vạn hai vạn: "Thật sự không ít, ít nhất cần khoảng bốn mươi vạn, nhà chúng ta qua một đêm đã bị lấy hết rồi."
Bốn mươi vạn nha.
Thực sự rất nhiều.
Vân Mộng Hạ Vũ
Túc Miểu cắn môi, nghĩ rồi nói ra: "Vậy sau này, công ty chỉ thuộc về một mình anh?"
Hàn Lặc vốn gật đầu, sau đó lại lắc đầu, thấy ánh mắt lo lắng của Túc Miểu, anh mới nói: "Đợi khi nào cổ phần công ty của Thẩm Mãnh thu hồi lại, sẽ để tên của em."
Túc Miểu giật mình: "Em không hiểu những cái kia."
Hàn Lặc ôm lấy gương mặt của cô, ánh mắt chăm chú: "Không cần phải hiểu, kiếm được tiền đều là của em."
Cuộc đời dài như vậy, gặp được tình huống khẩn cấp vĩnh viễn không phải ít.
Trên đường trở về Hàn Lặc không chỉ suy nghĩ chuyện của Thẩm Mãnh, mà đồng thời cũng suy nghĩ chuyện của chính mình.
Thẩm Mãnh bắt đầu từ số không là chuyện có thể bào chữa, nhưng điều đó cũng nói cho anh biết suy nghĩ của mọi người thực sự đã thay đổi rất nhiều.
Suy nghĩ của Thẩm Mãnh đã thay đổi, nếu anh cũng thay đổi thì sao?
Anh vô cùng chắc chắn, giờ phút này Túc Miểu là người quan trọng nhất trong cuộc đời anh, hắn không nỡ để cô phải khổ, ngoại trừ Túc Miểu, anh lại càng không có những phụ nữ khác.
Nhưng nếu lỡ có một ngày, anh cũng như Thẩm Mãnh, đột nhiên thay đổi? Đàn ông ngoại trừ tại bên ngoài hoa tâm, còn có thể làm được những việc... không tốt hơn nữa.
Vậy ít nhất anh phải để lại nhiều đảm bảo hơn cho Túc Miểu trước khi anh thay đổi.
Túc Miểu không biết rằng anh đã vì mình có khả năng trở nên xấu xa trong tương lai mà tạo thêm cho cô rất nhiều đảm bảo, cô chỉ cảm thấy choáng váng: "... À, vậy, chẳng phải em không bỏ vào cái gì, cũng được thành ông chủ thứ hai của công ty sao?"
Hàn Lặc cười hôn lên khóe miệng đang toe toét của cô: “Sao lại không có gì, bốn mươi vạn đây này."