Trọng sinh thành mỹ nhân xinh đẹp nhưng ngốc nghếch - Chương 233: Nhìn Thấy Trong Tương Lai
Cập nhật lúc: 2024-09-23 11:34:16
Lượt xem: 43
Cốt truyện thứ duy nhất mà cô ta biết nhưng hiện tại thậm chí cô ta còn không nhận ra nó, cô đã rất cố gắng để đánh được bài xấu trong tay, nhưng mỗi khi rơi vào cảnh đẹp cũng là lúc những phiền toái mới lại xuất hiện.
Chẳng lẽ, đây là sức hấp dẫn của cốt truyện sao?
Cô ta đã thành công kết hôn với Tưởng Lục, nhưng vẫn phải đi trên con đường "khổ cực" như cũ?
Túc An không muốn.
Ai muốn chịu khổ chứ? Nhất là sau khi biết được cốt truyện, đã thành công được một nửa, cô không muốn chịu thêm bất kỳ đau khổ nào nữa.
"Cho dù đứa trẻ này có phải là con của Tưởng Lục hay không, con cũng không đồng ý giữ nó lại."
"Vốn dĩ chuyện giữa Tưởng Lục và Đại Mạn mới trôi qua không lâu, nhiều người vẫn chưa quên quãng thời gian này, bây giờ mẹ giữ đứa trẻ này lại thì sẽ giải thích thế nào với người khác? Còn không phải mỗi ngày sẽ lải nhải về những chuyện hư hỏng này? Con của con và Tưởng Lục còn chưa ra đời, trước mặt anh ấy lại có một đứa con riêng, có vẻ vang không? Đến lúc đó người của cả đại viện đều xem chúng ta như những con khỉ làm xiếc."
"Con không đồng ý, mẹ, con tuyệt đối không đồng ý."
Cô tức giận, Dương Hành cũng tức giận.
Mắng Đại Mạn thì không sao, sao còn mắng Tưởng Lục?
Cứ như thể Tưởng Lục đang lén lút sau lưng cô ta.
Dương Hành: "Tưởng Lục không vẻ vang, vậy con thì vẻ vang sao? Đại Mạn và Tưởng Lục nói chuyện yêu đương trước con, lúc đó con nói tình cảm đối với Tưởng Lục chính là rễ tình đ.â.m sâu, không ngại việc nó đã có bạn gái, cũng chính con đi theo mẹ đến Thanh Xuyên gặp mẹ Đại Mạn. An An, con tức giận, con phẫn nộ, con uất ức, mẹ đều hiểu, nhưng con không thể đẩy mọi chuyện lên người Tưởng Lục được."
Tuy nói đầu năm nay việc ăn cơm trước kẻng cũng không phải chuyện gì đáng để đề xướng, nhưng cũng không phải tội lỗi gì đó quá kinh khủng.
Thanh niên nam nữ, tình yêu nồng cháy, khó tránh khỏi những lúc mất kiểm soát.
Nếu Tưởng Lục không mất kiểm soát, không có chuyện của Đại Mạn, chẳng lẽ có thể có chuyện của Túc An?
Túc An lập tức không nói nên lời.
Vừa xấu hổ vừa tức giận.
Chị Tú ra ngoài hỏi xin sữa mẹ của người khác, trước khi đi không đóng cửa.
Khi Túc Miểu và Liễu Ngọc Tú đi vào, đã nhìn thấy mẹ chồng nàng dâu đều đang tức giận, không ai nhìn ai.
Trên cái bàn thấp đặt một cái nôi tre, thấp thoáng lộ ra chiếc áo bông nhỏ màu hoa mẫu đơn đỏ.
Túc Miểu tò mò nhìn một chút, lại làm cô há hốc mồm kinh ngạc.
Ha! Một đứa trẻ với cái đầu dẹt dẹt, như đang bị kẹt trong cửa, ngủ ngon lành trong chăn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-my-nhan-xinh-dep-nhung-ngoc-nghech/chuong-233-nhin-thay-trong-tuong-lai.html.]
Cô nhanh chóng túm lấy cánh tay Liễu Ngọc Tú: "Mẹ, mẹ nhìn xem…"
Vừa cất lời, Dương Hành và Túc An đều nhìn sang. Nước mắt Túc An đột nhiên trào ra như vỡ đê: "Mẹ!!"
Liễu Ngọc Tú kinh ngạc, nhìn đứa trẻ đang ngủ say, lại nhìn Túc An nước mắt đầm đìa rơi xuống, vội hỏi: "…Vậy là sao? Đứa trẻ này là con ai thế?"
Cổ họng Dương Hành tắc nghẽn.
Trong một khoảnh khắc, thậm chí bà ta đã cảm thấy giờ này khắc này giống như đang bị lăng trì xử tử.
Bà ta l.i.ế.m liếm môi, giọng điệu đắn đo, cẩn thận dè dặt nói: "Ngọc Tú à, đứa trẻ này... đứa trẻ này…" Câu nói kế tiếp làm sao cũng không nói nên lời được.
Túc An vô cùng oán giận ngắt lời mẹ chồng: "Mẹ, đây là Đại Mạn đưa tới. Cô ta nói, đây là con của cô ta và Tưởng Lục, chuyện này chắc chắn không phải là thật, chúng ta đưa đứa trẻ đến bệnh viện làm xét nghiệm DNA, như vậy có thể kiểm tra được nó và Tưởng Lục có quan hệ huyết thống hay không, con không tin nửa năm qua cô ta thật sự trốn đi để sinh con, là do cô ta không muốn nhìn thấy con hạnh phúc, nhất quyết hủy hoại cuộc sống của con, người phụ nữ này thật đáng ghét."
Vân Mộng Hạ Vũ
Cô ta rất tức giận, cũng rất gấp gáp.
Cô ta bức thiết muốn nhận được đáp án đứa trẻ không mang huyết thống nhà họ Tưởng, cô ta không muốn nghĩ đến việc nếu thật sự là con của Tưởng Lục thì cô ta nên làm gì bây giờ?
Túc An từ chối nghĩ đến điều này.
Đánh c.h.ế.t cô ta, cô ta cũng không muốn nuôi con cho người phụ nữ khác. Chỉ cần đứa trẻ ở trước mặt cô ta, cô ta sẽ không thể không nghĩ đến việc Tưởng Lục và người phụ nữ này đã từng thân mật thế nào, đã hôn Đại Mạn như hôn cô ta.
Cô ta không chịu nổi.
Liễu Ngọc Tú kinh hoàng, còn chưa kịp biểu lộ cảm xúc gì đã nghe đến xét nghiệm quan hệ huyết thống, lúc này mặt đối mặt với Dương Hành: "… Di en ei cái gì?? Thật sự có thể xét nghiệm xem bọn họ có phải là cha con hay không sao?"
Túc An ngẩn người: "Chẳng lẽ không có?"
Xét nghiệm huyết thống cha con được ứng dụng khi nào, chẳng lẽ không có loại xét nghiệm này ở trong nước vào năm 1983???
Túc An hơi luống cuống!
Chớp mắt liên tục, nói ra chuyện vượt thời đại này làm cô tâm rối như tơ.
Cô ta lắp bắp: "Có thể con nghe nhầm rồi, lần trước con nghe ai nói bệnh viện có thể lấy m.á.u để phân biệt quan hệ huyết thống giống người xưa, thông qua kỹ thuật xét nghiệm gì đó để xem có quan hệ di truyền hay không, con nghĩ… ừm, chắc là con nghe nhầm rồi."
Túc Miểu:…
Thật kích thích! !
Nhưng cái kỹ thuật gì đó này, chẳng lẽ cũng là một trong những cái mà cô ta "nhìn thấy" trong tương lai??