Trọng sinh thành mỹ nhân xinh đẹp nhưng ngốc nghếch - Chương 230: Người Đàn Ông Của Gia Đình.
Cập nhật lúc: 2024-09-23 11:34:12
Lượt xem: 50
Buổi chiều, Hàn Lặc nhận được bản báo cáo.
"Chúc mừng, vợ cậu đã mang thai, được hai tháng rồi. Sau này nhớ đưa cô ấy đến kiểm tra." Hàn Lặc nhìn chằm chằm dòng chữ trên bản báo cáo, vẫn không nói gì, hơi choáng váng, bác sĩ thấy thế lắc đầu, hiểu ý cười.
Hàn Lặc sửng sốt đứng tại chỗ một hồi.
Có rồi? Thật sự có rồi?
Lập tức nghĩ đến gần đây trong sinh hoạt vợ chồng hai người có chút phóng túng, Hàn Lặc vội vàng hỏi bác sĩ xem có ảnh hưởng gì không.
Bác sĩ có lẽ đã gặp chuyện thế này nhiều lần, không thay đổi sắc mặt, nói: "Có tình trạng xuất huyết không?"
Hàn Lặc suy nghĩ một chút, lắc đầu.
Bác sĩ mới nói: "Ba tháng đầu không được quan hệ, sau khi thai nhi ổn định cũng không thể quan hệ quá kịch liệt, không thể quá thường xuyên, nếu không sẽ dễ bị sinh non."
Vân Mộng Hạ Vũ
Hàn Lặc hận không thể lấy một cuốn sổ nhỏ ra ghi lại, anh hỏi: "Vậy tôi còn cần phải chú ý điều gì không?"
Bác sĩ: "Đảm bảo dinh dưỡng cân đối, có thể bổ nhưng không thể quá bổ, tâm tư phụ nữ mang thai sẽ càng ngày càng nhạy cảm, người chồng cần phải quan tâm, chăm sóc nhiều hơn. Hơn nữa, tốt nhất là không nên hút thuốc trước mặt phụ nữ mang thai, lúc rảnh rỗi thì đưa vợ đi tản bộ, như vậy mới có lợi cho sự phát triển của thai nhi."
Hàn Lặc luôn luôn cho rằng mỗi ngành mỗi nghề đều có lĩnh vực chuyên môn riêng, phải lắng nghe kinh nghiệm của người đi trước, nhưng ý kiến của bác sĩ khoa phụ sản cũng phải nghe.
Nhân tiện hỏi: "Bác sĩ, có thực đơn nào phù hợp với phụ nữ mang thai không? Tôi muốn chép một bản để làm cho cô ấy."
Anh căng thẳng như vậy, bác sĩ lại thấy vui mừng.
Vị nhị công tử của nhà họ Hàn này còn rất yêu thương vợ, lúc này bác sĩ liền nói hết thực đơn tốt cho phụ nữ mang thai ra, bà vừa nói, Hàn Lặc vừa ghi lại, chưa đầy một lúc đã viết đầy hai tờ giấy.
Bác sĩ thấy thế lại buồn cười không thôi.
Đoàn trưởng Hàn vừa vào bệnh viện, bệnh viện quân y đã truyền khắp nơi.
Theo đó, tin tức về hai vị công tử nhà họ Hàn cũng được lan truyền.
Đầu năm nay, mắt nhìn của các y tá trong bệnh viện quân y và các cô gái trong đoàn văn công đều cao, ai cũng muốn kết hôn với con cháu của cán bộ cấp cao.
Hàn Thành Thanh không phải vô danh tiểu tốt, tất nhiên mọi người đều biết anh ta đã kết hôn nhiều năm, con cái cũng không biết đã được mấy đứa.
Nhưng vị nhị công tử nhà họ Hàn mà tất cả mọi người đều không quen này nhìn rất trẻ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-my-nhan-xinh-dep-nhung-ngoc-nghech/chuong-230-nguoi-dan-ong-cua-gia-dinh.html.]
Nhưng trông anh chơi bời, không chịu gò bó, không đủ thân tình.
Với một trưởng bối bốn mươi, năm mươi tuổi như bà thì sẽ cảm thấy người trẻ tuổi quá cao ngạo, nhưng mấy cô gái trẻ trong bệnh viện lại không thấy vậy, tim đập thình thịch, mặt nở hoa đào, như đang chìm vào biển tình.
Buổi sáng bà chợt nghe thấy y tá trong khoa nói về anh, khen anh phong thái hơn người, quyến rũ mê người, muốn khoa mai mối.
Bà nghĩ anh là một cậu ấm nhà quyền quý muốn làm gì thì làm, không ngờ rằng anh lại nằm ngoài dự đoán của mọi người.
Là một người chăm lo cho gia đình như bao người.
Vừa nghĩ tới đây, một cô gái trong khoa chầm chậm chạy đến, ngạc nhiên nói: "Bác sĩ Đông, người vừa mới đi ra ngoài không phải con trai của vị thủ trưởng kia sao? Sao anh ấy không đến khoa não mà chạy đến khoa chúng ta vậy?"
Bác sĩ Đông thả lỏng tay: "Cô nói xem cậu ấy đến khoa phụ sản để làm gì? Đương nhiên là tới lấy giấy xét nghiệm rồi."
Y tá không phản ứng.
Bác sĩ Đông bất lực cười nói: "Được rồi, đừng nhớ thương nữa, vợ người ta cũng mang thai rồi đấy."
Vừa nói xong câu này, vẻ mất mát hiện rõ trên gương mặt cô y tá: "Có vợ rồi sao? Sao không thấy vợ anh ấy đến lầu bốn thăm bệnh nhỉ?"
Ý tại ngôn ngoại, nghi ngờ cô vợ nhỏ của người ta không đủ hiếu thuận với trưởng bối.
Bác sĩ Đông nhíu mày: "Các cô sao vậy? Tôi nói cô này, đừng học theo mấy cô trong đoàn văn công mắt để lên đầu, càng đừng học cái gì mà tình yêu là cao nhất. Hơn nữa, cậu ấy cũng không phải bộ đội, tổ chức không quan tâm đến việc tìm đối tượng của người khác."
Y tá hơi xấu hổ, không dám nói nữa.
Đợi đến khi đi ra ngoài phòng làm việc, cô ta lập tức bĩu môi, trở mình xem thường.
Nước chảy chỗ trũng, người tìm chỗ cao.
Bọn họ không biết con trai út của thủ trưởng Hàn đã kết hôn, không phải chỉ tò mò mà hỏi một chút thôi sao? Bản thân bác sĩ Đông cũng không quản được chồng mình, để đức lang quân bị y tá khoa da liễu câu dẫn, rồi lại cho rằng những cô gái trẻ khác cũng như vậy.
Hừ.
Nói thì nói vậy, nhưng y tá vẫn không khỏi nghĩ đến việc anh ấy trẻ như vậy, sao lại kết hôn rồi chứ?
Ai, thật đáng tiếc.